Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:33:41
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Thấy Nguyễn Minh Phù xa, Tạ Duyên Chiêu vẫn yên tại chỗ.

Hứa Chư tức giận đạp một cái: "Mau !”

Tạ Duyên Chiêu liếc một cái.

" cũng em như ."

Hứa Chư: "......”

Cậu gì?

Cậu gì?

Nếu xa, đạp thêm một cước.

Tạ Duyên Chiêu chân dài, hai ba bước đuổi kịp Nguyễn Minh Phù.

Cô lạnh lùng hừ một tiếng, vùi đầu về phía . cho dù cô nhanh thế nào thì Tạ Duyên Chiêu cũng đuổi kịp cô.

Trái , cô mệt thở như chó.

Nguyễn Minh Phù: "......”

Cô giày vò những chuyện ý nghĩa gì?

Nguyễn Minh Phù nín thở, đến cửa ký túc xá mới :

"Anh chờ ở đây.”

Các thanh niên tri thức trong ở tụ điểm thấy ở cửa, tất cả đều sôi trào.

“Trời ạ, thật sự là đồng chí Tạ!”

“Cứ chờ ở cửa như , đồng chí Nguyễn cũng giỏi quá.”

Hồ Lệ Hồng kinh ngạc dụi dụi mắt, sợ lầm. Đợi xác định thật sự là Tạ Duyên Chiêu:

"......”

Không gì, chỉ đánh cho Nguyễn Minh Phù một cái.

Từ Phán Đệ càng lố, đồ đang cầm trong tay rơi xuống cũng .

“Ngay cả đồng chí quân nhân ý chí mạnh mẽ cũng thoát , đồng chí Nguyễn quá lợi hại......”

Mọi đều , tán tỉnh đàn ông cũng cần kỹ năng.

Các nữ đồng chí vô cùng hâm mộ.

Lúc Nguyễn Minh Phù cầm đồ , tất cả ánh mắt nữ đồng chí ở ký túc xá thanh niên tri thức đều mang theo kính ngưỡng......

suy nghĩ sâu xa, tới cửa chính thì đưa đồ trong tay qua.

“Áo của .”

Tạ Duyên Chiêu kinh ngạc trong chớp mắt, mới cất áo .

Nếu Nguyễn Minh Phù , thật sự quên mất chuyện . Thấy Nguyễn Minh Phù , vội vàng mở miệng:

" chuyện với cô.”

Hai đến một nơi yên tĩnh.

Nguyễn Minh Phù cúi đầu, vẫn .

“Anh cái gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-56.html.]

tất cả chuyện .”

Tạ Duyên Chiêu yên lặng cô.

Nguyễn Minh Phù ngẩng đầu lên, đó trong lòng hiểu rõ. Ân oán giữa cô và Chu Bằng ở trong thôn cũng bí mật, Tạ Duyên Chiêu sớm muộn gì cũng sẽ .

Cô suy nghĩ : "Yên tâm , cũng định gả cho nữa.”

Tạ Duyên Chiêu sửng sốt.

Cổ họng đột nhiên như thứ gì đó chặn , lập tức lời. Anh cố gắng bình tĩnh :

" .”

Nguyễn Minh Phù ngẩng đầu .

Cái quái gì thế?

Cái gì gọi là ?

Đồ chó!

Vừa dây dưa nữa, tên chó sẽ thầm to chứ?

Nghĩ , tất cả sự khó chịu trong lòng Nguyễn Minh Phù đều hiện lên mặt.

“Anh vui lắm ?”

Tạ Duyên Chiêu xong thấy lưng lạnh toát.

Anh tránh né đề tài , gian nan về việc chính.

gả cho ."

Tạ Duyên Chiêu ngưng một chút mới .

thể giúp cô.”

Nguyễn Minh Phù một cáhc nghi ngờ: "Giúp thế nào? Anh thể giúp rời khỏi đây ?”

“Không thể.”

Nguyễn Minh Phù: "......”

chút thất vọng.

Nếu thể rời , cô vẫn ở trong lòng bàn tay hai chú cháu Chu Bằng.

Hai gần chuyện, nam cao lớn, nữ nhỏ nhắn xinh cùng một chỗ đôi chịu .

Nhóm thanh niên tri thức bám khung cửa xem mà hâm mộ đến đỏ mắt.

“... Tuy rằng thừa nhận, nhưng hai xứng đôi.”

“Sao đồng chí Tạ cao như …”

Một quan điểm khác.

“Mặc dù đồng chí Nguyễn xinh , nhưng yếu đuối việc gì. Sống qua ngày vẫn tìm khả năng.”

“Quả thật, khi kết hôn đồng chí Nguyễn dựa đồng chí Tạ nuôi.”

“Đồng chí Nguyễn tiêu tiền như nước, cũng thể nuôi nổi ......”

Tạ Duyên Chiêu đầu sang, đám thanh niên tri thức sợ hãi rụt đầu về, dám hóng chuyện nữa.

Một nữ thanh niên tri thức vỗ vỗ n.g.ự.c .

"Trời ạ, ánh mắt đồng chí Tạ cũng quá hung dữ. Đồng chí Nguyễn thật sự là dũng cảm, đổi là các cô cũng dám đáp lời."

Con ngươi Tạ Duyên Chiêu tối sầm, bên trong ẩn chứa nhiều thứ Nguyễn Minh Phù hiểu.

Loading...