----
Có thể hội nghị ngoại thương hơn nhiều so với hoạt động đó bọn họ tham gia.
Hội nghị Ngoại thương là hoạt động hướng tới các nơi trong cả nước, ngũ hồ tứ hải đều đến. Số lượng thương nhân nước ngoài tính hơn một vạn. Đến lúc đó chắc chắn là một biển .
Nguyễn Minh Phù hiểu tầm quan trọng của hoạt động .
" , xem trí nhớ của ." Cố Thanh Tùng đưa một tấm thẻ cho Nguyễn Minh Phù, "Sau khi hội trường, cô đeo nó lên ."
Nhãn hiệu .
Phối màu cũng dễ , Nguyễn Minh Phù vẫn đeo nó.
Cô cũng tò mò, cho dù phiên dịch, xem cũng .
Xe chạy định, đến khi thành phố thì thể thấy xe cộ qua . Lần khi cô và Tạ Duyên Chiêu lấy giấy chứng nhận, còn hiếm khi thấy xe nhỏ chạy đường. mà bây giờ cứ bốn năm giây vài chiếc qua.
Hội nghị Ngoại thương quả nhiên tầm thường.
Càng trung tâm càng nhiều xe. May mà khơi thông xe cộ, nếu Nguyễn Minh Phù sẽ trải nghiệm kẹt xe trong thời đại .
Sau khi xuống xe, Cố Thanh Tùng dẫn Nguyễn Minh Phù trong.
Trong hội trường nhiều , thậm chí còn thể thấy vài da trắng hình cao lớn. Cố Thanh Tùng rẽ trái rẽ đưa Nguyễn Minh Phù một văn phòng nhỏ.
Giáo sư Hồ bên trong thấy bóng dáng Nguyễn Minh Phù giống như thấy vị cứu tinh .
“Đồng chí Nguyễn, cuối cùng cô cũng tới.”
Nguyễn Minh Phù gật đầu: "Giáo sư Hồ, lâu gặp.”
Lúc cô mới chú ý tới trong phòng còn nhiều nam nữ thanh niên. Trông mặt ủ rũ, chắc là mắng một trận xong.
Hai mắt Nguyễn Minh Phù lóe lên, cũng hỏi nhiều.
“Giáo sư Hồ, thể gì?”
" nhờ cô tới để giải quyết vấn đề cấp bách của chúng ."
Giáo sư Hồ phụ trách điều hành nhóm phiên dịch, vô cùng lo lắng, sợ xảy phiền toái gì.
"Đồng chí Nguyễn, cô phụ trách giải thích về . Đầu tiên cứ quen chút sẽ sắp xếp ."
Nguyễn Minh Phù suy nghĩ một chút đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-258.html.]
Nan nữ thanh niên thấy Nguyễn Minh Phù đồng ý thì trợn tròn mắt.
Cô bao nhiêu loại trong hội chợ ?
Cô đặc điểm của mỗi loại là gì ?
Cô giới thiệu lưu loát đầy đủ về ?
Trà lịch sử hàng ngàn năm, bao nhiêu loại tạo , mỗi khu vực đều những loại nổi tiếng mang tính đặc trưng. Mà cũng là một trong những thứ thể đại diện cho văn hóa quốc gia nhất, là ưu tiên hàng đầu.
Thầy của họ cũng phiên dịch mà để cho một cô gái kém tuổi bọn họ ?
Do bọn họ điên giáo sư Hồ điên….
Chỉ tiếc trong bọn họ tiếng , cho dù nhiều nghi vấn hơn nữa cũng giấu ở trong lòng.
Giáo sư Hồ vui vẻ khi thấy Nguyễn Minh Phù đồng ý. Ông chỉ Cố Thanh Tùng : "Cậu dẫn đồng chí Nguyễn đến chỗ triển lãm , quen với cảnh.”
“Đồng chí Nguyễn, theo .”
……
Có lẽ vì ý nghĩa của mà triển lãm thực sự thanh tịnh và hơn nhiều so với những nơi khác.
Người sắp xếp ở đây cũng khéo léo.
Lấy cây trúc trang trí, còn thể ngửi thấy mùi trúc thoang thoảng. Mùi hương phù hợp với hương .
Cố Thanh Tùng giới thiệu vắn tắt về Nguyễn Minh Phù.
Ánh mắt bọn họ cho thấy sự nghi ngờ, dường như họ tin năng lực của Nguyễn Minh Phù.
Dù bọn họ cũng đầu tiên tham gia hội chợ, nhưng nào cũng bán bao nhiêu. Nếu một sản vật quan trọng của quốc gia thì nó thu hồi từ lâu .
Họ cũng hiểu rằng kết quả của cũng giống như những .
Chắc cô gái cũng chỉ là đến màu, trang trí sân khấu một chút mà thôi.
Mấy cũng để ý, chào hỏi Nguyễn Minh Phù thiện.
Cố Thanh Tùng nâng mắt kính.
"Đồng chí Nguyễn, cô thể xem ở đây, quen một chút. Bên thầy còn việc, .”
“Được.”