Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 112: Con Khỉ Tinh Quái Giỏi Leo Thang
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:35:50
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điện thoại cúp máy, Giả Vĩnh Quân và vị điều hành khách sạn họ Điền đều dùng ánh mắt khó tả, lộ rõ vẻ u ám khó lường để cô nữ đồng chí mở miệng là liên hồi .
Ba cái máy ép dầu gần như phế liệu của nhà máy ép dầu, Giả Vĩnh Quân – gần đây theo dõi tiến trình máy ấp trứng và luôn ở bên cạnh Mộ Hạ – rõ.
Không quá lên, thì đống đồ sắp bỏ trạm phế liệu , qua miệng cô biến thành bảo bối mà ai cũng tranh giành?
Ánh mắt thán phục mang chút kỳ quái liên tục đảo qua ba cô gái, một lúc ông chợt hiểu , chắc chắn hỏi Mộ Hạ:
"Máy ép dầu, cô thể sửa."
Vân Vũ
Là câu khẳng định, câu hỏi.
Đâu chỉ thể sửa, cô còn thể cải tiến nền máy móc cũ, khiến tốc độ ép dầu nhanh hơn, tỷ lệ dầu cao hơn.
Đồ đạc tới tay, những chuyện cần thiết với mặt, thế là Mộ Hạ nhướng mày, xác nhận cũng phủ nhận.
Dùng cách nghĩ của Nguyễn Hiện Hiện mà , nhận sự coi trọng thì tiên quyết thể hiện đủ giá trị.
Nhìn thấy biểu cảm của cô, Giả Vĩnh Quân hít một , ý nghĩ lởn vởn trong lòng bấy lâu càng thêm rõ ràng.
Đều là những đứa trẻ thực sự bản lĩnh, ở những vị trí cần thiết để toả sức nóng, chạy về nông thôn trồng trọt cái gì?
Muốn lôi kéo cả ba, trở ngại lớn nhất chính là "cây gậy khuấy phân" đang nhe răng ngốc nghếch ở giữa , thế là ông :
"Đồng chí Nguyễn, qua sự việc áo khoác chống rét, tìm hiểu sâu hơn về phận của cô, cân nhắc việc tại Sảnh tỉnh ?"
Ông là trưởng phòng, tuyển vài tay tuyệt đối khó.
Để ý thấy Nguyễn Hiện Hiện , ông giơ tay hiệu dừng , " phận cô chút vấn đề.
nếu bên thể giúp bà của cô hồi hương thì ?"
Nguyễn Hiện Hiện lòng thấy động, đây là tra , nhưng tra thật rõ ràng? Cung Dã lệnh điều động của bà thông qua kiểm duyệt.
Về lý thì về Bắc Kinh, chuyện lũ lụt trì hoãn, thêm việc bà còn gặp mặt cô, thế là Nghiêm Phượng Hoa đến giờ vẫn còn ở Hắc Long Giang.
Nếu Nghiêm Phượng Hoa vẫn kẹt trong nông trường, để cứu bà vì tiên nữ nhỏ, cô chừng thực sự ở tỉnh thành, trâu ngựa cho con cáo già mặt .
Bây giờ thì...
Trong lòng tặc lưỡi mấy tiếng, mặt nở nụ ngây thơ vô tội: "Xin lãnh đạo, định vì nguyên liệu của đống áo khoác chống rét , về thôn ấp vịt."
Vẻ thất vọng thoáng qua trong mắt Giả Vĩnh Quân, ông sang Mộ Hạ: "Còn cô? Có trình độ cơ khí cao như , lẽ nào về thôn sửa máy kéo?"
Mộ Hạ: " định về thôn nuôi vịt."
Để ý thấy Giả Vĩnh Quân , Chiêu Đệ lo lắng nuốt nước bọt, năng cũng lắp bắp: ", về thôn nhổ lông vịt."
Quả nhiên, giải quyết con đầu đàn, hai còn cũng chẳng buồn cân nhắc, nhưng ông vẫn cái lý do họ đưa cho phì , chỉ tay về phía cửa:
"Cút ."
"Ồ!" Bộ ba rời nửa bước, ngoan ngoãn xếp hàng về phía cửa. Người ngoài hết, Nguyễn Hiện Hiện bám khung cửa thò nửa cái đầu .
"Lãnh đạo, thật đấy, việc sản xuất máy ấp trứng gà, đội chúng sẽ trở thành lô thí điểm đầu tiên.
Chẳng ngài để mắt tới , xa, chuyện thịt gà vịt mà nhà ăn Sảnh tỉnh cần giao cho ?"
Trang trại chăn nuôi còn thấy hình hài , thế tìm đối tác tiêu thụ ? Giả Vĩnh Quân bật , dù thể thu dụng cho , nhưng đóng góp và năng lực của ba nữ đồng chí đều rõ rành rành.
Ông vẫy tay, "Đợi trang trại chăn nuôi của cô xây xong hãy đến Sảnh tỉnh tìm bộ phận thu mua ký kết lượng cung ứng cụ thể."
Vậy coi như là đồng ý , Nguyễn Hiện Hiện vội vàng mấy câu nịnh nọt, trong lòng chuyển ý hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-112-con-khi-tinh-quai-gioi-leo-thang.html.]
"Vậy nếu nhà máy xã thôn chúng , hợp tác xã đồng ý hoặc cố ý khó, thể báo danh ngài ? Ngài xem, cho xin điện thoại văn phòng ?"
"Con khỉ tinh quái giỏi leo thang !" Giả Vĩnh Quân mắng, nhưng vẫn cầm lấy giấy bút bàn điện thoại văn phòng của .
Nguyễn Hiện Hiện vội vàng hai tay đón lấy mảnh giấy, gập bỏ túi vỗ vỗ.
Nhìn tên hề nhảy tưng tưng khỏi phòng họp, cánh cửa lớn đóng , vị điều hành họ Điền ngạc nhiên nhướng mày:
"Thủ đoạn bỗng ôn hoà thế ? Thật giống phong cách hành sự bình thường của lão Giả chút nào."
Lão cáo già mới thực sự là tinh khôn, thì thể hoà hợp với cơ sở, thì đến Phong Quảng cũng nể mặt vài phần.
Ông , nếu cần vòng vo như ? Chỉ cần một tiếng với cấp , Văn phòng Tri thức Thanh niên ngoan ngoãn dâng lên ngay ?
Giả Vĩnh Quân để lộ vẻ bất đắc dĩ, ông ? Cốt yếu là Phong Quảng khi xem xong tiến trình hội chợ , chỉ định áo khoác chống rét và máy ấp trứng gà là những dự án chủ lực của Hắc Long Giang tại Hội chợ Quảng Châu năm nay.
Ông thừa nhận thằng điên Phong cảnh cáo, chỉ ý vị thâm trầm: "Chim chóc cần thả về rừng mới thể tiếp tục tạo giá trị cho thiên nhiên.
Nhốt trong lồng, chỉ mài mòn bản tính hoang dã, trở thành vật để ngắm mà thôi."
Vị điều hành họ Điền nghĩ cũng , thêm nữa, bàn sang chuyện khác.
...
Đội Bình Đầu, Kế toán Tôn đội trưởng từ lúc cúp điện thoại chút , khoanh tay tới lui, tò mò hỏi:
"Cây gậy khuấy phân gây họa ở tỉnh thành hả?"
Hướng Hồng Quân dừng bước đầy sốt ruột, nắm tay thành quả đ.ấ.m lòng bàn tay, "Cái họa nó khuấy lên thật là ."
Năm nay vì mưa lớn, nhiều ruộng hoa màu trồng ngập nước, trồng cũng lỡ mất thời vụ nhất, thu hoạch thế nào còn .
Nộp xong lương thực công ích, sợ mùa đông năm nay sẽ khó qua.
Điện thoại của đồng chí Nguyễn tựa như cơn mưa kịp thời, chỉ khiến ông nhớ đồng đội cũ gặp ở huyện lỵ hồi , lúc trò chuyện từng tiết lộ, tỉnh thành đang ý hỗ trợ phát triển kinh tế.
Hướng Hồng Quân từng lính, đ.á.n.h trận, lẽ đấu đá nội bộ giỏi bằng những đội trưởng khác, nhưng kinh nghiệm của ông khiến tầm mắt xa hơn thường.
Những đêm khuya thanh vắng ông từng nghĩ, thế nào để đưa cả đội ăn miếng bánh lợi ích hỗ trợ kinh tế , kết quả là chẳng kết quả gì!
Trên bên tạo doanh thu là ngoại hối, nhà máy ở huyện chắc dính , huống chi là Đội Bình Đầu, ngay khi ông cảm thấy hoang đường định bỏ cuộc thì...
Cây gậy khu... , tiểu cô nương mang cơ hội đến ?
Dựa những cà khịa trêu chọc bình thường của một già một trẻ, Hướng Hồng Quân dễ dàng sự thúc giục và nhắc nhở kín đáo đầy sốt ruột của tiểu cô nương, e rằng chỉ đơn giản là máy ép dầu.
ông dám nghĩ nhiều, sợ hi vọng càng lớn, thất vọng càng nặng.
Sự nhạy bén và quyết đoán là phẩm chất nghề nghiệp cơ bản nhất của một lão binh, ông thậm chí sốt ruột chờ nổi, lấy điếu t.h.u.ố.c lá hiệu Bức Thiên mà con gái ông dành dụm biếu, hút liền ba điếu.
"Tiểu Tôn, về thu xếp ít đồ, nhanh chóng đạp xe, huyện mua hai vé tàu tỉnh thành.
Phải nhanh, muộn nhất là sáng mai tới tỉnh thành."
Kế toán Tôn khỏi tâm trạng lo lắng của đội trưởng lây nhiễm, gật đầu lia lịa: "Được ! cũng về nhà thu xếp vài bộ quần áo, xong lập tức ngay."
Hướng Hồng Quân nghi hoặc: "Mua vé tàu, thu xếp quần áo gì?"
Kế toán Tôn cũng ngớ : "Hai vé, chẳng là bảo cùng ông tỉnh thành ?"
Đội trưởng đá một phát, "Ai bảo mang ? Ai bảo mang ? Chẳng lẽ con gái út của ưu tú? Hay bằng cấp 3 đủ dài mặt?
Cần mang theo một đứa vô dụng chỉ tính toán chút cộng trừ, nghiệp tiểu học như tỉnh thành."