Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 145: Xì...

Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:14:27
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Hiện Hiện đội mặt vẻ ngoài như tới tám trăm mưu mẹo, trông thông minh cho lắm.

Mấy tiếng một cái cơ bụng, còn giống như một gã đàn ông ngoan hiền đang giãy c.h.ế.t giãy sống đó ?

Ánh mắt chạm .

Lên lầu?

Đi!

……

Trong căn phòng suite dùng để chiêu đãi quý khách tầng cao nhất, đèn pha lê khúc xạ ánh sáng lộng lẫy dị sắc, bầu khí mơ hồ ngừng tràn ngập.

Một chú cún con c.ắ.n chặt vạt áo sơ mi, vẻ mặt đáng thương, đang đầy oan ức cô gái đang trêu chọc giường.

"Vặn hông kiểu gì? ."

Dưới ánh đèn, diện mạo của Cung Dã càng thêm tinh xảo mê ly, giữa áo sơ mi trắng và quần quân phục thắt chặt bằng một chiếc thắt lưng da, sự ác ý trong lòng Nguyễn Hiện Hiện bỗng trào dâng.

hề hề , xông tới ôm lấy eo của đối tượng, ngẩng mặt lên, giọng mềm mại như ma lực thương lượng với , "Muốn thử vặn hông ?

Nghe bạn gái nào cũng thích nửa của vặn hông, em còn xem bao giờ."

Cung Dã sửng sốt, "Không, chỉ vặn cổ khác, vặn hông."

Nguyễn Hiện Hiện bật , nhưng chịu từ bỏ cơ hội thỏa mãn sự ác ý , ôm chặt lấy vòng eo thon gầy buông tay, "Vặn mà, vặn mà, ngoan!"

Cung Dã như quấn đến mức còn cách nào, thần sắc ngơ ngác bất đắc dĩ, cuối cùng, cúi đầu thế lực đen tối, giọng khàn:

"Được, nhưng điều kiện."

Một gã chẳng cho xem cơ bụng, thể đưa điều kiện quá đáng gì chứ? Nguyễn Hiện Hiện 'chặc' một tiếng, nhướng mày: "Anh ..."

Cung Dã ôm chặt lấy , một gối quỳ cuối giường, ánh mắt hướng về phía một mảnh tuyết trắng nơi đầu ngón tay, yết hầu lăn một cái, "Anh ... chui trong đó!"

Ánh đèn pha lê lấp lánh muôn màu chiếu xuống gương mặt đầy căng thẳng của đàn ông, eo đu đưa, một bàn tay lớn men theo cổ ngừng di chuyển lên .

Nhìn sắc tuyệt trần đang tấm t.h.ả.m len, hình đung đưa nhẹ, Nguyễn Hiện Hiện kinh ngạc, giọng mang theo chút thán phục.

"Lão Cung, từ nhiệm sở về, tính nhảy sông ?"

Lời dứt, thấy Cung Dã cúi áp sát, đè cô xuống giường mềm mại, từ cao xuống, từ từ đặt tay lên hông mềm mại của cô.

Hơi thở nặng: "Đến lượt em đó..."

Nguyễn Hiện Hiện: ...

Hỗn... hỗn đấy cũng mà...

Căn phòng bên cạnh, hai ông lão đối diện , ở giữa là một bàn cờ tướng đang đấu, Phong Quảng đột nhiên quát lên một tiếng: "Chiếu tướng."

"Ha ha ha! Lại thua ." Ông phắt dậy từ ghế sô pha, thần sắc kiêu ngạo khinh thường, "Đánh cờ với cái tên hạng bét như mày thật chẳng ý nghĩa gì.

Tối nay về Bắc Kinh , về phòng thu dộ chút đồ cho Tiểu Dã."

Triệu Lập thong thả xếp bàn cờ, "Về cái gì mà về, đ.á.n.h thêm hai ván nữa, năm nước S đến đàm phán hợp tác vũ khí, mày Hắc Long Giang tham gia nữa ?"

"Không điều." Phong Quảng khẩy, ngoảnh đầu , ông tham gia thì tham gia, mấy dám công khai đuổi ông ?

Con trai về mấy hôm , lão quỷ thật là nghiện cướp con , ngay cả lúc cha con từ biệt cũng xen một chân.

Nhìn 'Mã' to đùng trong lòng bàn tay, giọng Triệu Lập đầy bất đắc dĩ:

"Ai cũng từng trẻ cả, đôi tình nhân sắp chia xa đang tâm sự , mày thể đừng qua quấy rầy , rốt cuộc ai trong hai mới là kẻ điều?"

Nghe con dâu tương lai cũng ở phòng bên cạnh, Phong Quảng đổi sắc mặt ngay lập tức, giật lấy con Mã đen to của Triệu Lập đặt lên bàn cờ.

"Phải đấy! Ai chả từng trẻ, chơi thêm với cái tên hạng bét như mày năm, , mười ván nữa ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-145-xi.html.]

Đèn hoa thắp sáng, các ngoại khách tham gia triển lãm lên xe bus lượt trở về khách sạn, tụm năm tụm ba bước lên các bậc thang.

Chiêu Đệ và Mộ Hạ trộn trong đám đông, thoáng thấy Nguyễn Hiện Hiện đang ngược dòng , mắt sáng lên.

Vân Vũ

"Softsoft, hôm nay thế, tìm khắp nơi thấy bóng dáng."

Ngoại khách ngẩng đầu theo tiếng, biểu cảm của Nguyễn Hiện Hiện cực kỳ tự nhiên, tay vịn lan can cầu thang, miễn cưỡng trả lời bằng một nụ .

Cung Dã để ý đến ánh mắt xung quanh, cẩn thận nghiêng đầu sang, "Vẫn khó chịu ?"

Nguyễn Hiện Hiện trừng mắt , thốt từng chữ như băng: "Cút!"

Cung Dã mím môi, khóe mắt vẫn còn chút đỏ tan, nhỏ giọng nhận : "Là , kinh nghiệm em đau , đảm bảo sẽ dùng lực mạnh như nữa, ..."

Nguyễn Hiện Hiện lạnh: "Lần cái con khỉ, ."

Bị mắng, Cung Dã tức giận hổ, ngược cổ họng thắt .

Hộ tống đến cửa phòng khách dỗ dành một lúc lâu, thấy đối tượng cuối cùng cũng hết giận, thở phào nhẹ nhõm.

"Anh đây, về nhà thu xếp chút đồ thẳng sân bay, em lái xe về làng, cho tiện.

Con ngỗng đen đó khi em rời tỉnh sẽ bảo mang về, đừng quên ăn mấy thanh sô cô la trong đồ ăn vặt , trời nóng dễ chảy lắm."

Nguyễn Hiện Hiện giấu sự lưu luyến trong đáy mắt, nhón chân, một tay kéo cổ áo , "Đi sớm về sớm, em về sẽ ăn ngay, đợi về, cho nếm thử xem ngọt ."

Cung Dã cổ họng thắt , ánh mắt thâm thúy tối tăm, cuối cùng sâu cô một nữa rời .

Cửa phòng khách mở , Hướng Noãn vẫn giữ tư thế khác mấy so với lúc cô rời , đôi mắt vẫn rời màn hình tivi, mặt thoáng nét như như .

Nguyễn Hiện Hiện ngang qua cô, giật mạnh tấm rèm chắn sáng xuống, lúc một chiếc Jeep màu xanh quân đội đang đỗ cửa khách sạn.

Cung Dã mở cửa xe cho Triệu Lập, tự ghế phụ, trong tay xách theo chiếc vali da nhỏ mà Nguyễn Hiện Hiện thu xếp cho .

Hắn như cảm giác, ngẩng đầu lên, ánh mắt gặp với Nguyễn Hiện Hiện đang xuống cửa sổ, đàn ông mỉm , khẽ mấp máy vài chữ...

Nguyễn Hiện Hiện vội vàng khép rèm , thầm c.h.ử.i một câu: "Thằng biến thái!"

Cái quả gì mà 'quả to như bầu, mềm mại như mây'... Chà!

Chiếc xe việt dã màu xanh quân đội rời khỏi khách sạn, biến thành một chấm đen, biến mất trong màn đêm.

Nguyễn Hiện Hiện phịch xuống giường, chú ý, vải áo n.g.ự.c cọ da, nhịn thốt lên 'xì' một tiếng.

Mộ Hạ và Chiêu Đệ bước cửa, thấy cô cúi gập , ngừng kéo vạt áo phía .

Chiêu Đệ hiểu chuyện gì, "Sao thế Softsoft, vải nên đ.â.m da ?"

Mộ Hạ bỗng , đầy ẩn ý, xoay mặt Chiêu Đệ hướng về phía tivi, "Chuyện của lớn, trẻ con đừng tò mò."

Chiêu Đệ phục lời , "Sao còn phân biệt tuổi tác thế, chẳng tụi đều nghiệp cấp ba ."

Còn cấp ba... Xe đến nhà trẻ còn từng qua, Mộ Hạ đảo mắt, lười với cô .

Không câu trả lời, Chiêu Đệ hỏi , "Cùng ăn tối ?"

Hướng Noãn lưu luyến thu hồi ánh mắt từ tivi, ngoan ngoãn dậy.

Nguyễn Hiện Hiện thở dài não nề, dài giường như hình chữ 'đại', thở nhẹ, "Không ăn, đói, các ."

Mấy xếp hàng rửa mặt qua loa, khi Chiêu Đệ yên tâm ngoảnh hỏi: "Không đói cũng nên ăn chút , Hạ Hạ kìa, ăn cũng ăn nhiều ."

Mộ Hạ: ...

Khuỷu tay cong , một cái kẹp lấy cổ con nhỏ c.h.ế.t tiệt , lôi cô ngoài: "Cô đói, rõ ràng là 'ăn' nhiều quá , chà, cần quan tâm ."

Chiêu Đệ khựng , sững sờ, màu đỏ hiện rõ từ gò má lan dọc đến tai, nhỏ giọng thì thầm bên tai Mộ Hạ.

"Chưa khai tiệc ăn vụng thế là đạo đức, Cung Dã bình thường trông đắn mà... thể đợi khi nhận giấy đăng ký kết hôn hãy ăn ?"

 

Loading...