Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 466

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:39:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Tạ Đông Lâu nghẹn khuất trả xe đó mới chạy về nhà.

Lúc trở về, thấy An Ngọc Trúc ở giữa phòng khách. Trước tiên bà phía Tạ Đông Lâu, đó mới nghi ngờ ông .

"Người ?"

Tạ Đông Lâu xuống, tự rót cho một ly nước, hỏi liền khựng .

Đợi một lát, nặng nề đặt cái ly lên bàn.

An Ngọc Trúc đầu , lườm ông một cái.

"Xảy chuyện gì?"

Chỉ đến nhà ga đón thôi thì thể xảy chuyện gì ?

nhướng mày về phía Tạ Đông Lâu: "Đứa cháu ngoan của ông cho ông mặt mũi ?"

Tạ Đông Lâu: "..."

Nếu Tạ Duyên Chiêu cho ông chút mặt mũi thì , đến lúc đó ông thể thuận lý thành chương dùng phận của một chú để dạy đạo lý .

vấn đề là... Anh hề cho ông chút mặt mũi nào!

Lại vẻ mặt đắc ý của An Ngọc Trúc, trong lòng Tạ Đông Lâu chút khó chịu.

"Không !"

An Ngọc Trúc liếc ông một cái.

Mặt đen như đ.í.t nồi thế , còn , quỷ mới tin. 

gì, lật từng tờ báo.

Tạ Đông Lâu hít sâu một , động tác của bà .

"Bà ?"

"Đều là nhờ phước của con gái ông đấy!"

An Ngọc Trúc liếc ông một cái: "Tòa soạn báo hoạt động gì đó, cần thu thập tin tức của các sự kiện lớn trong nhiều năm qua. Con gái ông xuể, cầu xin giúp đỡ."

thở dài một , con cái đúng là cục nợ!

" , thế cháu trai của ông ? Rốt cuộc là nó tới , phòng dọn dẹp xong hết ."

"Hừ!"

Sắc mặt Tạ Đông Lâu mới hơn một tí trầm xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-466.html.]

"Nói xem, rốt cuộc xảy chuyện gì?"

Nhìn vẻ mặt âm u của ông , An Ngọc Trúc thật sự tò mò.

"... Nhà chúng rách nát như , thể để ý tới."

Động tác tay An Ngọc Trúc dừng , ngẩng đầu ông .

Điều An Ngọc Trúc tự hào nhất là gả cho Tạ Đông Lâu, cũng của tư lệnh, mà là thể ở trong một ngôi nhà nhỏ xinh như thế .

Nhìn chị gái bà mà xem, căn nhà của họ chỉ vỏn vẹn ba bốn mươi mét vuông. Một nhà ba thế hệ chen chúc sống ở bên trong, chuyện gì cả nhà đều thấy, nào rộng rãi, thoải mái như căn nhà nhỏ của bà .

Vì thế, bà vẫn luôn tự hào về căn nhà nhỏ của .

Chị gái bà hâm mộ, còn cho cháu trai ở.

An Ngọc Trúc cũng đồng ý.

Lúc Tạ Đông Lâu như , chẳng khác nào tát mặt bà một cái.

nhướng mày, lạnh: "Không để mắt? Cháu trai của ông lợi hại như , đến Vương phủ ở luôn !" 

Tạ Đông Lâu ngạc nhiên : "Sao bà nó đang ở Vương phủ?"

An Ngọc Trúc: "..."

sững sờ mất một lúc, vội vàng xuống bên cạnh Tạ Đông Lâu, hỏi: "Rốt cuộc xảy chuyện gì?"

Tạ Đông Lâu hồi tưởng chuyện thấy, cả giống như ngâm trong vại dấm.

Ông kể hết chuyện một , cuối cùng :

"... Đối diện chính là ‌Đại Hội Đường đó!"

Cho dù chỉ là một mảnh đất, nhưng thể ở vị trí , bình thường đương nhiên thể mua nổi.

An Ngọc Trúc ngây ...

"Rốt cuộc đứa cháu dâu là ai? Không ngờ lợi hại như !"

Nghĩ đến căn gác nhỏ sắp xếp cho bọn họ, An Ngọc Trúc cảm thấy chút hổ.

May là Tạ Đông Lâu dẫn về, nếu e là bà mất hết mặt mũi.

An Ngọc Trúc lấy tinh thần, hai mắt sáng ngời kéo tay Tạ Đông Lâu: "Đông Lâu, ông xem ngày mai chúng nên đến đó thăm hỏi một chút ? Cháu dâu mới tới Bắc Kinh, chắc hẳn là vẫn quen với cuộc sống ở nơi đây, thể bầu bạn với con bé."

Tạ Đông Lâu thể hiểu ý của An Ngọc Trúc .

chỉ những việc lợi cho , đương nhiên thấy lợi ích của Nguyễn Minh Phù. Nếu ... chỉ cần căn gác nhỏ mà đó bà định cho cô ở là .

"Được."

Loading...