----
Không giống như ở đời , bầu khí lúc vô cùng yên tĩnh.
Trong những năm mà chỉ chạm tay thôi cũng cảm thấy hổ, việc mà Andre thể là vô cùng khác .
ở đây là thượng giao hội, nước ngoài nhiều, họ thoáng trong những chuyện như thế . Hơn nữa Andre hành vi gì quá khích, cũng tiện gì .
"Đồng chí Andre, kết hôn."
Anh vẫn thâm tình như cũ: " , cô gái xinh xin hãy yên tâm, để ý ."
Nguyễn Minh Phù: "..."
để ý!
Andre vẫn dùng tiếng Trung để chuyện với cô, xung quanh đều hiểu . Bọn họ như thế, cảm thấy chút nên lời.
... Người ngoại quốc đúng là ngoại quốc, suy nghĩ khác biệt!
"Thế cũng quá cởi mở ."
"Nữ đồng chí khí chất như , chắc chắn sẽ đồng ý ..."
Nguyễn Minh Phù khen ngợi .
Khí chất?
Cô mà cũng khen là khí chất á?
Cô ngược xem, rốt cuộc là vị nào mắt như . còn kịp đầu, cơ thể ai đó kéo lòng.
Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Nguyễn Minh Phù ngẩng đầu: "Anh tới ?
Andre cảnh tượng mắt , gãi đầu, khuôn mặt tuấn tràn đầy hoang mang.
"Quý cô xinh , vị là..."
Nguyễn Minh Phù còn gì, thấy giọng Tạ Duyên Chiêu vang lên: " là chồng cô ."
"Lạch cạch" một tiếng, trái tim Andre tan nát.
Anh ôm lấy n.g.ự.c , ánh mắt ai oán thâm tình về phía Nguyễn Minh Phù: "Quý cô xinh , xin hãy cho đây là sự thật."
Tạ Duyên Chiêu che chở Nguyễn Minh Phù, chút lưu tình đánh nát hy vọng của đối phương.
"Là thật."
"Ôi !"
Andre cho rằng một xinh trẻ trung như Nguyễn Minh Phù chắc chắn kết hôn. Người Hoa tuy rằng kết hôn sớm, nhưng dáng vẻ của Nguyễn Minh Phù còn đến hai mươi tuổi. Kết hôn... Chắc hẳn chỉ là cái cớ để từ chối .
Anh , là thật...
Trái tim của Andre thật sự tan nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-282.html.]
"Cô gái xinh , tại cô lấy ?" Anh ôm n.g.ự.c , vẻ mặt buồn bã: " quyền thế, còn tiền, càng thể thỏa mãn cô. Thưa cô, xin cô hãy suy nghĩ ."
Vừa dứt lời, nắm tay Tạ Duyên Chiêu lập tức siết chặt.
Ánh mắt đen như mực.
Nếu như ánh mắt thể g.i.ế.c thì e là Andre sớm c.h.ế.t thây .
" kết hôn." Nguyễn Minh Phù tiếp: "Những yếu tố mà mà , chồng đều thể thỏa mãn ."
Tạ Duyên Chiêu cảm thấy trái tim như lấp đầy.
Bàn tay thô ráp của nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Nguyễn Minh Phù, nắm càng lúc càng chặt.
Những vây xem xung quanh , khỏi mở miệng:
"Hai vợ chồng hạnh phúc, hãy từ bỏ ."
"Trai tài gái sắc, thật sự xứng đôi!"
"Cả hai đều , cũng con của họ sẽ .."
Nguyễn Minh Phù: "..."
Lại thúc giục sinh con nữa, ai đó cứu với!!!
Andre xong lời , chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu. Trên mặt tỏ vẻ gì, nhún nhún vai : "Được , tôn trọng lựa chọn của cô. Nếu ngày nào đó cô ly hôn, hoan nghênh cô tới tìm ."
Tạ Duyên Chiêu: "..."
Nếu là quân nhân thì lẽ nãy giờ tẩn tên một trận .
Tại là một đàn ông, ngóng trông hai bọn họ ly hôn?
Anh mím môi, Andre với ánh mắt thâm trầm.
hề e ngại.
"Tiểu thư xinh , hoa vô tội." Andre khiêu khích : " đem bó hoa xinh hiến tặng cho xinh nhất."
Thật sự mà , nước F chuyện thật sự dẻo miệng.
Trên mặt Nguyễn Minh Phù mang theo ý : "Cảm ơn."
Cũng lấy bó hoa hồng từ , . Trên mỗi bông hoa vẫn còn đọng bọt nước, xinh tươi mới.
Ở đây, hoa hồng hiếm.
Nguyễn Minh Phù đang đưa tay nhận lấy thì Tạ Duyên Chiêu kéo .
"Cảm ơn, vợ dị ứng phấn hoa."
Nguyễn Minh Phù nháy mắt với mấy cái.
Ai... Ai dị ứng phấn hoa? Anh còn bịa đặt!