----
Tuổi những bà già thể chồng của Hồ Uyển Ninh luôn, thể sợ cô .
“Người trẻ bây giờ nóng nảy thật đấy. Chúng lớn tuôi bằng của cô , mà còn dám mắng chúng như .”
“Chúng sự thật......”
“Không sai, chúng sai chỗ nào ?”
"Nếu cô , chúng thể gì cô ..."
“Trong nhà trưởng bối thì , trẻ tuổi đúng là chuyện gì.”
Nguyễn Minh Phù: "......”
Những bà cô thật sự quá nhiều chuyện giống như những bác gái đời mở nhạc ở quảng trường nhảy múa khiến chê bai.
“Cho dù thế nào nữa thì cũng đến lượt các bà chỉ bảo .”
Trong đó một bà lão đầu tóc chải chỉnh tề, trông vẻ đàng hoàng, cô hài lòng.
"Đồng chí Nguyễn, cô cũng là thanh niên tri thức học hành đàng hoàng. Chúng đều là trưởng bối của cô, cô thể ăn với chúng như ."
“ , cũng đến trường học cái gì.”
"Lúc còn trẻ nếu gặp loại học sinh , nhất định sẽ dạy ..."
Hóa là giáo viên . Giáo viên mà cũng dạng ?
Nguyễn Minh Phù định phản bác, chị Lâm giật giật vạt áo.
“Không cần để ý đến những ." Cô lắc đầu với Nguyễn Minh Phù: "Họ bảo thủ, dù cô thế nào thì cũng ích gì .”
Nguyễn Minh Phù cái hiểu cái .
Cô lập tức , những bà cô thấy thế càng đắc ý.
“Chúng nên sớm dạy cho cô một ít đạo lý .”
“ , cách cô xử lý chuyện của cha chồng cô xem? Thanh danh của khu tập thể chúng vứt đến xó nào . Nếu chuyện truyền bên ngoài, thì mà úp mo mặt mới dám ngoài.
"Ha ha, nếu đoàn trưởng Tạ cấp bậc cao, đưa ý kiến sang bên hậu cần cho cô tả chuyển !"
“Không...... A!!!”
Một chậu nước lớn từ trời đổ ào xuống, tưới ướt những bà già cậy già lên mặt lạnh thấu tim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-444.html.]
Nguyễn Minh Phù ném cái chậu rỗng trong tay xuống đất.
“Nói , tiếp chứ?”
Chị dâu Lâm và chị dâu Vương đều sợ ngây .
Đám bà cô thích chuyện chọc ngoáy khác nhất. cũng bởi vì đám lớn tuổi nên dù thì cũng chỉ dám kìm nén cơn giận, so đo với bọn họ. Bọn họ giống như khối u ác tính cần cắt bỏ, trừ dì Lưu .
Mọi thực sự khó chịu với những , nhưng bọn họ nghĩ giỏi giang, hiểu hơn .
Và vì là giáo viên nên những quân tẩu già đó đều cực kỳ kiêu ngạo, bảo thủ và lạc hậu.
Hoặc là ưa , hoặc là coi thường .
Cả khu tập thể trăm ngàn hộ, nhà nào thể lọt mắt của những bà già .
Bà già ăn mặc chỉnh tề, mặt mũi tèm lem, tức xanh mặt. Bà chỉ tay Nguyễn Minh Phù, run run như Parkinson.
“Cô...... Cô......”
Hồ Uyển Ninh kinh ngạc và sợ hãi, vội vàng chạy qua.
“Không chứ?”
Nguyễn Minh Phù hướng về phía đối diện, hất cao cằm.
Những bà già dáng vẻ Nguyễn Minh Phù thì càng tức giận.
"Gia đình cô dạy cô tôn trọng già ?"
"Có dạy chứ."
Nguyễn Minh Phù những bà già lấm lem: "Mẹ từng tôn trọng già thì cũng đúng . Còn những bà già tu dưỡng đạo đức, chỉ thích chỉ trích và đ.â.m chọc khác thì cần lễ phép."
Mấy bà già tính tình nóng nảy suýt nữa tức đến nổ phổi.
Hồ Uyển Ninh lặng lẽ giơ ngón tay cái cho Nguyễn Minh Phù.
“Cô...... Cô!”
Bà già tức giận đến tái mét sắc mặt, Nguyễn Minh Phù còn thực sợ cẩn thận bà ngã dựa cô, như sẽ khó chịu.
“Mọi chứng, gì các cả.”
" , chị dâu lương thiện như , thể gì với già." Hà Thúy Hương ác ý: "Chị dâu cũng từng gặp ai cả."
Ai mà dám phiền mấy bà già chứ?