----
Cô liếc mắt Cố Ý Lâm, đúng là hổ.
Đi qua một bên!
"Hừ! "Cố Ý Lâm bộ tức giận: "Không thì , cũng thể , đến lúc đó thì sẽ tự ."
là chỉ cái mác bạn ở bên ngoài chứ lòng thì càng ngày càng keo kiệt. Chờ cô trở về sẽ cho bạn danh nghĩa mười mấy bộ đơn giả, thật khó coi c.h.ế.t cô luôn!
Cố Ý Lâm xoa đầu Vượng Tài, định chuyện thì thấy hai Lý Hiểu Nguyệt và Lý Hương Lan cùng từ cửa .
"Chị dâu."
"Hai ngươi tới , mau ... Mau ."
Lý Hương Lan vẫn giống như bình thường.
Hiện tại mới bầu hai tháng thôi nên bụng còn lộ . Trạng thái của cô tệ chút nào, đẫy đà hơn cuối gặp mặt.
"Chị dâu, đừng vội." Lý Hiểu Nguyệt gọi Nguyễn Minh Phù đang rót nước : "Chị dâu như tụi em dám tới nữa ."
"Như , qua nhà chị thì uống nước."
Một ly nước thôi mà tốn bao nhiêu sức chứ. Nếu bà Loan phát hiện cô tiếp đãi khách lịch sự thì nhéo lỗ tai cô giáo huấn cho một trận chứ.
Động tác của Nguyễn Minh Phù nhanh: "Sao hôm nay hai cùng đến đây ?"
"Bọn chị vặn gặp ở cửa thôi."
Lý Hương Lan bưng chén uống một ngụm nước: "Em dâu, em bây giờ chị gì cũng lão Vương quản hết, ngay cả chút thời gian thở dốc cũng cho, phiền chết."
"Như còn ?"
" đó." Lý Hiểu Nguyệt tiếp lời: "Tiểu đoàn trưởng Vương chị mang thai vất vả nên đau lòng chị, đúng là phúc mà hưởng mà."
So với lúc mới gặp thì bây giờ Lý Hiểu Nguyệt trong vui vẻ hơn ít, mặt cũng còn nỗi buồn phiền giống như lúc ở bệnh viện nữa.
Lý Hương Lan ngượng ngùng .
Từ khi tiểu đoàn trưởng Vương tiễn chồng , cuộc sống của cô thoải mái hơn nhiều. Tiểu đoàn trưởng Vương cực kì lời Lý Hương Lan khiến cho các chị dâu khác mà ngưỡng mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-416.html.]
" , khi em mang thai còn nhờ đến chăm sóc em nữa chứ."
Lúc lời , ánh sáng trong mắt Lý Hiểu Nguyệt cũng ảm đạm vài phần:
"Cũng đừng quá mức mà biến thành giống như chị ."
Nguyễn Minh Phù cô đang nhớ chuyện buồn của .
"Em bây giờ thế nào ?" Nguyễn Minh Phù sang cô : "Mẹ chồng em..."
Nhìn Lý Hiểu Nguyệt bây giờ cô chút thở dài.
Có một câu sai.
Phụ nữ lột thêm một lớp da, mất nửa cái mạng thì mới thể trưởng thành .
Lý Hiểu Nguyệt chính là như .
Cô thu nụ mặt: "Ba chồng em từ nông thôn lên, mắng hai con một trận đó đến bệnh viện xin em... Hiện tại em cảm thấy sức khoẻ cũng còn kém nữa, lão Cố... Anh sợ em ly hôn nên em gì cũng nấy."
Mẹ chồng Lý Hiểu Nguyệt một lời khó hết, nhưng ba chồng của cô là một khá hiểu đạo lý.
Dù thể cô thương thể sinh con nhưng cũng bất cứ lời nào tệ cả đó luôn an ủi cô bảo cô đừng bận tâm đến những điều .
Nguyễn Minh Phù mím môi.
Cô thể thấy sự giằng co trong mắt Lý Hiểu Nguyệt.
"Không những chuyện lộn xộn nữa." Lý Hiểu Nguyệt hít sâu một : "Con gái em tên là Cố Hi, tên do ba chồng em đặt đấy."
"Tên đấy."
Nói đến con gái, nụ trong mắt Lý Hiểu Nguyệt càng sâu hơn.
"Ba chồng em thích con bé, mỗi ngày bận rộn như thế nào cũng ôm con bé một lát. Công việc tã cho con bé uống sữa bột cũng đều ông tranh hết. Ba con bé tức giận nhưng giành với ba chồng."
Lý Hương Lan gật đầu: "Ngày của em vẫn còn ở phía ."
"Em bàn bạc với lão Cố , nuôi dạy con gái thật ."
Dù bachồng trấn áp nên chồng cũng dám tác oai tác quái nữa. Cho dù bà trọng nam khinh nữ thì cũng dám biểu hiện ngoài.
Lý Hiểu Nguyệt cũng mặc kệ bà .