Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:04:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Cô nào đàn ông thối còn quá khứ bi thảm như .

“Thật cảm ơn kế, nếu là bà thì cũng thoát khỏi sự khống chế của ông .”

Có những xứng đáng ba.

Tuy Tạ Duyên Chiêu nhẹ nhàng nhưng Nguyễn Minh Phù thể cảm nhận sự tuyệt vọng và dày vò lưng. Loại trải nghiệm một lớn đều sợ chịu nổi, càng cần lúc đó mới bảy tám tuổi.

Đứa trẻ trải qua những điều , trong lòng ám ảnh tâm lý lắm .

Tạ Duyên Chiêu xoa xoa đầu cô: "Đều qua , cũng sớm buông xuống.”

“Buông xuống?”

Nguyễn Minh Phù tin một chữ nào.

Nếu đàn ông thối thể buông xuống thì cũng sẽ giấu cô. Phải uy h.i.ế.p đòi ly hôn thì đàn ông thối mới bằng lòng mở miệng.

Cô đột nhiên nhớ tới một chuyện.

“Lúc đó nhận điện thoại của Tạ tư lệnh mới đồng ý cưới em chứ.”

“...... Em đều ?”

Nhắc tới chuyện cũ, Tạ Duyên Chiêu chút chột .

Nguyễn Minh Phù vì thoát khỏi sự bức hôn của nhà họ Chu, cũng thoát khỏi sự dây dưa của Tạ tư lệnh.

Hứa Chư khi cũng là bình luận một câu như .

Phàm là hai thiếu một chút tâm đầu ý hợp, cũng sẽ ở bên .

Tạ Duyên Chiêu cầm lấy tay cô nhéo nhéo.

"Sau đó thì ?"

"Sau đó... đó sống với ông bà ngoại, cho đến khi tuyển quân đội năm 16 tuổi, cho đến bây giờ.”

Anh xoa đầu Nguyễn Minh Phù, giải thích: "Sở dĩ cho em , chỉ là em phiền lòng vì những chuyện như ."

Nguyễn Minh Phù thở dài.

Vận may của ba đàn ông thối thật sự , may mắn gặp đều là . Giống như Lâm Thục và ông ngoại Bạch, sư trưởng Lý... Anh trả thù xã hội, hẳn là thể bỏ qua công lao của những .

Cô trìu mến Tạ Duyên Chiêu.

Tuổi thơi của quá thảm, cô cũng loạn nữa.

“Hay là bỏ ......”

Nguyễn Minh Phù đang xoay xuống từ , ôm lấy eo nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-358.html.]

Cô vỗ vỗ tay : "Buông .”

Người đàn ông thối nguy hiểm nheo mắt .

“Nói xong , cũng nên đến em.”

“Em?”

Nguyễn Minh Phù còn ngây ngốc, đột nhiên trời đất cuồng, vị trí của hai rơi xuống.

"Còn ly hôn , hả?"

“Không...... Không ly hôn nữa......”

Nguyễn Minh Phù nuốt một ngụm nước miếng, trả lời đúng lý hợp tình.

Nếu đàn ông thối gạt cô, cô thể tức giận bực . Trong lòng nghẹn một , một chút náo loạn. mà... Nguyễn Minh Phù nghiến răng, con ch.ó nếu thành thật thì cô thật sự sẽ đạp .”

Hai sống qua ngày còn đoán xem, cô cho con ch.ó nếm thử mùi vị !

“Buông ! Em còn giận đấy.”

“Đàn ông thối đừng lằng nhằng nữa!”

Nguyễn Minh Phù như giận giữ trừng mắt .

Lúc ai buông mới là kẻ ngốc.

Tạ Duyên Chiêu chỉ buông, còn ôm càng chặt hơn, cả càng dính ở của cô, cọ cọ cổ của cô. Nguyễn Minh Phù ghét bỏ lấy tay đẩy đầu , đẩy .

Sắp đè c.h.ế.t cô , đàn ông thối đối nặng nề so với thể của cô .

Hay là g.i.ế.c c.h.ế.t cô đây, đến lúc đó cưới một khác?

định cắn đàn ông thối một cái, mắt đột nhiên tối sầm , cả chìm một cái ôm quen thuộc.

Đối phương vỗ về mái tóc dài của cô, thấp giọng : "Được , nên ngủ .”

……

Đêm nay coi như an .

Người đàn ông thối gì cả, chỉ ôm cô ngủ một đêm. Còn...... trách cho quen.

Cố Ý Lâm ăn cẩu lương, mày trộm mắt chuột đảo qua đảo giữa Nguyễn Minh Phù và Tạ Duyên Chiêu.

Thật là kỳ lạ!

Người àn ông thối và bạn ngày hôm qua sắc mặt cũng , cô còn tưởng rằng hai sẽ loạn lâu một chút.

Ai ngờ mới một đêm nam nhân bắt lấy?

Cố Ý Lâm bĩu môi.

Loading...