Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:56:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Xấu hổ, bầu khí bây giờ vô cùng hổ.

Dường như các chị dâu cũng nghĩ tới Nguyễn Minh Phù nhảy như , mặt còn mang theo biểu cảm kinh ngạc.

Yên tĩnh một lúc các chị dâu mới nhanh chóng phản ứng .

“À...... Con nhà sắp tan học, đón con......”

", con học cùng trường với con cô , ... cũng ..."

“Ôi, còn nồi thịt hầm bếp!”

" đúng đúng, về nấu cơm..."

Mỗi lấy một lý do khác chuồn sạch sẽ. Mới đầu chỉ là bước nhanh một chút, nhưng xa là vắt chân lên cổ chạy như ma đuổi.

Nguyễn Minh Phù: "......”

Không chứ, cô đáng sợ như ?

Nguyễn Minh Phù nhịn sờ mặt .

Vẫn trơn nhẵn như cũ, giống như miếng đậu hũ non.

Chỉ chồng Lý Hiểu Nguyệt tại chỗ, bà Nguyễn Minh Phù trong mắt cũng hiện lên sự hổ, vò góc áo.

“Hiểu Nguyệt mang thai, ...... cũng về đây.”

Vừa dứt lời liền chạy mất.

Nguyễn Minh Phù: "......”

Không chứ, họ ý gì?

“Em dâu, em thấy biểu cảm của bọn họ . Chị buồn c.h.ế.t mất.”

Hồ Uyển Ninh ôm bụng .

Chắc đây là đầu tiên những bắt gặp khi đang khác .

Nguyễn Minh Phù mấp máy môi, cuối cùng vẫn gì.

"Em dâu, đừng chấp nhặt bọn họ nhé!"

Hồ Uyển Ninh tới, : "Họ cũng chỉ dám lưng thôi, em cứ coi như thấy gì nhé!"

“Chỉ là buôn chuyện chút thôi, đừng chấp nhặt với các cô .”

Lúc Hồ Uyển Ninh mới dọn cũng từng là chủ đề bàn tán của bọn họ.

Mấy quân tẩu rảnh rỗi.

Một là việc , hai là cần như lúc còn ở trong thôn. Chồng thì , con thì học, quá rảnh rỗi nên cùng tụ một chỗ buôn chuyện trời đất.

Chiếc tủ lạnh của Nguyễn Minh Phù gây chú ý cho họ nên họ thể bàn tán một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-252.html.]

Sau hai ba tháng thì chuyện sẽ thôi.

“Chị dâu, chúng thôi.”

Nguyễn Minh Phù lắc đầu.

Cô sống cuộc sống của , cũng quan tâm những nghĩ như thế nào.

Khi đến nơi, Nguyễn Minh Phù tự chọn một mảnh đất. Nói đến cũng khéo, mảnh đất ở bên cạnh nhà Hồ Uyển Ninh.

"Mảnh đất tồi, nhiều để ý đến nó."

Sau khi đến nơi, Hồ Uyển Ninh hạ giọng : "Chủ của mảnh đất chăm sóc cũng kỳ công, giúp em đỡ khối việc ."

“Đi xem thử ?”

Nguyễn Minh Phù: "Được ạ.”

Hai định rời , Nguyễn Minh Phù gọi .

“Chị dâu, chị điện thoại.”

Nguyễn Minh Phù cực kỳ thắc mắc ai thể gọi điện thoại cho cô giờ .

Cố Ý Lâm?

"Em xem ai gọi ."

Hồ Uyển Ninh suy nghĩ, :  "Dù chị về cũng gì. Chị ở đây chờ em."

cũng mất nhiều thời gian, cô ở đây chờ một chút, nhân tiện còn thể nghỉ ngơi một chút.

“Chị dâu, em đây.”

Vẫn như , Nguyễn Minh Phù quen đường cũ tới, cầm lấy micro liền thấy một giọng sang sảng vang lên.

“Đồng chí Nguyễn, còn nhớ là ai ?”

Nguyễn Minh Phù: "......”

là cô quên, nhíu mày suy nghĩ một hồi mới nhớ .

thể quên ông , giáo sư Hồ.”

Giáo sư Hồ ở đầu dây bên , nụ mặt càng sâu hơn.

"Đồng chí Nguyễn trí nhớ đấy."

Giáo sư Hồ đột nhiên thở dài, "Đồng chí Nguyễn, mấy ngày nay ở bên đó thế nào?"

Nguyễn Minh Phù suy nghĩ một chút: "Cũng tệ lắm.”

Đương nhiên tệ , chuyện gì cũng đến tay Tạ Duyên Chiêu, chỉ còn thiếu việc bón cơm cho Nguyễn Minh Phù là thôi, chứ cô động tay việc gì. Mỗi ngày chỉ ăn xong chờ chết, sự phiền não lớn nhất là khi nào hoa cỏ trong sân mới thể tươi .

Rất !

Giáo sư Hồ bỗng trở nên nghiêm túc: "Đồng chí Nguyễn, cũng lòng vòng nữa, mục đích gọi điện thoại nhờ cô giúp đỡ. Cô yên tâm, thù lao thể thương lượng, chắc chắn khiến cô hài lòng.”

Loading...