Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 147: Đừng mắng nữa, bà sắp mắng làm cô ấy sướng rồi đây

Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:14:29
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh nắng đầu xuân vô cùng rực rỡ, gió thổi qua, hương hoa thanh mát mang theo sức sống bừng bừng.

Những nhân viên nhà hàng chào hỏi xong, ai nấy đều hăng hái, khí thế sẵn sàng nhiệm vụ. Cánh cửa nhà hàng mở... trời ạ, đám nhân viên nữ giật một phen.

Chỉ thấy lúc trong nhà hàng đèn bật, rèm cửa cũng kéo hết .

Hai điểm ánh sáng vàng mờ trôi nổi bập bềnh trong nhà hàng.

Một cô gái nhát gan túm lấy tay áo bạn, giọng sắp , "Có, thứ bẩn thỉu, đằng bóng ."

Lâm Mạn đẩy cô gái lưng, từ nhỏ rèn luyện trong quân đội, cô khả năng đêm khá , rõ bóng đang lắc lư bên trong, nhịn nổi mà đưa tay lên trán, giọng điệu kiên định:

"Không ."

Cô gái thấy bên trong càng thêm sợ hãi.

Pạch một tiếng, đèn bật sáng, Lâm Mạn nhanh như cắt xông , giơ tay túm lấy tai Nguyễn Hiện Hiện đang trèo lên bàn, giọng điệu tức buồn :

"Gì thế, nhiều ghế thế mà đ.â.m hết , trèo lên bàn như cái đại phan , gì thế, tay cầm hai cái đèn lồng định !"

Bị mắng, Nguyễn Hiện Hiện cúi gầm mặt, vai run lên bần bật.

Cô gái nhát gan vội kéo Lâm Mạn, "Chị Lâm, đừng mắng nữa, chị sắp mắng sướng đấy."

Cúi kỹ, đúng là đồ ngỗ ngược đang đến nỗi vai run lên bần bật, nếu cảnh thích hợp, Lâm Mạn thật sự tặng cô một cái tát.

Nguyễn Hiện Hiện đủ, từ từ ngẩng đầu lên, trong mắt vẫn còn đọng nước mắt sinh lý do .

Cô thích hai thứ tiếng địa phương.

Một là tiếng Đông Bắc, mắng cũng như nghệ thuật ngôn ngữ , thể mắng thành hoa thành lá.

Lại thêm tiếng Thiên Tân, như tương thanh , chút vi khuẩn hài hước nào thì cũng ngại đám đông.

Lâm Mạn, con gái út của Lâm Duệ Thông, Hắc Long Giang chính hiệu. Nguyễn Hiện Hiện kéo tay áo cô lắc lư.

"Chị Lâm, chị Lâm ơi là , chị cho mấy cái đèn ống trong nhà hàng c.h.ế.t giấc giùm em ?"

"Nói , định trò quỷ gì thế?" Nhân viên lượt nhà hàng, Lâm Mạn thu khí thế, bực bội lên ghế.

Vân Vũ

Đón lấy chiếc đèn lồng Nguyễn Hiện Hiện đưa, phụt một tiếng bật : "Đồ chơi nhỏ nhắn khá lạ mắt đấy!"

Nhịn , lảm nhảm mười phút, Lâm Mạn nhướng mày, "Cô xác định chứ?"

Kẻ ngỗ ngược gật đầu dứt khoát, chị Lâm của cô là phụ trách nhà hàng, trò quỷ... , việc thì vẫn tìm đúng .

Thế là, các ngoại khách đến nhà hàng ăn sáng từ sớm đều phát hiện , rèm kéo cũng đành, bên trong tối om thế?

Dần dần, trong nhà hàng ánh nến vàng ấm áp lóe lên, Lâm Mạn nở nụ chuyên nghiệp tám chiếc răng, dùng tiếng Anh lưu loát giới thiệu với ngoại khách.

"Chào buổi sáng các quý ông và quý bà, hôm nay nhà hàng chúng đặc biệt chuẩn bữa sáng đặc sắc địa phương, mong các vị yêu thích."

Sắc mặt ngoại khách trông thật kỳ lạ, ánh nến là dành cho bữa tối ? Người Trung Quốc thích thắp nến buổi sáng hơn?

Tuy nhiên mấy ai ý kiến, cuộc sống ở Trung Quốc một màu đổi quả thực khiến họ bắt đầu khao khát cảm giác mới lạ.

Mọi lượt chỗ.

Nhà hàng cũng bật đèn, một dãy đèn tường nhỏ ven tường tỏa ánh sáng dịu dàng.

Mì lạnh Triều Tiên và mì nóng Giam Mộc Tư tùy chọn.

Thêm đó là thịt bò thái lát, dưa chuột thái sợi và các món ăn kèm khác, buổi sáng dậy ăn thanh mát, khai vị.

Mì nóng với phần nguyên liệu phong phú và nước dùng đậm đà, đ.á.n.h thức tối đa sự thèm ăn của con .

Chẳng ý gì đặc biệt, Nguyễn Hiện Hiện chỉ cảm thấy mì đơn giản, ai đổi kiểu cách nấu bữa sáng cho họ chứ, quen hư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-147-dung-mang-nua-ba-sap-mang-lam-co-ay-suong-roi-day.html.]

Chẳng mấy chốc, những vị ngoại khách nếm thử gật đầu đồng ý, chọn một trong hai món.

Khi lên món, ngoại khách chú ý thấy nhân viên phục vụ cầm tay những chiếc đèn lồng nhỏ để chiếu sáng.

Đủ loại thú nhồi bông thu nhỏ và những chiếc thắt nút Trung Quốc quy trình phức tạp ngay lập tức thu hút sự chú ý của đại đa .

Diana mắt ánh lên tia yêu thích, dùng tay xoa xoa chiếc đèn lồng hình thỏ, nhanh chóng và chính xác tìm thấy Nguyễn Hiện Hiện đang lẫn trong đám húp mì.

Cô dùng giọng điệu mà bản cho là quen gọi: "Nguyễn, đây là gì thế? thích, thể tặng một ít ?"

Nguyễn Hiện Hiện: Cô thấy vô duyên ?

cô đang cần những vị khách nhiệt tình như , liếc chiếc đèn lồng cô chỉ, gật đầu với nhân viên đang bưng khay:

"Đây là nghệ thắt đan bằng tre của Trung Quốc, Diana xinh , tất nhiên sẵn lòng tặng cho cô."

Lão Đan vắt hai chân dài, ánh mắt đăm đăm Nguyễn Hiện Hiện vẫn cúi đầu húp mì, đồ ngỗ ngược bình thường chẳng ? Sao lúc lên tiếng?

Không thấy , một to lớn như thế, vẫn còn đây ?

Người quan tâm hiện trường, nào chỉ Diana?

Tự cho địa vị, ngoài cô cũng ai tiện mở miệng đòi hỏi, đều định đợi dùng bữa xong sẽ hỏi cô Nguyễn .

Diana hiếu kỳ Nguyễn Hiện Hiện thất vọng, lâu giải khai bí ẩn bên trong chiếc đèn hoa, đầu ngón tay cô kẹp một miếng kẹo hình múi quýt.

Dưới ánh nến, lớp đường trắng phủ múi quýt như kim cương vụn, lấp lánh tinh thể.

Người phụ nữ vốn thích om sòm, giọng trong nhà hàng đang trao đổi nhỏ nhẹ chút đột ngột, "Ôi! Đây là gì? Kẹo ?"

Nguyễn Hiện Hiện toe toét, khuôn mặt của vị khá , biểu cảm nào cũng thấy kỳ quái lố bịch, trái còn , đôi mắt màu xanh lục biếc như .

"Là kẹo cũng kẹo, cô đặc vitamin của sáu quả quýt, năm viên là thể pha một cốc nước ngọt hương quýt, cô thể nếm thử."

Diana thử ngậm viên kẹo hình múi quýt miệng.

Cảm giác đầu tiên là ngọt, khi lớp đường từ từ tan trong khoang miệng, một vị ngọt thơm của quýt nhanh chóng lấp đầy vị giác, vị chua và vị ngọt hòa quyện hảo.

Ánh mắt chớp lên sáng rõ, "Loại kẹo tên là gì? thể mua một ít mang về nước , những đứa trẻ ở nhà chắc chắn sẽ thích."

"Kẹo Đèn Lồng." Nguyễn Hiện Hiện mở miệng là , trong đèn lồng chỉ bỏ kẹo múi quýt, mà còn thể bỏ các loại kẹo cứng kẹo mềm đủ vị.

"Muốn , tại buổi triển lãm sắp tới cô thể mua một ít mang về, tin rằng trong lễ Halloween sắp đến, bọn trẻ sẽ thích món quà thể xua tan bóng tối ."

cách Halloween còn mấy tháng, nhưng cô gợi ý , những vị ngoại khách liên quan đến quà kẹo hẳn hiểu chứ?

Trong lòng khẽ , cô cúi đầu tiếp tục húp mì, chỉ đợi cá tự c.ắ.n câu.

Đám ngoại khách cô rèn cho phản xạ điều kiện, khi cô dài dòng, chứng tỏ nhất định dụ dỗ bán cái gì.

Phản ứng im lặng như trái khiến khó chịu.

Không thấy Jeremiah yên bưng khay chạy tới, xuống đối diện, ánh mắt sáng rỡ như ch.ó con:

"Nguyễn, đó là kẹo múi quýt cô từng giới thiệu với ? Dù cảm giác khi ăn lắm, nhưng bao bì thật quá tinh tế, ."

Nhìn dùng dĩa xiên mì nước ăn một cách khổ sở, Nguyễn Hiện Hiện rộng rãi gật đầu, "Được thôi! Lát nữa đến buổi triển lãm, dẫn ký hợp đồng."

Mắt ch.ó của Jeremiah trợn to, " còn đặt hàng ký hợp đồng? Nguyễn, cô thấy hài lòng về hương vị ?"

Nguyễn Hiện Hiện bình tĩnh ăn xong miếng thịt bò cuối cùng, đặt đũa xuống ngẩng đầu, "Khẩu vị của thể đại diện cho tất cả .

Chín trăm triệu dân Trung Quốc ít nhất tám trăm triệu đều thích, đang nũng với , bới lông tìm vết ?"

 

Loading...