Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:39:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Đối mặt với sự khiêu khích thế , cho dù Tạ Duyên Chiêu trầm hơn nữa cũng nhịn nổi. Thấy hai sắp đánh , Nguyễn Minh Phù vội vàng khuyên can.

"Nam tước Andre, chuyện gì ?"

Andre ôm ngực, ánh mắt ai oán Nguyễn Minh Phù.

"Nguyễn, em đau lòng quá, chúng quen lâu như , mà em vẫn gọi tên ..."

Tạ Duyên Chiêu kéo Nguyễn Minh Phù qua phía : "Vậy thì đau c.h.ế.t ."

Bây giờ chỉ hận thể đ.â.m c.h.ế.t tên khốn kiếp . Nếu thể đánh khách nước ngoài, thì Andre Tạ Duyên Chiêu đánh bao nhiêu .

Nguyễn Minh Phù: "..."

Thấy hai sắp cãi , cô vội vàng kéo tay Tạ Duyên Chiêu.

"Andre..." Dưới ánh mắt ai oán của đối phương, Nguyễn Minh Phù nuốt hai chữ "Nam tước" xuống: "Lần tới là?"

Lần chút khác so với những , thấy Feene cùng.

"Sắp tới trong Bắc Kinh một buổi giao lưu, mời em đến phiên dịch cho ."

Andre thu hồi nụ mặt, nghiêm túc .

" và chồng còn chút việc , e là thể đến phiên dịch cho ." Nguyễn Minh Phù từ chối: "Theo , Bộ Ngoại giao ít tài giỏi, chỉ cần mở miệng thì chắc chắn họ sẽ nhiệt tình giúp đỡ."

Andre ôm ngực.

"Nguyễn, em từ chối một nữa, em đau lòng quá..."

Tạ Duyên Chiêu dậy: "Nếu như Nam tước Andre ngại, tình nguyện cống hiến sức lực."

"Anh?"

Andre cũng giả vờ nữa, mặt lộ rõ vẻ ghét bỏ.

Coi Tạ Duyên Chiêu như khí, ánh mắt triền miên Nguyễn Minh Phù: "Nguyễn, hy vọng em suy nghĩ thật kỹ lời mời của , ngày mai cho câu trả lời cũng muộn."

Andre xong câu đó, nhanh chóng rời khi Tạ Duyên Chiêu đuổi.

Nguyễn Minh Phù: "..."

"Em !"

Tạ Duyên Chiêu giữ chặt Nguyễn Minh Phù, bướng bỉnh cô.

"Được , thì ."

Nguyễn Minh Phù bất đắc dĩ.

Tạ công chúa như , cô còn thể nữa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-472.html.]

...

Hai cơm nước xong xuôi, dẫn theo Tạ Minh và Tạ Nhan chạy tới đại viện. Vừa nhà thấy cả nhà Tạ Đông Lâu và Tạ Tây Lâu đang bận rộn.

Thấy Tạ Duyên Chiêu tới, giống như thấy con trai ruột .

"Duyên Chiêu, các cháu về nhanh như ?"

"Là..." Tạ Duyên Chiêu còn kịp , một giọng cắt ngang: "Cậu là tiểu thiếu gia?"

Mẹ Trương Tạ Diên Chiêu, hốc mắt ửng đỏ.

"Đã lớn như ? Tiểu... Đồng chí Bạch hẳn là thể yên tâm ."

Đồng chí Bạch ở đây đương nhiên thể nào là Bạch Thiển Châu, Trương chính là ruột của Tạ Duyên Chiêu.

"Bà là... bà Trương?"

", bà chính là bà Trương."

Tóc bà Trương bạc gần hết, mặt cũng nhiều nếp nhăn, bà Tạ Duyên Chiêu, xúc động : "Nhìn thấy cháu lớn như , bà cũng yên tâm ."

Bà Trương là họ hàng xa của Tạ tư lệnh, từ khi Tạ Duyên Chiêu đời, bà mời tới để chăm sóc .

Năm đó, con trai bà Trương ngã gãy chân, bà đành về chăm sóc. Vì thế, Bạch Thanh Châu cố ý chọn Bạch Thiển Châu, nào ngờ chọn trúng một con sói mắt trắng. Tạ Duyên Chiêu vượt qua một năm sống tay Bạch Thiển Châu cũng là nhờ bà Trương giúp đỡ.

Là bà thông báo cho ông ngoại Bạch, nếu cũng sẽ Tạ Duyên Chiêu ngày hôm nay.

"Đây là vợ cháu ?" Bà Trương rơm rớm nước mắt Nguyễn Minh Phù: "Được , dáng dấp ..."

Tạ Duyên Chiêu luống cuống tay chân: "Bà Trương, đừng ."

"Được, lời cháu, nữa."

Bà Trương lau nước mắt, vui mừng .

"Nhìn thấy cháu như , bà cũng yên tâm ."

về phía hai vợ chồng: "Hai sống thật hạnh phúc, đừng cãi . Cháu gái, nếu với cháu, cháu hãy đến với bà, bà chắc chắn sẽ giúp cháu giáo huấn !"

Nguyễn Minh Phù khẽ cúi đầu: "Anh sẽ ..."

"Không ." Bà Trương vỗ vỗ tay Nguyễn Minh Phù: "Nhìn thấy hai đứa như , chắc chắn Thanh Châu cũng sẽ vui mừng."

Nhắc tới Bạch Thanh Châu, bầu khí trong phòng trùng xuống.

"Bà Trương, bà định sẽ ?"

"Cái ..."

Tạ tư lệnh còn, ngoại trừ về quê, bà Trương còn thể ?

"Hay là, đến chỗ của bọn cháu ."

Loading...