----
Nguyễn Minh Phù nhắm mắt , chỉ hận thể đào một cái lỗ chui xuống đó.
Kỳ Dương Diễm nheo mắt đánh giá đang tới.
Tạ Duyên Chiêu qua, tầm mắt rơi bàn tay đang kéo Kỳ Dương Diễm của Nguyễn Minh Phù, mím môi, vươn tay kéo cô về phía .
Giống như chứng minh điều gì đó, còn vòng tay ôm eo Nguyễn Minh Phù.
Ánh mắt sắc như d.a.o qua Kỳ Dương Diễm, trong mắt ẩn chứa sự hung tàn.
Kỳ Dương Diễm sợ .
Anh nhanh tay lẹ mắt bắt lấy tay cánh tay còn của Nguyễn Minh Phù, thấy cánh tay của Tạ Duyên Chiêu đang đặt bên hông cô, chút nóng nảy ngẩng đầu lên, tầm mắt hai giao trung.
Trong khí tràn ngập mùi giấm.
Bốn phía đến , hai cứ như mà trở thành tiêu điểm trong mắt ở đây.
Nguyễn Minh Phù: ...
Cô chết!
Ô ô ô, tại cô cứ gặp mấy tình huống lúng túng như ?
Cứu với!
Nguyễn Minh Phù hai kéo qua kéo , nước mắt!
"... Mọi đều là văn minh, xuống từ từ chuyện."
"Câm miệng!'
Kỳ Dương Diễm quát lớn, gì còn vẻ mặt điềm tĩnh như , lúc chẳng khác gì một con sư tử nổi giận.
Cảm nhận cơ thể cô đang run lên, Tạ Duyên Chiêu nhíu mày về phía .
"Anh cô sợ."
Lúc Nguyễn Minh Phù vô cùng cảm động...
Những khác cảnh tượng "hai nam tranh một nữ", cảm thấy thú vị, cũng vội rời mà ở xem náo nhiệt.
Để mất mặt, Nguyễn Minh Phù vội vàng : "Anh là trai em."
Tạ Duyên Chiêu: "..."
Tạ Duyên Chiêu nghi hoặc: "Ba chỉ một em là con gái thôi ?"
Né tránh ánh mắt nóng rực của Kỳ Dương Diễm, Nguyễn Minh Phù cứng rắn :
"... Nói thì dài dòng, chúng tìm một chỗ xuống từ từ ."
Cô , hiệu cho hai những hóng chuyện xung quanh.
...
Kỳ Dương Diễm đưa hai về chỗ ở của .
Biết là trai của Nguyễn Minh Phù, sự mật lúc của hai giải thích, nỗi buồn bực trong lòng Tạ Duyên Chiêu cũng tiêu tan một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-270.html.]
cũng chỉ một chút thôi.
Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y Nguyễn Minh Phù, cho cô cơ hội kháng cự.
Nguyễn Minh Phù bất lực...
Đi phòng, Kỳ Dương Diễm với vệ sĩ bên trong: "Ra ngoài trông coi, cho bất kỳ nào tới gần."
Sau khi hết, ghế, Nguyễn Minh Phù như một tù nhân.
"Bây giờ thể chứ?"
Nguyễn Minh Phù mím môi.
"Anh là chồng em..."
"Em kết hôn?!"
Kỳ Dương Diễm giờ vẫn luôn điềm tĩnh tin cũng nhảy dựng lên: "Em thật sự kết hôn? Em dám kết hôn!"
"Ba ?"
Nguyễn Minh Phù bối rối: "Biết... ..."
"Nguyễn Minh Phù!"
Kỳ Dương Diễm gầm lên: "Nói thật!!"
Nguyễn Minh Phù cảm thấy dường như cô cũng thể thấy lửa giận cuồn cuộn .
Anh trai cô là một điềm tĩnh cỡ nào, thế mà bây giờ cô cho tức giận đến như .
'Nguyễn Minh Phù, em dám phân tâm!"
Kỳ Dương Diễm trái , cầm gậy golf bên cạnh lên đánh cô.
Nguyễn Minh Phù nhận thấy tình cảnh của , lập tức trốn lưng Tạ Duyên Chiêu.
Bàn tay nhỏ bé nắm chặt quần áo , đôi mắt hoa đào xinh chằm chằm Kỳ Dương Diễm đang nổi giận về phía :
"Tạ Duyên Chiêu, cứu em, đánh em!"
Tạ Duyên Chiêu: "..."
Anh cảnh tượng hỗn loạn mắt, nhịn day day trán.
vẫn ngăn Kỳ Dương Diễm : "Có gì thì từ từ ."
Hai cạnh , lúc Nguyễn Minh Phù mới phát hiện Tạ Duyên Chiêu thật sự cao. Kỳ Dương Diễm gọi là cao , vẫn thấp hơn Tạ Duyên Chiêu nửa cái đầu.
Dáng dấp của hai đều xuất sắc giống như , cùng một chỗ càng thích mắt!
"Tránh !"
Kỳ Dương Diễm đối mặt với Tạ Duyên Chiêu, sắc mặt càng hơn.
"Đừng nóng vội, cũng chạy thoát ."
Nguyễn Minh Phù từ phía thò đầu : "... Có điều, , hình như đánh ."
Anh ruột , rõ.