Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 396

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:21:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Đôi môi xinh như , luôn những lời thích .

Hôm nay nhất định cho cô một bài học!

Nguyễn Minh Phù theo khống chế ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của đối phương.

cảm giác giống như lọt đầm sâu, dòng nước tứ phía cuốn chặt lấy cô, khiến cho cô thể nào thở nổi.

Nguyễn Minh Phù chút sợ hãi: "Buông em , chúng đều ..."

Cô mím môi, hai chữ cuối cùng.

"Minh Phù, còn nhớ gì với em ?"

Cái gì mà với , cô sớm quên hết . , mỗi gọi cô là Minh Phù đều chuyện . Cơ thể cô run lên, cả nhịn ngửa phía , bàn tay to lớn đè trở .

Nguyễn Minh Phù nước mắt: "... Em nghĩ chúng nên bình tĩnh một chút?"

Một tay chống mặt bàn, một tay đè chặt chiếc eo mềm mại của cô, ôm thật chặt.

Anh cúi , khẽ bên tai cô: "Minh Phù, chúng sinh con ."

Nguyễn Minh Phù hiểu, đột nhiên nhảy sang chuyện sinh con ?

Nguyễn Minh Phù còn kịp phản ứng thì nụ hôn của ập tới. Cô chút khó chịu rụt , đối phương đè chặt, vội vàng đưa tay đẩy , nhưng đẩy nổi.

"Tạ Duyên Chiêu, đừng..."

Vừa dứt lời, bên hông đột nhiên trống rỗng, áo ngủ rơi xuống sàn.

Tạ Duyên Chiêu mở rộng cách giữa hai , giống như đang thưởng thức cảnh mắt.

Đèn trong phòng vẫn bật, Nguyễn Minh Phù hổ chết. Không nên che , là nên che mắt .

"Không !"

Một tay cô che mắt , một tay nhặt áo ngủ lên khoác .

Tạ Duyên Chiêu giữ chặt hai tay cô , cúi đầu cắn mút. Dùng hành động thực tế cho cô , chỉ thể , còn thể ...

Nửa đêm, mưa tí tách rơi xuống.

Nguyễn Minh Phù mới ngủ lâu, cô khó chịu nhíu mày, xoay . Chăn tuột xuống, lộ bả vai xinh của cô, thế nhưng bây giờ ở nơi đó dấu vết xanh xanh tím tím, phá hủy vẻ đó.

Một đôi bàn tay lớn vươn tới, đắp chăn cho cô. Sau đó, cả lẫn chăn ôm chặt trong ngực.

Ngày hôm , khi Nguyễn Minh Phù tỉnh , bên cạnh sớm còn ai.

Cô cử động, ngoại trừ chút đau nhức thì ngược nhẹ nhàng khoan khoái hơn nhiều. Nghĩ đến dáng vẻ của hôm qua, Nguyễn Minh Phù thẹn giận.

Khốn khiếp!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-396.html.]

Nguyễn Minh Phù đầu, thấy bàn trang điểm bên cạnh, nghĩ đến chuyện xảy đêm qua, mặt càng đỏ hơn.

Xong , cô thể nó một cách bình thường nữa!

Tất cả đều là tại !

Nguyễn Minh Phù che mặt.

Cũng đêm qua phát điên cái gì, tay vô cùng mạnh bạo, thỉnh thoảng còn hỏi giữa và Vượng Tài ai quan trọng hơn...

Thật hổ!

Hai má cô nóng lên, cảm giác còn mặt mũi nào để gặp khác nữa.

Mẹ nó, một đời trong sạch cô...

Nguyễn Minh Phù dựa giường, hai mắt thẳng.

Tạ Diên Chiêu liền thấy bộ dạng của cô.

"Có chuyện gì ?"

Nguyễn Minh Phù mặt, để ý đến .

"Tức giận?"

Tạ Duyên Chiêu tới ở bên giường, đưa tay chạm nhẹ cổ cô.

Nguyễn Minh Phù giật , khống chế về phía .

"Không gặp ."

nghiêng đầu, thoát khỏi bàn tay đáng ghét , nhưng nó bám lấy buông. Nguyễn Minh Phù tức giận, đưa tay kéo bàn tay xuống, đối phương nắm chặt.

Nguyễn Minh Phù: "..."

"Đêm qua , hôm nay em sẽ rời ..."

Lời còn xong, ngón tay đặt lên môi cô, cho cô nữa. 

"Minh Phù, đừng chọc giận ."

Nguyễn Minh Phù sững sờ.

Lúc ngẩng đầu lên, cô thể thấy rõ sự áp bức và tình yêu cuồng nhiệt trong mắt .

Cô còn đang kỹ hơn, Tạ Duyên Chiêu ngửa , ánh mắt khôi phục như bình thường.

Nguyễn Minh Phù giật .

"Đừng những lời như ." Đối phương xoa xoa mái tóc dài mượt mà của cô: "Không còn sớm nữa, dậy ăn sáng thôi."

Cô lấy tinh thần: "Sao ở đây?"

Lúc Nguyễn Minh Phù mới nhớ .

Loading...