Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 480

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:40:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Bốn xưởng của bọn họ càng ngày càng khó khăn, đơn hàng cũ giảm ba phần mười, bây giờ chỉ đang cố gắng duy trì hoạt động của xưởng thứ tư. Xưởng trưởng chạy tới Bộ Thương mại ba ngày, mới lấy dây chuyền sản xuất .

Nguyễn Minh Phù sờ thử.

Chất liệu cứng, nhựa. mẫu mã và nhiều màu sắc.

qua đặt đồ xuống.

"Đồng chí Nguyễn, bên vẫn còn nhiều." Chị hai Hồ vẻ mặt của cô là ngay: "Những thứ bên mới sản xuất ."

Nguyễn Minh Phù lướt qua từng cái một, nhưng cô ngạc nhiên khi thấy một cuộn vải đen trong đó.

Cô lấy tay sờ thử.

Vải mỏng và mịn, giống vải chống nước bên ngoài áo lông của thập niên hai mươi, ba năm. Bình thường cô thèm để ý, nhưng bây giờ là mùa đông!

Mặc dù lông vũ nhưng nhét bông vẫn hơn, khá hơn lớp vải bên ngoài mà cô đang mặc.

"Em sẽ lấy nó."

Nguyễn Minh Phù tính toán trong lòng, cuộn vải nhiều lắm, vung tay lên.

"Em mua hết."

"Đồng chí Nguyễn, em suy nghĩ kỹ ?"

Chị hai Hồ loại vải ở trong kho bao lâu, sở dĩ cô ấn tượng vì nó bán nên cứ để ở đây. Cô sợ Nguyễn Minh Phù rõ, còn đặc biệt giải thích qua.

"Không, em sẽ mua nó."

Chị hai Hồ: "..."

Chị hai Hồ dáng vẻ kiên định của Nguyễn Minh Phù thể khuyên nữa.

xung quanh, đó chọn một cuộn vải bông mềm mại cùng tông màu, lúc mới rời .

Khi cô đến cổng, chị hai Hồ do dự Nguyễn Minh Phù.

"Đồng, Đồng chí Nguyễn, chị chuẩn một thứ để em mang cho Uyển Ninh, tiện ?"

"Chuyện nhỏ." Nguyễn Minh Phù đồng ý: "Chị cần ngại, nếu chị hai còn như , em cũng dám tới chỗ chị mua vải nữa."

Nụ trong mắt chị hai Hồ càng sâu hơn.

"Được, chị khách sáo với em nữa."

"Khách sáo gì, ở gia thuộc viện chị dâu giúp em nhiều vẫn thể cảm ơn." Nguyễn Minh Phù địa chỉ: "Em tạm thời ở XX đường XX, tám giờ sáng mai chị mang đồ tới là ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-480.html.]

"Được."

Chị hai Hồ đồng ý, ở cổng xe chậm rãi chạy . Vẻ mặt lập tức đổi, vội vàng chạy đến văn phòng của xưởng.

Người bên trong thấy chị hai Hồ , ánh mắt hiện lên vẻ hóng hớt.

"Chị Hồ, chị nhanh kể cho ." Một trong đó kéo chị hai Hồ : "Người đó họ hàng của chị ?"

Mọi xung quanh vểnh tai lên.

Chị hai Hồ suy nghĩ: "... Là họ hàng của ."

Quy định mua vải của xưởng dệt chỉ dành cho gia đình hoặc , dù quy định phá vỡ từ lâu, nhưng chị hai Hồ ngốc đến mức tự vạch trần.

"Ôi, chị họ hàng đẳng cấp như , còn xe ô tô."

", đúng…"

"Bên cạnh cô còn hai theo, một dọn đường và một xách đồ, còn ngầu hơn cô con gái nhà tư sản mà từng gặp..."

"Nói bậy bạ gì đó!"

Chị hai Hồ trừng mắt đang chuyện.

"Không thể để hai đàn ông gì cả mà bắt một đồng chí nữ ." Cô liếc đang chuyện, trêu chọc một chị gái giữ : "Lúc chị việc lão Hàn nhà chị chỉ thôi ?"

"Anh dám! Để xem c.h.é.m …"

Nói xong, trong văn phòng đều .

Chị hai Hồ thở phào nhẹ nhõm: "Không nữa, tìm xưởng trưởng chuyện đây."

"Đi nhanh lên, về..." tâm trạng lắm.

Chị gái bóng lưng vội vã của chị hai Hồ, nuốt câu .

Xưởng trưởng xưởng dệt quá già, họ Hoàng, ba mươi bốn mươi tuổi. Anh một khuôn mặt chữ Quốc, trông ngay thẳng và uy nghiêm. Có lẽ do lo lắng cho tương lai của xưởng bốn nên trán xuất hiện một nếp nhăn sâu.

Anh mới trở về từ Bộ Thương mại, kết quả như mong đợi.

Nếu xưởng dệt bốn tìm lối thoát, lẽ nó sẽ phá sản. Anh   hút thuốc, trong lòng buồn phiền.

Lúc , chị hai Hồ đẩy cửa .

Xưởng trưởng Hoàng giật , đang mắng chửi thấy giọng kích động của cô .

"Xưởng trưởng, xưởng bốn của chúng sắp cứu !"

Loading...