----
Tạ Duyên Chiêu vốn hung dữ, bây giờ càng đáng sợ hơn.
Người nọ nuốt một ngụm nước miếng, thu tay , run rẩy đút trong túi.
Nhìn bóng lưng Tạ Duyên Chiêu, nhanh chóng chạy mật báo.
"Các em, thông báo cho mấy một tin!"
"Hôm nay tâm trạng của Tạ Diêm Vương hôm nay tâm trạng , ngàn vạn đừng trêu chọc !
Đáng tiếc, Tạ Duyên Chiêu cũng tới tìm bọn họ.
Đi tới căn cứ huấn luyện, Tạ Duyên Chiêu Lục Dương đang các chiến sĩ phát biểu, trong mắt lóe lên một tia sáng nhàn nhạt.
Có lẽ là thấy , Lục Dương gì đó với đám về phía bên .
"Đoàn trưởng Tạ, chuyện gì?"
Lục Dương lia mắt đánh giá từ xuống .
Thân hình cao lớn, ở trong đám tính là cao, nhưng khi ở mặt Tạ Duyên Chiêu vẫn thấp hơn nửa cái đầu. Anh ghét cảm giác ngẩng đầu lên khác, lùi về phía một bước.
" đến tìm ."
Tạ Duyên Chiêu lời ít mà ý nhiều mở miệng.
Ánh mắt hung ác chằm chằm Lục Dương.
Lục Dương cũng chịu thua kém, thẳng mắt .
Trong nháy mắt, xung quanh hai tràn ngập mùi thuốc súng.
Đám ngoài còn thể tiếp tục luyện tập nữa.
Một đám duỗi dài cổ, lỗ tai cũng hận thể dựng thẳng lên. Chỉ tiếc, hai họ cách quá xa, căn bản thể rõ . bầu khí giữa bọn họ, hẳn là chuyện gì.
"Các xem đoàn trưởng Tạ và đoàn trưởng Lục, ai lợi hại hơn?"
"Cái còn hỏi , đương nhiên là đoàn trưởng Tạ ."
" , cái còn cần ..."
Những khác cũng nhao nhao gật đầu đồng ý.
Năng lực của Tạ Duyên Chiêu là chuyện thể nghi ngờ trong bộ đội.
Lục Dương tuy gọi là đoàn trưởng, nhưng thực chất chỉ là đoàn phó. Cho dù so về chức vị năng lực, Lục Dương đều sánh bằng Tạ Duyên Chiêu.
năng lực của Lục Dương cũng tệ.
Nếu thì cũng gọi hai tiếng đoàn trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-226.html.]
Đương nhiên, nếu là ở đoàn văn công thì Lục Dương sẽ hoan nghênh hơn.
Lục Dương tuy vẻ lạnh lùng, nhưng khuôn mặt tuấn, hình cũng cân đối, quá cao như Tạ Duyên Chiêu, cũng hung dữ như .
"Nghe , trong bộ đội khá nhiều đồng chí nữ thích ."
Lục Dương , trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Giống như Tạ Duyên Chiêu, tuy rằng cả hai đều qua tên đối phương, nhưng gặp mặt mấy , cũng qua gì, đương nhiên thể mục đích hôm nay Tạ Duyên Chiêu đến đây.
"Đoàn trưởng Tạ chuyện gì cứ thẳng."
"Quản lý nhà của cho ."
Tạ Duyên Chiêu từ cao xuống, trong mắt ẩn chứa tức giận.
"Đoàn trưởng Tạ, hiểu lầm cái gì ?"
Lục Dương nghi ngờ mở miệng: "Em trai trong thời gian hề gây phiền phức cho đồng chí Nguyễn."
Anh rõ tính cách của Lục Diễm.
Lục Diễm thể đến gia thuộc viện tìm Nguyễn Minh Phù gây phiền toái cho cô ?
Ann nghi ngờ Tạ Duyên Chiêu đến đây là nhân cơ hội để giáo huấn em bọn họ?
... thể như .
"Đoàn trưởng Tạ yên tâm."
Ánh mắt Lục Dương lóe lên, hạ : "Chờ trở về nhất định sẽ quản giáo nhà thật , lát nữa sẽ bắt nó đến xin đồng chí Nguyễn."
"Không cần, vợ cũng gặp các ."
Lục Dương xong lời , đáy mắt ẩn ẩn chút tức giận.
"Có điều, đến cũng bởi vì Lục Diễm."
Ánh mắt Tạ Duyên Chiêu trầm xuống, mở miệng tiếp: "Chuyện ba bôi đen Nguyễn gia ở Hải Thành, ?"
"Có ý gì?"
Lục Dương nhíu mày, nheo mắt sang.
"Ba thích sử dụng thủ đoạn hèn hạ như thế?" Tạ Duyên Chiêu thản nhiên .
Quả nhiên, trong phút chốc thấy khuôn mặt trắng nõn của Lục Dương lúc xanh lúc trắng.
"Đoàn trưởng Tạ, đừng quá đáng!"
Tạ Duyên Chiêu chế giễu.
"Chẳng lẽ lời là sự thật?"
Lục Dương: "..."