----
Nhớ tới , Cố Ý Lâm bĩu môi.
Vừa thấy cô liền bảo xem mắt, giống như cô bảy tám mươi tuổi còn gả .
Thật gì......
Nghe xong lời , Nguyễn Minh Phù đắc ý lên.
Coi như Cố Ý Lâm tinh mắt.
“Đương nhiên ." Nguyễn Minh Phù vui vẻ.”Bà Loan đương nhiên là nhất.”
Tuy bà Loan nghiêm khắc nhưng đối với Nguyễn Minh Phù cực kì .
Ví dụ như lúc nãy trực tiếp đánh cho hai con bảo mẫu mặt mũi gặp .
Cố Ý Lâm ghét bỏ bĩu môi.
Nếu bà Loan là cô thì ...... Ánh mắt cô tình cờ liếc đến Kỳ Dương Diễm một bên, hai mắt sáng ngời.
Cô mới .
Kỳ Dương Diễm gọi bà Loan là !
Nếu cô gả cho Kỳ Dương Diễm, cũng thể gọi bà Loan là ?
Cố Ý Lâm càng nghĩ càng cảm thấy đây là một biện pháp .
Cô dịch qua.”Soái...... Đồng chí, đối tượng ?”
Lời , khiến Nguyễn Minh Phù trong phòng bệnh kinh ngạc. Buông lỏng tay, quả táo giữa ngón tay rơi xuống, lăn tới cạnh cửa.
Tạ Duyên Chiêu thấy, cầm lấy một quả táo to đỏ đưa tới.
Nguyễn Minh Phù đưa tay nhận lấy, hai mắt chằm chằm hai cách đó xa, đờ đẫn cắn một miếng.
Tê - -
Vị plastic chị em thật dũng cảm......
Ngay cả loại đàn ông như trai cô cũng dám trêu chọc, trâu bò!
Vẻ mặt Kỳ Dương Diễm cũng gì đổi, ngay cả ánh mắt cũng Cố Ý Lâm. Toàn đều đầy bốn chữ to:
Đừng đúng tới !
Nguyễn Minh Phù che mặt.
Quả nhiên......
Cố Ý Lâm giống như việc gì, chạy đến bên cạnh Nguyễn Minh Phù, ngã lên cô ôm ngực.
”Chị em, thật khó chịu...... Hu hu~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-372.html.]
Cô khó chịu con khỉ!
Nhìn gương mặt hồng hào , gì một chút xíu tinh thần ảm đạm khi cự tuyệt.
Nguyễn Minh Phù nheo mắt .
Cẩu chị em đang diễn kịch mặt cô!
Cô mím môi, để ý đến cô .
Mọi ở đây đều để tâm đến chút việc nhỏ , chờ bà Loan cùng ba Nguyễn về, liền trở về Nguyễn gia.
Đi đường, nhất là khi ngang qua quảng trường nhỏ nơi những vợ quân nhân thường nghỉ ngơi, ánh mắt đồng loạt sang. Nói đúng hơn, là bà Loan.
Điều khiến Nguyễn Minh Phù chút suy sụp.
Khi bà Loan còn tới, cô mới là đỉnh lưu của , nhất cử nhất động đều xem.
Những cô vợ của quân nhân lén quan sát bọn họ, cho đến khi họ xa, lúc mới xì xào bàn tán.
"Người mà cô đang đến là bà ?"
“Bà là của đồng chí Nguyễn... Sao thấy giống, giống như chị em .”
"Các cô bà đánh mặt nhà Tạ tư lệnh mặt nhiều ?"
Chị dâu chuyện hôm nay ở đây, thăm họ hàng . Cho đến lúc trở về cách đây lâu, đều đang truyền miệng, cô mới .
Nghe xong lời , ở hiện trường nhanh chóng tiếp.
“Đánh dữ dội, cực kỳ dọa .”
“Đương nhiên , hai con cuối cùng đều khiêng ngoài.”
“Tê...... Tàn nhẫn như ?”
“Cũng do hai con gây họa, vết thương đồng chí Nguyễn cũng nặng...... Con gái nếu khi dễ như , khẳng định cũng đánh như .”
Các chị dâu trò chuyện, chuyện gì cũng lôi .
"Các cách mà ruột của đồng chí Nguyễn tới... một đống mở đường, còn tưởng là phu nhân nhà ai ..."
Cô còn xong, chụp một cái.
"Không sống nữa ?"
Người chuyện lúc mới phản ứng , nghĩ mà sợ vỗ vỗ miệng .
“Nói sai sai, đừng trách.”
Một chị dâu khác tiếp.”Các cô thấy thanh niên vô cùng khí phái , lúc đó thấy Cố tư lệnh đích tiễn ngoài."
Mấy sôi nổi hít một khí lạnh.
Ở quân khu ai mà lão Cố, đây chính là lãnh đạo tối cao của bộ quân khu. Ngay cả ông cũng nịnh bợ thanh niên đó, ngưới đó lai lịch gì ?
“Mẹ ơi, chuyện cũng quá đáng sợ .”