----
Tạ Duyên Chiêu trầm mặc một hồi.
”Cho dù cha và đến, con cũng sẽ bỏ qua cho bọn họ."
Hôm đó, khi con bảo mẫu tìm Nguyễn Minh Phù tra hỏi, Tạ Duyên Chiêu giáo huấn bọn họ.
Thế nhưng Hứa Chư giám sát chặt chẽ, bó tay bó chân, tìm cơ hội tay.
“Ba~”
Nguyễn Minh Phù kéo tay ông Nguyễn.
”Thật ... việc cũng trách .”
Cô Tạ Duyên Chiêu một cái, giản lược ân oán của Tạ gia kể trong một .
Ba Nguyễn: "......”
Ông Tạ Duyên Chiêu đầy thương hại.
Chậc chậc, cũng là một đứa bé đáng thương.
Quên !
Ông đại nhân đại lượng, chấp nhặt với thằng nhóc thối .
Ba Nguyễn hừ lạnh một tiếng.
"Nếu bọn họ còn dám tới chọc con..."
"Ba, ba yên tâm."
Tạ Duyên Chiêu chỉ cần nghĩ đến bộ dáng thê thảm của Nguyễn Minh Phù, lửa giận trong lòng liền cháy ngừng.
”Chuyện Tạ gia giao cho con giải quyết, nhất định sẽ để hai con phiền Minh Phù nữa."
Có những lời , phối hợp với bộ dạng hung thần ác sát của , cứ như định g.i.ế.c .
Ba Nguyễn thấy , trong lòng cũng chút sợ hãi.
“Được , lẽ bọn họ cũng dám tới nữa.”
Thủ đoạn của bà Loan cứng rắn đến mức nào, ông là bên gối nên hiểu rõ nhất. Nghĩ đến bộ dáng thê thảm của hai con khi họ đến, ba Nguyễn vô thức sờ lên mặt .
Lúc mới kết hôn, ông cũng từng bà Loan đánh.
qua hôm nay ba Nguyễn hiểu, lúc bà Loan đánh ông vẫn còn nương tay.
Thật sự cảm động!
Nguyễn Minh Phù đương nhiên cũng chú ý tới.
Nhớ tới sự tàn nhẫn của bà Loan, cô liền thấy đau răng.
“Bác sĩ thật giỏi."
Nguyễn Minh Phù giật giật chân, mặt đầy bất ngờ.”Thật sự đau.”
Nhìn kỹ, chỗ sưng tấy hình như giảm bớt một vòng, còn đáng sợ như lúc nữa.
“Ở yên một chỗ.”
Ba Nguyễn vỗ vỗ vai cô.
”Lại thương thì bây giờ? Mấy ngày nay để con hầm móng heo cho con, bồi bổ thật , con gầy kìa.”
"Nên bồi bổ là ba mới đúng, xem bộ dạng hiện tại của ba nè, còn gầy hơn con!”
Ba Nguyễn chịu cực khổ ở trang trại.
Thân hình đơn bạc, Nguyễn Minh Phù thấy cũng chút kinh hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-368.html.]
“Lão Nguyễn, chúng lúc đang ở bệnh viện.”
Cô mím môi đỏ mọng.”Ba và bà Loan cùng kiểm tra một chút .”
Tạ Duyên Chiêu tán thành.”Minh Phù đúng, và ba nên kiểm tra thật kỹ.”
“Cái ......”
Con gái con rể đều như , ba Nguyễn đương nhiên lý do từ chối.
“Được .”
Lúc kiểm tra cần xếp hàng, vẫn thuận tiện.
“Ba, là con cùng ba .”
“Không cần."
Ba Nguyễn phất tay.”Lát nữa ba với con.”
……
Bên , Tạ Tư lệnh và Tiểu Lâm cũng vội vã đưa hai con đến bệnh viện.
"Bác sĩ, bác sĩ!"
Nhìn thấy thảm trạng của hai con, các bác sĩ tiếp nhận đều nỡ thẳng.
Thật sự quá thảm!
Nghiêm trọng hơn, mặt Tạ Ngâm nứt , xuất hiện tơ máu. Mặt sưng lên, khác gì cóc phồng má lên. Khóe miệng càng nghiêm trọng, hai bên đều mang theo vết máu.
Chắc là khoang miệng xuất huyết.
Bác sĩ một lời khó hết Tạ tư lệnh.
"Đồng chí, đây là yêu và con gái của ?"
Tạ tư lệnh gật đầu.
“Bọn họ ?”
Trên mặt Tạ tư lệnh mang theo lo lắng, thật đúng là cho rằng ông quan tâm hai con .
"Đồng chí, ."
Bác sĩ nhíu mày .”Dù giận dữ đến mấy cũng nên đối xử với yêu và con gái như ."
Thù lớn bao nhiêu, oán lớn bao nhiêu?
Đánh nặng như .
Nhìn thương thế , tịnh dưỡng hơn nửa tháng đừng mơ khỏe .
Nếu thấy mặc quân trang, cấp bậc cũng thấp, bác sĩ thật sự báo cảnh sát.
“Phốc...... Khụ......”
Tạ tư lệnh lạnh lùng Tiểu Lâm một cái, giải thích.
Chỉ nhíu mày bác sĩ.
”Vết thương của họ nặng ?"
"Trước tiên viện quan sát ba ngày."
Bác sĩ Tạ tư lệnh hừ lạnh một tiếng, càng thích ông .
”Có nặng ? Anh đánh mà .”
Bác sĩ trừng mắt liếc một cái, xoay rời .
Tạ tư lệnh: "......”