----
Tiểu đoàn trưởng Kiều giật giật góc áo Vương Mạn Mạn, hất .
Trong lòng cô nghẹn một ngọn lửa.
Bản đánh thành như , còn thấy. Nếu Nguyễn Minh Phù phạt nặng, cô thể sống ở khu tập thể !
"Lãnh đạo, cô hồ đồ, sẽ chuyện với cô khi về..."
“Câm miệng! Em tỉnh táo.”
Vương Mạn Mạn bướng bỉnh về phía ông Cố, tựa hồ nhất định ông cho một lời giải thích.
"Vậy !"
Ông Cố đầu trầm ngâm một lát:
"Vậy đồng chí Nguyễn kiểm điểm sáu ngàn chữ giao đây, cho ai hộ, sẽ xem."
Nguyễn Minh Phù: "......”
“Không ...... Lãnh đạo......”
Vương Mạn Mạn bất mãn với kết quả .
Đánh cô thành bộ dạng chỉ phạt sáu ngàn chữ kiểm điểm?
Ông Cố cảm thấy phiền sự lèo nhèo của Vương Mạn Mạn: "Vậy cô còn thế nào? Sự việc bắt nguồn từ cần nhắc với cô nhỉ?”
“......”
Tiểu đoàn trưởng Kiều vội vàng kéo góc áo Vương Mạn Mạn, liều mạng nháy mắt với cô .
Cô rõ đức hạnh của đám bà già Vương. Nếu bọn họ cũng chuyển từ chung cư đến đây.
"Tiểu đoàn trưởng Kiều, chuyện quân khu quản."
Ông Cố đầu Vương Mạn Mạn một cái: "Chuyện trong nhà càng thể ngơ."
“Vâng!”
Vương Mạn Mạn mặt trắng bệch.
Nếu chỉ là bóng gió, hiện tại chính là cảnh cáo rõ ràng.
Cô mím môi, rốt cuộc vẫn đè nén sự cam lòng xuống.
Ông Cố xuống, bưng ly lên uống một ngụm nước .
“Được , cút hết ."
Ông kiên nhẫn phất tay, gọi Tạ Duyên Chiêu : "Chờ một chút, vợ chồng tiểu đoàn trưởng Kiều quét tháng , hai vợ chồng các quét tháng .”
Tạ Duyên Chiêu nhận ý nghĩ trong mắt ông Cố, trầm mặc thật lâu mới gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-449.html.]
“ .”
Điều rõ ràng là bảo vệ họ?
Chẳng lẽ bởi vì họ Tạ cao hơn lão Kiều nhà cô một bậc?
Sự cam lòng trong lòng Vương Mạn Mạn từ từ mở rộng.
nghĩ đến cảnh cáo , nhịn xuống.
Ra khỏi văn phòng, Vương Mạn Mạn vung tay rời , tiểu đoàn trưởng Kiều thấy thế, ngượng ngùng với Tạ Duyên Chiêu.
“Đoàn trưởng Tạ, chuyện hôm nay là chúng đúng, hai ngày nữa sẽ tới nhà xin .”
Vương Mạn Mạn cách đó xa thấy lời , tốc độ chân càng nhanh hơn.
Ánh mắt Tạ Duyên Chiêu lãnh đạm: "Không cần.”
Trong lòng tiểu đoàn trưởng Kiều bất an, liền tiếp.
"Không cần nghĩ đến chuyện nữa."
“Vậy.."
Tiểu đoàn trưởng Kiều trịnh trọng gật đầu: "Đoàn tưởng Tạ, yên tâm. nhất định sẽ quản bọn họ, tuyệt đối để bọn họ tới gây phiền toái cho chị dâu nữa.”
Tạ Duyên Chiêu nhẹ nhàng gật đầu.
Đám , Nguyễn Minh Phù kéo tay Tạ Duyên Chiêu.
“Anh ở chỗ đó chắc là ăn uống . Trông gầy !”
Nếu để cho Hứa Chư lời , nhất định sẽ lườm cô một cái.
Mới ba ngày, gầy kiểu gì ?
“Đi thôi." Tạ Duyên Chiêu xoa đầu cô, trong mắt tràn đầy dịu dàng: "Chúng về nhà, về .”
“Được!”
Lúc trở về, Nguyễn Minh Phù mới phát hiện, các chị dâu còn .
Hồ Uyển Ninh ân cần cô: "Thế nào, phạt nặng chứ?”
“Không ......”
Nguyễn Minh Phù lắc đầu.
Chỉ là lão Cố mắng một trận, chuyện gì lớn.
"Vậy là ."
Hồ Uyển Ninh thấy Tạ Duyên Chiêu phía , cùng với Kỳ Dương Diễm và Lâm Kiêu đang ở trong sân chờ hai : "Thấy lão Tạ việc gì thì chị yên tâm . Mọi từ từ trò chuyện, chị ."
Các chị dâu khác cũng tự giác: "... chúng cũng .”
"Vậy em cũng giữ các chị ." Nguyễn Minh Phù tiễn cửa: "Mấy ngày nữa, em sẽ cảm ơn các chị ."