----
"Bên cục công an thiếu một ..."
Tạ Duyên Chiêu Nguyễn Minh Phù kiều diễm chói mắt như hải đường, lời còn chút nên lời:
"... rửa rau thái rau ở căn tin..."
Nguyễn Minh Phù mở to mắt .
Anh gì?
Đưa cô ?
Tạ Duyên Chiêu cũng chút chột .
Nhìn Nguyễn Minh Phù yếu đuối, lặng lẽ nuốt xuống nửa câu .
Làm việc ở nhà ăn cần sức khỏe, đây Nguyễn Minh Phù cũng chê yếu. Cục công an tuy rằng nhiều lắm, nhưng đều là những đàn ông lớn, mỗi bữa đều nấu với lượng lớn.
Nguyễn Minh Phù trừng mắt : "Đây là biện pháp ?”
Trong lòng cô hiểu .
Mặc dù Tạ Duyên Chiêu là sĩ quan trong bộ đội, nhưng thể chống ủy ban G. Hơn nữa, cường long còn áp chế đầu địa xà .
Chú của Chu Bằng cũng cày cấy mấy năm ở đây, mạng lưới quan hệ rộng.
Sự tình nào đơn giản như .
“Bỏ !"
Nguyễn Minh Phù thở dài: " Anh về , sẽ tự nghĩ cách.”
Không gió nhẹ từ thổi tới, rối mái tóc của Nguyễn Minh Phù. Cô vươn tay vén tóc sang hai bên tai, lộ cái cổ trắng nõn tinh tế.
Yếu đuối và xinh .
Tạ Duyên Chiêu nuốt một ngụm nước miếng:
"Nếu , ... cưới cô?”
Nói khỏi miệng, chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bởi vì hành động ban đầu của Nguyễn Minh Phù mà Tạ Duyên Chiêu sinh thành kiến với cô, đó mấy lạnh lùng từ chối cô.
Tạ Duyên Chiêu lúc cảm thấy sống với cô cả đời cũng tệ.
Phản ứng của Nguyễn Minh Phù khác với dự đoán.
Cô nghi ngờ về phía Tạ Duyên Chiêu, xác nhận dối, đó cau mày:
" cần thương hại.”
Nguyễn đại tiểu thư niềm kiêu hãnh của riêng , cần khác thương hại.
“Anh về , lên phòng đây.”
Không đợi Tạ Duyên Chiêu chuyện, Nguyễn Minh Phù liền bước nhanh về ký túc xá.
Tạ Duyên Chiêu nhíu mày bóng lưng của cô, đầu tiên trong đời cảm thấy chút thất bại.
Anh cầm áo, mới mới về tới sân nhà Hứa Chư kéo .
“Người em, đồng chí Nguyễn đưa cái gì cho ?”
Ánh mắt Tạ Duyên Chiêu rơi cái áo trong tay.
Quần áo sạch sẽ, hẳn là Nguyễn Minh Phù giặt sạch, đó còn tản mùi thơm nhàn nhạt. Bàn tay to cầm lấy cái áo, lông mày càng nhíu chặt hơn.
Tầm mắt Hứa Chư cũng theo ánh mắt tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-57.html.]
"Không chứ!"
Hứa Chư cầm lấy quần áo, đang lật xem, Tạ Duyên Chiêu vỗ một cái tát mu bàn tay. Tiếng vang, Hứa Chư che tay trừng mắt liếc một cái: "Đánh gì!”
Tạ Duyên Chiêu để ý đến .
“Lão Tạ, đừng với thứ đồng chí Nguyễn đưa cho chính là cái áo ?”
“Ừ!” Tạ Duyên Chiêu thản nhiên đáp một tiếng.
Hứa Chư chút khó tin: "Không ... cô với , hoặc là với cô một câu ?"
Tạ Duyên Chiêu cất áo xong, lúc mới xuống.
“Nói .”
Hứa Chư gần: "Nói cái gì?”
Nói thật, lúc Hứa Chư cưới vợ cũng từng hao tâm tổn trí như bây giờ.
Tạ Duyên Chiêu nhíu mày càng chặt hơn: " để cô gả cho - -”
“Cái gì?!”
Tiếng thét chói tai vang lên, Hứa Chư dám tin về phía . Đánh giá Tạ Duyên Chiêu vài : "Người em, nghĩ thông ?”
“Nói linh tinh cái gì thế!” Tạ Duyên Chiêu tựa lưng ghế, toát vẻ hoang dã và ngang ngược: “Cô từ chối.”
Hứa Chư che n.g.ự.c .
Anh cảm thấy sớm muộn gì cũng Tạ Duyên Chiêu nghẹn chết.
“Tại ?”
Trong ấn tượng của , Nguyễn Minh Phù vẫn luôn tỏ rõ với Tạ Duyên. Không lý do gì cô buông lỏng, nhưng Nguyễn Minh Phù lùi bước.
“Có cái gì nên ?”
Tạ Duyên Chiêu liếc xéo một cái.
“Không nên ......”
Hai gặp rắc rối như thế nào việc của Nguyễn Minh Phúc, bây giờ cô vui vẻ.
Thời gian thư gửi đến tòa soạn báo hồi âm.
Bài của cô chấp nhận!
Thư của tòa soạn báo kẹp giấy chuyển tiền. Chỉ mười lăm tệ nhưng Nguyễn Minh Phù cảm thấy vô cùng thỏa mãn, đây chính là tiền cô tự tay kiếm , ý nghĩa lớn.
Mười lăm tệ Nguyễn Minh Phù cũng nỡ tiêu.
Trong phong bì còn một phong thư hồi âm.
Đại ý là bài của cô đăng, nếu như còn bản thảo khác, hoan nghênh gửi đến tòa soạn báo của bọn họ.
“Đồng chí Nguyễn, cô giỏi thật đấy!”
Chuyện Nguyễn Minh Phù văn cho tòa soạn, mấy thanh niên tri thức khác cũng mới . Không cách nào giấu , phong bì tòa soạn báo đều là chuyên dụng, mặt tên đầy đủ của nó. Cũng cần mở thư, chuyện gì xảy .
Nhóm thanh niên càng chua xót.
Lúc còn Nguyễn Minh Phù yếu đuối việc, hiện tại cô chứng minh việc cũng thể tiền.
Lập tức vả mặt nữ đồng chí lời ngày hôm qua.
Những thanh niên tri thức khác như điều suy nghĩ.
Tiểu thư Nguyễn Minh Phù cũng thể văn kiếm tiền, họ cũng là thanh niên tri thức ?
Trong lòng các thanh niên tri thức tính toán, ngay cả ăn cơm cũng ăn vội trở về phòng.