Thập niên 70: Bạch phú mỹ - Chương 161: Sao em ngốc thế (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-31 13:54:35
Lượt xem: 616

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà họ Hạ.

Hạ Tùng Bách về đến nhà, đầu đầy mồ hôi vui vẻ báo tin cho bà nội, bà ném cho cháu trai một chiếc khăn tay.

"Cháu đòi nợ ?"

Hạ Tùng Bách gật đầu.

Bà nội nheo mắt, lẩm bẩm: "Còn tưởng là một khúc xương cứng lắm."

Không ngờ nhanh như mềm nhũn.

Hạ Tùng Bách : "Ông khinh thường hiền lành, ngoan ngoãn kẻ mạnh bạo. Con chính là kỳ lạ như , bắt nạt kẻ yếu, khinh thiện sợ ác.”

Nhắc đến Chúc Hầu Sinh, trong mắt mang theo vẻ chán ghét.

Bà nội im lặng một lúc lâu, đó mới gật đầu đồng tình.

Bà thở dài : "Bà mong cháu trở thành hiền lành một chút, là tại bà vô dụng... Nên cháu khổ sở, mệt nhọc để nuôi cả cái gia đình ".

"Cứng cỏi một chút cũng . Đỡ khinh thường như cha cháu."

Bà vỗ về đôi bàn tay thô ráp của cháu trai .

Hạ Tùng Bách gì, lặng lẽ lau mồ hôi.

Hai tuần .

Tám báu vật tinh xảo của Hạ Tùng Bách lượt gửi về.

Vân Chi

Anh mang đám đồng hồ tinh xảo lên thành phố một chuyến, ở thành phố S nó bán với giá gốc hai trăm tệ, bán thể cao hơn giá gốc năm mươi đến tám mươi tệ. Vì cần phiếu công nghiệp nên đồng hồ sẽ càng giá trị hơn, huống chi hàng mua còn là thương hiệu nổi tiếng, bán với giá thật sự là quá rẻ .

"Longines" của nhanh chóng chảy thị trường chợ đen thành phố, còn tạo tiếng gió bán hết.

Những mua đồng hồ giá rẻ, khi tin đều đổ xô chợ đen để "Nhặt của hời", còn Hạ Tùng Bách thì về quê với túi tiền căng phồng.

Anh cầm xấp tiền dày cộp tay, cảm thấy nóng bỏng nghẹn ngào, cả đều nóng lên. Cả đời bao giờ trông thấy nhiều tiền như !

Nhìn thấy tiền khổng lồ , trai nghèo thậm chí còn chần chừ trong giây lát, nếu đem nó tới cửa nhà bạn gái, liệu sang năm thể sống một cuộc sống nhẹ nhàng êm ái mà mong ?

chỉ d.a.o động trong chốc lát, lập tức gạt đầu. Bây giờ vẫn đủ tư cách, thật sự còn kém xa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-161-sao-em-ngoc-the-1.html.]

Ánh mắt thể hạn hẹp như , thể tư tưởng chút tiền sống an nhàn.

Anh đòi Chúc Hầu Sinh món nợ hơn một nghìn tệ, đó đổi tiền thành đồng hồ để kiếm thêm, để cố gắng bù đắp tiền mở trang trại heo. Bây giờ trong tay hai nghìn tệ, nhưng tiền vẫn đủ, vẫn thiếu một chút nữa.

Giai đoạn còn dùng tiền để tu sửa trang trại nuôi heo, mua thức ăn cho heo và trả tiền công. Toàn bộ tiền đều đầu tư mua heo con, việc tiếp theo cũng đành bất lực, trang trại heo vẫn thể tiếp tục hoạt động.

Hạ Tùng Bách bắt buộc tìm hợp tác, suy nghĩ một lúc, lập tức nghĩ đến Lý Trung.

Một trại heo nếu chỉ dựa một chắc chắn tồn tại bao lâu, là một trai nghèo, điểm mạnh nào ngoại trừ đầu óc coi như linh hoạt và sức khỏe. Lý Trung là giàu nhất trong những , cũng là kinh nghiệm việc nhiều năm ở chợ đen.

Cộng thêm con đường tiêu thụ rộng rãi và thông tin nhanh nhạy, chắc chắn là đối tác phù hợp nhất.

Nghĩ gì nấy, Hạ Tùng Bách lập tức đến tìm Lý Trung.

Lý Trung chân tiễn Triệu Lan Hương khỏi, chân gặp Hạ Tùng Bách.

Anh mở miệng, mắng: "Sao thế, em dâu mới thì tới?”

"Muốn mua đồng hồ đeo tay ?"

Lúc , Hạ Tùng Bách mới thấy chiếc đài mới tinh trong phòng Lý Trung và cả chiếc đồng hồ lủng lẳng tay .

Đôi mắt đen của lóe lên.

Hạ Tùng Bách nhận chiếc đồng hồ , mấy ngày khi tàu, giường từng trông thấy thứ gì đó loé sáng cổ tay Triệu Lan Hương, chính là chiếc đồng hồ mới tinh .

Trong đầu hiện lên một ý nghĩ, cho rằng cô mua nó để dùng, ngờ cô bán lấy tiền.

Hạ Tùng Bách : " mua chiếc đồng hồ , giá bao nhiêu."

Lý Trung cũng lừa tiền của , bán cho với giá gốc.

"Khi về hai chuyện tâm sự rõ ràng với nhé, cũng may hôm nay gặp . Nếu thì tay trái thu tiền tay xuất tiền, tự dưng để khác kiếm lời một khoản ?"

"Sao hả, dạo thiếu tiền ?"

Lý Trung Triệu Lan Hương là thể kiếm tiền, nhưng tiêu mấy. Cô đến thị trấn cơ bản đều là bán bánh ngọt, hiếm khi thấy cô đến cửa hàng bách hóa tiêu tiền. Nếu ... Người tiêu tiền ở thôn Hà Tử, thì ngược một nữ thanh niên trí thức họ Tưởng. Cô thường xuyên đến chỗ để mua đồ ăn, chỉ đến chỗ mua đồ, thỉnh thoảng còn ăn nhà hàng.

Hạ Tùng Bách thấy thế, khẽ gật đầu.

Anh kéo Lý Trung đến góc tường, nhỏ giọng : "Cậu trại heo núi Dương Bảo ?"

Loading...