Hôm nay bát cơm Cố Hoài Cẩn ăn  trộn một muỗng chao tương,   một miếng thịt nào, nhưng hương vị thịt thơm ngào ngạt,  qua giống y hệt cơm thừa. 
Hạ Tùng Bách  thấy hai từ “Cơm thừa”, thì nghiêm túc sửa  cho đúng: “Không  ăn thừa, sạch sẽ đấy, cố ý để  cho ông.”
Cố Hoài Cẩn nhét tiền  trong túi Hạ Tùng Bách: “Được ,  cần mỗi ngày đều như . Nếu buổi trưa   rảnh rỗi thì cho  một bát cơm,  tiền  chính là của .” 
Hạ Tùng Bách  đồng ý, nếu để bạn gái     chừng cô  mắng    cẩn thận. Anh  khiến cô lo lắng đủ , trưa nay đưa một bát cơm thôi cô cũng  yên tâm    mái hiên theo dõi. 
Vân Chi
Ngày nào cũng đưa,   thể?
“Không ,    đây.”
Sau đó Cố Hoài Cẩn trông thấy  thanh niên  chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, ngay cả lời  cũng   tiếp tục dây dưa với ông  nữa.
Người  xa , ông  mới thở dài lẩm bẩm:
“Chẳng trách thằng nhóc   nghèo như ,   thức thời,   tìm cô bé  .”
Trước  chỉ ngửi mùi hương thôi  khiến ông  ngủ  yên , nay   nếm thử, ông  càng canh cánh trong lòng. Một muỗng chao tương  ăn ngon như , Cố Hoài Cẩn   cách nào tưởng tượng , nếu  ăn bữa cơm  thịt  thì còn thơm ngon đến mức nào.
Cố Hoài Cẩn  vì ý nghĩ thèm ăn thịt của  mà cảm thấy  hổ,   ông     việc nặng, tùy tiện ăn rau củ đậu hũ gì cũng . Bây giờ mỗi ngày hết cắt cỏ heo  dọn phân, cày ruộng, bộ xương già  sớm muộn gì cũng mệt c.h.ế.t mất thôi. 
Nhu cầu cấp bách của ông  hiện giờ là bổ sung dinh dưỡng, tăng cường sức khỏe.
Rất nhanh, cơ hội ông  chờ đợi  đến.
Sáng sớm hôm , ông   thấy tiếng bước chân đến gần chuồng bò.
Triệu Lan Hương  chiên xong  cá chạch Tam Nha bắt về, chiên ngoài ròn trong mềm  đó bỏ  trong nước sốt  cô điều chế  thành món cá chạch tô. Cá chạch tô hương vị  đậm đà, ăn với cơm  cháo đều  ngon. Món  giá cả rẻ hơn tương thịt  nhiều, nhưng hương vị  hề kém tương thịt, hơn nữa  chế tạo bằng nước sốt bí mật của cô, khiến hương vị càng nồng đậm tinh thuần hơn, thật sự  đưa cơm. 
Món tương cá chạch tô , cô định bán một đồng rưỡi một cân. Bởi vì cá chạch giá rẻ, gần như  mấy  ăn, phí tổn thấp đến mức dọa .    gì cũng coi như món mặt,  khi chiên lên  ủ thành tương ai  nó là cá chạch?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-101-lan-lon-cho-dua-2.html.]
Cố Hoài Cẩn  dậy khỏi đống rơm, dùng đôi mắt sáng láng  chằm chằm  Triệu Lan Hương.
Triệu Lan Hương  ông   chằm chằm đến mức mất tự nhiên, cô dừng xe .
Lúc  Cố Hoài Cẩn mới mở miệng: “Cảm ơn bát cơm hôm qua của cô.”
Triệu Lan Hương  mặt sang một bên, bình tĩnh : “Không liên quan đến , do  Hạ tự  lấy cho ông.” 
Cố Hoài Cẩn do dự một chút,  : “  thể cho cô tiền, đổi lấy một bữa cơm thừa của các cô  ?”
Nói xong ông  móc  mười tờ tiền giấy. 
“ cần bổ sung chút dinh dưỡng, nếu  sẽ  sống nổi.”
Triệu Lan Hương  thấy ông  nghiêm túc “Bán thảm” như , khóe miệng  nhịn  khẽ co rút. 
“Không cần ngày nào cô cũng  đưa cơm , thi thoảng, cách hai ba ngày cô cho  ăn chút thịt là ,   thịt thì chan nước tương như trưa hôm qua cũng .”
Cố Hoài Cẩn chờ mãi  thấy thanh niên trí thức Triệu trả lời, ánh mắt cực kỳ mất mát.
Triệu Lan Hương  cho ông  câu trả lời chắc chắn, cô : “Để  về hỏi  Hạ xem    đồng ý  ,    cách nào tự quyết định. Được ,  còn  việc,   đây.” 
Cố Hoài Cẩn cảm thấy nghẹn lời.
Chính vì thằng nhóc nghèo   chịu đồng ý, ông  mới  tìm đến cô mà.
***
Vở kịch nhỏ:
Kỹ sư Cố: Coi  là chỗ dựa mà lăn lộn  như , chẳng  ai như thế cả.
Hương Hương: Cuộc đời như một vở kịch, tất cả đều là… Đóng kịch :))