Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:35:05
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Cố Ý Lâm hỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Minh Phù lập tức trở nên âm trầm.

Mấy ngoài cửa vẫn còn hóng đủ, vểnh tai lên .

Nguyễn Minh Phù tinh mắt thấy mấy ngoài cửa đang lén, cô ho một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh trong nháy mắt tái nhợt, chân mày nhíu , vẻ buồn bã.

Sau đó gì nữa.

Một dì nhiệt tình mở miệng : "Con gái, con gì khó xử thì cứ thẳng, chúng sẽ chủ cho con."

" !"

Bác gái mặc áo tím hai mắt sáng ngời, cũng vội vàng .

đầu, những còn cũng phụ hoạ theo.

" !"

"Đánh con gái thương thành như ...... Rốt cuộc là mối thù lớn gì?"

"Chính là…"

Cố Ý Lâm định lên đuổi , Nguyễn Minh Phù nắm lấy tay cô , vội vàng mở miệng : "Cảm ơn các dì, các dì thật ."

Bộ dạng nãy giờ của cô chỉ là diễn.

Nếu đuổi , vở kịch cô chuẩn còn diễn thế nào nữa?

Bạn ngốc đúng là ngốc thật!

Quần chúng ăn dưa xong lời , vội vàng . Thế nhưng trong phòng bệnh chỉ ba cái ghế, còn lâu mới đủ. Những dì trực tiếp trở về phòng bệnh của mang ghế tới.

Nguyễn Minh Phù: "..."

Máu hóng chuyện của Trung Quốc thật sự là… ưu tú!

Cố Ý Lâm thấy , cũng dứt khoát xuống.

cũng tò mò.

Nguyễn Minh Phù cúi đầu: "Thật chuyện từ lúc xuống nông thôn…"

Cô kể một cách sinh động những gì gặp khi xuống nông thôn, cũng cảm động lây. Đương nhiên, Nguyễn Minh Phù còn thổi phồng bản một chút."

Cái gì mà chịu khó, thông minh... tự thổi phồng thành một đồng chí đốt đèn lồng cũng tìm thấy.

Cũng một phần là vì trong thành cô, nếu vạch trần ngày từ đầu .

Nhất là khi đến chuyện dây dưa với Chu Bằng, một bác gái còn rơm rớm nước mắt.

"Thật quá đáng! Thời đại còn ức h.i.ế.p phụ nữ chúng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-84.html.]

"Nói sai, con gái, con đúng lắm, nên đồng ý, chúng đấu tranh đến cùng..."

"Thật đáng hận, ỷ trong nhà quyền thế mà xằng bậy. Không cho lão… lão lãnh đạo ."

Bác gái áo tím cẩn thận lỡ miệng, vội vàng sửa lời.

Nguyễn Minh Phù như thấy:

"Cảm ơn các dì, cháu chỉ là một thanh niên tri thức bình thường, tiếng , những khác cũng ngại quyền thế nhà bọn họ nên dám cháu. Cháu hiểu, cũng trách họ..."

Lúc lời , đôi mắt hoa đào xinh của Nguyễn Minh Phù rơm rớm nước mắt, hốc mắt cũng đỏ lên.

Các bác gái càng tức giận hơn, mắng chửi càng dữ dội.

"Lão Chu gia thật sự đúng là vô pháp vô thiên!"

"Hôn nhân là chuyện cả đời, thể mua bán…"

"Không , tố cáo , thể để cho bọn họ lộng hành như , ô uế cả quần chúng nhân dân chúng !"

"Quá đáng thương, xa xứ thanh niên tri thức..."

"Còn ức h.i.ế.p thành như …"

Cố Ý Lâm là thảm thiết nhất.

"Ô ô ô, thảm thật... Lúc còn trách liên lạc với ? Còn tưởng rằng quên … Ô ô ô."

dữ dội, còn nấc cục.

"Ô ô ô, ở nông thôn sống khó khăn như , vì thư cho . Ô ô ô ô… Cậu còn hốt phân... Oa a a ô ô ô..."

Nguyễn Minh Phù: "..."

Không chứ… Cô chỉ thổi phồng lên tạo bầu khí thôi mà!

Các bác gái cũng yên, an ủi Cố Ý Lâm.

"Cũng may là vẫn còn một bạn ..."

"Chắc hẳn con bé cũng sợ liên lụy đến con…"

"Hai là bạn ?"

Cố Ý Lâm , nấc cục, còn quên phản bác: "Ai... ai là… bạn bè… với cô !"

Bác gái: "..."

Nguyễn Minh Phù: "..."

Bác gái thấy Cố Ý Lâm dần nín , cũng thở dài một .

Rõ ràng là quan hệ của hai , thế mà vẫn mạnh miệng chịu thừa nhận.

Người trẻ tuổi bây giờ... thật khó hiểu!

Loading...