----
Sao thể đối xử với như là hạ thủ lưu tình lắm .
Thân hình cao lớn của đàn ông trung niên co .
Cho dù đối phương là vợ của nhưng cũng chẳng dám cầu xin sự tha thứ, chỉ tự chuốc lấy tai hoạ về phía thôi.
Sau khi đánh một trận xong, bà lão cảm thấy mệt mỏi, lúc mới miễn cưỡng buông tha cho cô .
"Càng ngày càng lười biếng!"
Đôi mắt tam giác ngược của bà lão chằm chằm những đang trốn phía :
"Trốn cái gì mà trốn, mau cút đây!"
Ba đứa trẻ chạy ngoài.
Người đầu là một cô bé mười tuổi, cô bé khẩn trương vò góc áo: "Thưa bà cháu xong hết , cho gà ăn quét dọn chuồng heo...cháu đều hết."
Lúc vẻ mặt bà lão khá hơn nhiều.
sắc mặt cũng chẳng mấy lành là bao: "Còn mau ăn cơm, lề mề cái gì, nếu tụi mày lời tao, thì tao sẽ bán chúng mày hết!"
Sắc mặt tụi nhóc trắng bệch , nhanh chóng chạy tới cuối bàn.
Bà lão vứt cành liễu , lúc mới bắt đầu chia cơm. Vừa cầm thìa lên thì thấy một đứa trẻ thở hổn hển chạy .
"Bà ba, họ hàng nhà bà đến ..."
"Thân thích gì chứ, nhà thích nào như cả."
Sắc mặt bà lão chút khó coi.
Thứ gì chứ sớm đến muộn đến, mà cố tình đến ngay lúc ăn cơm, còn để cơm cho bọn họ ?
Bà chẳng loại thích nào hiểu chuyện như cả!
Đang chuẩn kêu nhanh chóng ăn cơm, thì đứa bé mở miệng tiếp.
"Lái xe... lái nhiều xe..."
Xe?
Đôi mắt tam giác của bà lão mở to .
"Này thím của gia thế hiển hách như sớm chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-420.html.]
Ngoài cửa đột nhiên nhiều tràn , mặt đều nở nụ nhiệt tình: "Phát đạt , nhưng đừng quên kéo lên chung đấy nha."
" !"
"Còn là do bà ba năng lực, quản lý dọn dẹp sắp xếp đấy hết ."
"... ..."
Kể từ khi bà lão lặng lẽ bán cháu gái , đều để ý đến bà ai cũng nhắm mắt ngơ. Đây là đầu tiên bà nhận lời khen như một năm.
Trong mắt bà lão đầy vẻ tự hào.
Những đoán tương lai tươi sáng phía , còn kéo theo họ...
Kéo ai thì bà lão cũng sẽ kéo những con bê yếu đuối suốt ngày chỉ dựa sắc mặt mà sống như vầy .
Người đàn ông trung niên chính là Cao Nhị Cữu, sớm kiềm chế mà vươn cổ bên ngoài. Chỉ là do ngoài cửa nhiều như vây quanh như nên sớm che khuất tầm của . Anh lên , nhưng gõ bàn một cái thật mạnh
Ông Cao trừng mắt .
"Bình thường ba dạy con như thế nào? Gặp chuyện hoảng hốt, tỏ thật bình tĩnh." Ông dùng ánh mắt ghét bỏ, trừng mắt Cao Nhị Cữu: " là gì cũng , thật mất mặt!"
Cao Nhị Cữu: "..."
Rất nhanh, ngoài cửa vang lên tiếng động cơ xe nổ.
Đôi mắt tam giác của bà lão ngập tràn ánh lửa
Muốn lên, nghĩ đến lời của chồng , đành dè dặt xuống.
Những lời của xung quanh nào là cần tiền cứ tiếp tục vang lên
"Thím của nó quả thật là một năng lực thể việc định như ... Còn là do năng lực ."
"Người là ai, ai mà xứng để so với thím của ?"
Bà lão xong lời , trong mắt cũng tràn ngập sự tán thành
.
Không nhà nào cũng khả năng lái ô tô như .
Dân làng càng những điều , bà lão càng trở nên đắc ý hơn . Bà hếch cằm lên, giống như bà chính là thái hậu nương nương của xã hội cũ .
Lúc , đám đông tản .
Nguyễn Minh Phù, Kỳ Dương Diễm và Cố Ý Lâm phía . Dân làng mở to hai mắt khi thấy Loan Dung bên cạnh bà Loan.