Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:01:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Chủ nhiệm Hoàng hiểu ý của cũng ngậm miệng .

Sau khi qua chỗ bông gòn, chính là một mảnh rừng táo. Những cây táo cao gần bằng một , cành lá tươi , đó còn một quả táo hấp dẫn.

Giám đốc Hoàng kể : "Đây là cây táo đỏ chúng trồng, qua một tháng nữa là đến mùa đông. Lá của cây sẽ rụng hết, chúng thu thập táo đỏ phơi nắng cành, đối với nông trại mà cũng là một nguồn thu nhập."

“Cây táo xử lý .”

Từng cây sắp xếp ngay ngắn, mặt đất cũng quá nhiều cỏ dại.

Trước khi chủ nhiệm Hoàng tiến lên hái mấy quả táo đỏ: "Đồng chí Kỳ, nếm thử xem, táo ở nông trường chúng ngọt."

Quả táo lớn, tất cả đều màu nâu đỏ, ngọt.

Kỳ Dương Diễm cũng ngại táo rửa , cầm lấy cắn một miếng.

Rất ngọt, đúng là loại táo dùng để táo khô.

Chủ nhiệm Hoàng cũng ăn một miếng, hỏi:

"Đồng chí Kỳ, thế nào ?"

"Quả thật tệ." 

Anh những cây táo mắt:

"Toàn bộ đều trồng ở nông trường ?”

So với bông thì vẫn đủ, trọng tâm nông trường vẫn là bông, chủ nhiệm Hoàng suy nghĩ một chút mới mở miệng:

"... Tính , cũng ít, hơn một ngàn tám trăm cây."

Kỳ Dương Diễm gật đầu.

lấy hết."

Nhìn khuôn mặt ngây ngốc của chủ nhiệm Hoàng, thêm một câu: “Phải tươi.”

Chủ nhiệm Hoàng đang mơ hồ, đồng chí Kỳ bản đang .

Hơn một ngàn cây táo, cho dù sản lượng ít một chút một cây cũng một trăm cân. Nhiều cây như cộng ,cũng hơn một triệu cân.

Chủ nhiệm Hoàng thầm tính toán trong đầu một chút, cho dù một cân táo theo giá bán sỉ ba phần, cũng hơn hai vạn tệ.

Hai mắt ông lập tức phát sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-323.html.]

"Bán, bán!”

Tuy rằng bán táo khô tận ba xu nhưng cần phơi khô, gì lời như táo tươi.

“Đồng chí Kỳ, thật ?”

Kỳ Dương Diễm nháy mắt với bên cạnh, đối phương lập tức dậy.

“Chủ nhiệm Hoàng, ông phái ký hợp đồng với ông , sẽ trả một nửa giá tiền. Chờ thu hoạch táo xong, sẽ thanh toán nửa còn .”

“Hiểu , hiểu ."

Chủ nhiệm Hoàng ân cần vô cùng: “Phó chủ nhiệm Lưu, chuyện giao cho .”

“Này!”

Phó chủ nhiệm Lưu cũng kích động.

Nông trại nghèo thế lâu, thấy nhiều tiền như bao giờ.

Từ khi xảy sự kiện Chu Bá Bì, chủ nhiệm Hoàng nổi giận chỉnh đốn bộ nông trường từ trong ngoài một , mà phó chủ nhiệm Lưu chính là khi rể Chu Bái Bì từ chức chủ nhiệm Hoàng đề bạt lên.

“Đồng chí Kỳ, mời bên !”

So với thái độ lúc , bây giờ sự nhiệt tình của chủ nhiệm Hoàng chỉ là một chút nữa. Chỉ cần Kỳ Dương Diễm thể trả tiền, đừng kêu ông dẫn đường, cho dù kêu ông uốn lượn hát ca ông cũng theo.

Trả tiền chính là đại gia!

Bất kể khoản đầu tư đó thành công , với hơn hai vạn tệ , năm nay trang trại sẽ .

Băng qua rừng táo sẽ thấy một mảnh đất.

nhiều bận rộn ở đó.

Chủ nhiệm Hoàng cảm thấy tự nhiên:

"Đây là nơi nông trường chúng trồng các loại rau quả, đồng chí Kỳ quá , trái cây trồng ở nông trường đều thơm ngọt, xem cái ."

Ông xuống, hái một trái dưa hấu.

"Đây là đợt dưa hấu cuối cùng trong năm nay."

Số lượng lớn, vốn dĩ định kéo đến công ty cung cấp địa phương. Quả thực, loại dưa mật dân Trung Quốc hoan nghênh, nhưng vận chuyển xa một chút lợi nhuận.

Nói cho cùng, vẫn là giao thông bất tiện. Nếu thể bán như táo thì nhất.

Chủ nhiệm Hoàng đang tìm d.a.o để Kỳ Dương Diễm nếm thử.

ông tìm tới tìm lui, xung quanh đều . Vẫn là một vệ sĩ đáng tin cậy của Kỳ Dương Diễm lấy một con d.a.o nhỏ, gọt dưa hấu thành miếng.

Loading...