----
Bảo mẫu Nguyễn Minh Phù thật sâu, giữ chặt Tạ Ngâm.
“Vợ Duyên Chiêu, Tiểu Ngâm chỉ nóng nảy một chút, ác ý gì. Nó cũng là cho con, chỉ là lời khó . Vợ Duyên Chiêu, Tiểu Ngâm còn nhỏ, đừng so đo với nó.”
Cố Ý Lâm rộ lên.
Càng lúc càng to, cuối cùng là ôm bụng ha hả.
“Trẻ con, ha ha, trẻ con”
Sắc mặt bảo mẫu chút khó coi, trong mắt hiện lên một tia âm hiểm.
“Vị là…”
Nguyễn Minh Phù để ý đến bà .
Hồ Uyển Ninh càng để ý tới bà .
Khuôn mặt của bảo mẫu hổ, thiếu chút nữa giữ vẻ hiền lành mặt.
Tạ Ngâm chửi bà hung hăng liếc một cái.
"Tức c.h.ế.t ... Ha ha ha."
Cố Ý Lâm đến nước mắt cũng chảy : "Dì , mắt dì gì chứ. Bạn trông còn trẻ tuổi hơn nhiều so với con gái dì đó, dì thể hổ mà con gái còn nhỏ tuổi mặt ?"
Cố Ý Lâm chân thành bà .
Bảo mẫu còn giữ thể diện nữa, hung hăng trừng mắt cô .
"Con cứ để cô chuyện với chồng con như thế ?"
Nguyễn Minh Phù thật sự mệt mỏi với hai con .
"Con gái bà chuyện như thế nào, cô sẽ chuyện như thế đó.”
Cô về phía bảo mẫu: "Còn về bà, bà là thật giả? Lỡ như giả vờ là nhà lừa thì ?”
Hai mắt Hồ Uyển Ninh sáng ngời.
“Bác gái Tạ… Ôi... Đã lâu gặp, cũng bây giờ bác trông như thế nào.”
“Cô… mấy !”
Tạ Ngâm trợn mắt há hốc mồm: "Nguyễn Minh Phù, mặt chị gọi chồng chị là trai.”
“Cô là trai cô, chính là trai cô ?"
Nguyễn Minh Phù như như cô .
" thấy trả lời, càng còn một em gái.”
Cố Ý Lâm cũng phụ họa theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-349.html.]
“ gặp hai con đường, cô là và em gái của Tạ Duyên Chiêu, cũng nghĩ nhiều liền dẫn tới.”
“Sẽ là gián điệp kẻ thù chứ...”
Mắt thấy mấy dăm ba câu liền chụp cho bà một cái mũ gián điệp của địch, bảo mẫu tức giận đến phát run.
vì thể diện của quý phu nhân, bà vẫn đè nén lửa giận trong lòng.
“Vợ Duyên Chiêu, đúng là của chồng con. Con như , đối với con lợi.”
Hồ Uyển Ninh nội tình trợn trắng mắt.
Nguyễn Minh Phù nháy mắt với Cố Ý Lâm, cô lập tức hiểu ý bỏ chạy.
“Cô !”
Tạ Ngâm ngăn, nhưng chạy quá nhanh, căn bản ngăn .
"Để cô ."
Bảo mẫu cũng thái độ của Nguyễn Minh Phù cho tức giận: "Để xem, chờ Duyên Chiêu trở về nó thừa nhận là !"
“Thân phận của bà còn chứng thực, bớt vẻ .”
Nguyễn Minh Phù mở to đôi mắt hoa đào xinh , liếc xéo bà .
Trong lòng cũng tính toán kỹ, chờ đàn ông thối trở về nên tìm tính sổ như thế nào. Mẹ nó, hai tùy tiện tới cửa, khiến cô chống đỡ nổi.
Ít nhiều cô cũng cho đàn ông thối mắt một chút!
Bảo mẫu tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng, nhưng vẫn duy trì thể diện của phu nhân.
Còn Tạ Ngâm quan tâm nhiều như .
Cô thấy Nguyễn Minh Phù còn hơn gặp , trong mắt cô hiện lên sự ghen tị.
Hai mắt Tạ Ngâm lóe lên, đột nhiên Nguyễn Minh Phù cất bước tiến về phía cô .
Chát......
Tiếng tát trong trẻo ở đây sợ ngây .
Bảo mẫu vội vàng xem tình hình Tạ Ngâm, còn quên trách cứ cô:
"Vợ Duyên Chiêu, con thể đánh em gái !"
“Tiểu Ngâm, con chứ?”
Bảo mẫu gỡ tay Tạ Ngâm mặt , liền thấy phía in một dấu bàn tay đỏ rõ nét.
"Mẹ, chị đánh con..."
Tạ Ngâm lớn như , bảo mẫu cùng Tạ tư lệnh đều động đến một ngón tay của cô , nhưng hôm nay cô khác đánh.
Bị đánh!