Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 406

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:22:06
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Trong lòng Nguyễn Minh Phù càng thêm khó chịu.

"Không đúng." Nhìn thấy cảnh tượng , cho dù là đầu heo cũng thể hiểu : "Các thích của Căn Nhị Cẩu gia, là tới để cứu cô ?"

"Không !"

", các ."

Thôn dân lập tức đổi sắc mặt, hung tợn về phía bọn họ. Có còn cầm cục đá từ đất lên, chằm chằm bọn họ, giống như chỉ cần bọn họ nhúc nhích một cái, sẽ lập tức đập tới.

"Đây là vợ của Nhị Cẩu, các thể mang ."

" !"

"Nếu để cho các mang , thôn Hòa Hoa chúng còn mặt mũi gì nữa?"

"Không , gọi trưởng thôn..."

Để tránh bọn họ bỏ chạy, những dân làng tự động chặn lối .

Nguyễn Minh Phù nhíu mày, chút sợ hãi nắm lấy tay Tạ Duyên Chiêu.

"Đừng lo lắng."

Tạ Duyên Chiêu từng ít nhiệm vụ, cũng gặp qua ít . Từ khi bà Loan chuyện Loan Dung, liền đoán bảy tám phần.

Bên bọn họ đang giằng co với các thôn dân, Loan Dung bên cũng phản ứng.

"Dì, là dì thật ?"

Hai mắt Loan Dung đỏ lên, nước mắt nhanh rơi xuống.

gắt gao nắm lấy quần áo bà Loan: "Dì ơi, dì đến để mang con ?"

Giống như sắp c.h.ế.t bắt cọng rơm cứu mạng cuối cùng, Loan Dung chằm chằm bà Loan, sợ bà một chữ , ống tay áo cũng vì động tác mà tuột xuống.

Cánh tay lộ ngoài, vết thương lớn nhỏ nhiều đếm xuể...

Trên cổ tay hai vết thương khiến thấy mà giật .

Cái mới nhất hình như là mấy ngày mới cắt, vì động tác của cô mạnh, miệng vết thương nứt , bắt đầu rỉ máu. Loan Dung dường như cảm thấy đau đớn, vẫn nắm chặt lấy áo bà Loan.

"Con yên tâm, dì nhất định sẽ dẫn con rời khỏi nơi ."

Một vệ sĩ tiến lên, cắt đứt dây thừng.

Sắc mặt bà Loan âm trầm, hai mắt như sắp . Bà đỡ Loan Dung dậy, rời .

Căn Tứ Cẩu bò dậy, dang tay chắn mặt mấy .

"Cô là chị dâu , các mang cô !"

"Cút!"

Lúc nãy bà Loan đạp đến giờ vẫn còn đau, chạy trốn... nghĩ đến ruột và Căn Nhị Cẩu, Căn Tứ Cẩu vẫn kiên quyết chắn mặt hai .

"Không , cô ."

Vệ sĩ tới, một tay kéo Căn Tứ Cẩu xa.

Đối phương to lớn, cường tráng, một đứa nhóc gầy yếu như Căn Tứ Cẩu thể đấu

Mắt thấy đoàn sắp bước khỏi sân, Căn Tứ Cẩu vô cùng gấp gáp.

"Các mang cô !"

Dân làng cầm cuốc, hung ác về phía mấy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-406.html.]

"." Mấy thôn dân chằm chằm Lý Tú Tú: "Chỉ cần bước thôn chúng , chính là của thôn chúng . Cho dù chết, cũng c.h.ế.t của thôn Hòa Hoa chúng ."

" !"

Ba Nguyễn nhíu mày:

"Nó là cháu gái của , bán đây, ở thôn của các ..."

"Ba." Kỳ Dương Diễm giữ chặt ba Nguyễn: "Không thể đạo lý với bọn họ , ba qua đó , đừng để thương."

Vừa dứt lời, đám vệ sĩ nhanh chóng vây quanh đám Nguyễn Minh Phù. Lấy d.a.o trong tay , ánh mắt hung ác về phía những thôn dân .

Cả đời những đó từng khỏi thôn Hòa Hoa, đương nhiên cũng từng chứng kiến trận chiến nào như .

Đều hoảng sợ.

Trong lúc còn đang do dự, Căn Tứ Cẩu vội vàng : "Mọi giúp chúng giữ cô , chúng nhất định sẽ ơn."

Thôn dân: ...Động tâm.

"Dù nữa, các cũng thể mang ."

" !"

"Bây giờ là xã hội mới, tin những dám g.i.ế.c ?"

"..."

Thôn dân vốn đang định bỏ cuộc, lúc khôi phục ý chí chiến đấu.

"Làm bây giờ, sẽ thật sự đánh với bọn họ chứ?"

Nguyễn Minh Phù nhíu mày, đều do Căn Tứ Cẩu.

Sớm , bịt miệng .

"Không cần lo lắng." Tạ Duyên Chiêu kéo cô phía : "Chuyện tệ như ."

Nguyễn Minh Phù thở phào nhẹ nhõm.

"Dì?"

Loan Dung mặc dù tức giận, nhưng lệ thuộc bà Loan. Nhìn thấy hai bên giằng co, cô sợ sẽ bỏ .

"Tiểu Dung, dì nhất định sẽ dẫn con ."

Có câu , đáy lòng Loan Dung cũng yên tâm hơn nhiều.

"Tránh ."

Kỳ Dương Diễm thừa nhận cũng lành gì, nháy mắt với mấy phía , ý bảo vệ sĩ mau dẫn ngoài.

"Ai dám ngăn cản, sẽ chặt một cánh tay đó!"

Căn Tứ Cẩu bịt miệng , càng giãy dụa dữ dội hơn, trong mắt ẩn ẩn chút sợ hãi.

Những thôn dân khác cũng dọa sợ.

Động một chút là chặt cánh tay , so với địa chủ còn tàn nhẫn hơn.

"Nhường đường, còn nhường?"

Các thôn , cũng ai dám ngăn cản nữa.

"Không nhường!"

Một giọng vang lên từ phía các thôn dân, Kỳ Dương Diễm híp mắt qua. Lại thấy một cũng ăn mặc rách rưới, gầy như que củi tới.

Cuối cùng Căn Tứ Cẩu cũng kéo tay vệ sĩ che miệng xuống, nước mắt lưng tròng về phía tới.

"Anh, nhất định cứu em!"

Loading...