----
Nếu thật sự như , cô chính là con gái ruột của bà Loan, cần Kỳ Dương Diễm mà trực tiếp gọi !
Trời ạ, còn chuyện như !
Tại lúc cô nghĩ đến khả năng ?
"Đầu óc nghĩ cái gì , ruột của chẳng lẽ còn thể là ?"
Nguyễn Minh Phù ngay, cô bạn vẫn còn cướp .
"Sao ?"
Cố Ý Lâm càng nghĩ càng cảm thấy khả năng đúng.
Cô giống bà Loan, tính tình giống, tính cách cũng giống...... Thái độ càng giống!
Đây là con trời định ?
“Nếu là thật, và trai tớ thể ở bên .”
Nguyễn Minh Phù đe dọa cô.
Ai Cố Ý Lâm cũng quan tâm: "Có , ai cần đàn ông.”
“Hai đứa đang cái gì thế?”
Nguyễn Minh Phù định mở miệng, hình cao lớn của Kỳ Dương Diễm liền từ ngoài cửa .
Anh nghi ngờ về phía Nguyễn Minh Phù, khi thấy cái xẻng trong tay em gái, đau lòng chết.
"Mẹ quyết định cũng biện pháp."
Anh vỗ vỗ vai Nguyễn Minh Phù: "Chờ chính sách còn chặt chẽ nữa, sẽ tìm cho em mười bảy mười tám bảo mẫu."
là ruột, Nguyễn Minh Phù chịu đựng cho tới trưa nước mắt lưng tròng .
“Anh, thật .”
Em gái lúc nào chịu khổ như , Kỳ Dương Diễm lấy từ trong n.g.ự.c một quyển sổ tiết kiệm nhét trong tay cô.
"Lấy chơi ."
Nguyễn Minh Phù mở xem, khá lắm, là năm con .
Đôi mắt cô sáng lên.
Tuy rằng bây giờ tiêu , nhưng chờ qua vài năm nữa cô liền Bắc Kinh mua mười bảy mười tám tòa tứ hợp viện, dù là đời cô thẳng bày nát, cũng là một siêu cấp phú bà.
Kỳ Dương Diễm thấy Cố Ý Lâm ở một bên, do dự một chút móc một quyển sổ tiết kiệm.
"Cho em."
"Em cũng ?"
Cố Ý Lâm sợ ngây .
Cô nhận lấy sổ tiết kiệm , con đó kinh ngạc trong chốc lát, mặt liền dâng lên một tia cuồng nhiệt.
“Anh, chính là ruột của em!”
Kỳ Dương Diễm rụt rè gật đầu.
"Đừng tới phiền là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-390.html.]
“Này!”
Hai mắt Cố Ý Lâm sáng lấp lánh.
“Anh, yên tâm, từ giờ trở sẽ tìm thấy em.”
Kỳ Dương Diễm thở phào nhẹ nhõm.
Sớm Cố Ý Lâm dễ giải quyết như nhét tiền từ lâu.
Chờ ruột , lúc Nguyễn Minh Phù mới im lặng cô .
"Cậu còn nhớ lúc gì ?"
Cố Ý Lâm vui vẻ ôm sổ tiết kiệm, ở trong lòng đếm 0.
Có tiền, ai cần đàn ông.
Cô cũng bạn , rời khỏi đàn ông thì thể sống . Chỉ cần tiền, cô bao nhiêu đàn ông mà bao .
Nguyễn Minh Phù: "......”
Trâu bò!
Bạn tuy rằng đầu óc ít gân cốt, nhưng tư tưởng tiến bộ vượt xa năm mươi năm.
……
Ngày hôm , Nguyễn Minh Phù khỏi cửa liền thấy sân nhà đầy .
Bà Loan vẫy tay với cô: "Mau tới đây , đều là tìm con đấy.”
Những quân tẩu thấy cô thì hai mắt càng sáng ngời, khen cô nổ mũi.
“Đồng chí Nguyễn dậy ?”
“Khí sắc đồng chí Nguyễn thật tệ.”
“Nghe cô kìa, đồng chí Nguyễn cho dù mặt quầng thâm, cũng đáng coi trọng hơn khác.”
“……”
Một lượng lớn lời khen giả trân cô tiếp thu nổi.
Điều Ngư Nhãn hổ từ trong nhóm , cô:
"Đồng chí Nguyễn, hôm qua đều là của chúng đúng, chúng tới để xin cô."
“, chúng .”
“Chúng đều là thô lỗ, chuyện, xin đồng chí Nguyễn đừng so đo với chúng .”
……
Nghe các quân tẩu mồm năm miệng mười , Nguyễn Minh Phù cũng hiểu ý của họ. Đành mở miệng :
" để trong lòng, tất cả trở về .”
"Như ."
Điều Ngư Nhãn dậy, : "Đồng chí Nguyễn, đây là dưa nhà trồng, mang cho cô nếm thử."
“Còn , đây là trứng gà nhà đẻ, cũng cho đồng chí Nguyễn nếm thử.”
" đúng, đậu lăng nhà non, đồng chí Nguyễn cũng nếm thử."
“……”