Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 273: Tranh Luận Kịch Liệt
Cập nhật lúc: 2025-12-03 03:21:18
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chia rẽ, ly gián! Một sự chia rẽ ly gián trắng trợn còn đường đường chính chính!
Nguyễn Hiện Hiện trong lòng mắng thầm một tiếng "lão hoạt tử", già đang trả thù vì cô đào hố cho đây !
Quả nhiên, một đàn ông bề ngoài tỏ tinh liền chĩa mũi dùi về phía cô.
"Đồng chí Nguyễn ? Tầm quan trọng của sự hỗ trợ kinh tế đối với sự phát triển của một tỉnh, chắc hẳn đồng chí hiểu rõ hơn ai hết.
Thay vì dùng nó để trang hoàng cho mấy cái mặt tiền vô dụng, chi bằng dùng chỗ then chốt để phát huy tác dụng và giá trị lớn nhất.
Chắc đồng chí Nguyễn, kiếm bộn tiền trong hội nghị ngoại giao, sẽ hiểu rõ đạo lý ."
Trước khi Nguyễn Hiện Hiện bước , từng thử qua vài đối đáp với Mộ Hạ, tiểu đồng chí tính tấn công mấy,
nhưng vấn đề là mỗi ném câu hỏi thế nào, cô trả lời đúng như thế , chuyện với cô thật là bức bối.
Hắn về tình hình cơ bản của Nguyễn Hiện Hiện, là một tham lam, thích phô trương, thích lập công. Đã mong cầu, ắt cách để khống chế.
Cận vệ của Lâm Duệ Thông bước lên, cúi sát tai Nguyễn Hiện Hiện thì thầm vài câu, đại khái giới thiệu phận của .
Chu Khởi, một Phó khoa thâm niên khá lâu ở Sở tỉnh, những mặt tham dự cuộc họp đều là nhân vật lớn từ các bộ,
một tên Phó khoa như mà mở miệng sức công kích mạnh như , là do sự chỉ đạo của một đàn ông trung niên mặt tươi như Phật Di Lặc đối diện, mới chính là chủ trong nhóm chính trị ở đây.
Nói cách khác, Chu Khởi chính là cái loa phát ngôn của chủ trì.
"Mày bậy!" Bỗng nhiên, một gã thô lỗ mặc quân phục, cao ít nhất một mét chín, to lớn đập bàn dậy, chỉ thẳng mũi Chu Khởi mắng chửi:
Vân Vũ
"Mẹ mày dạy mày trang quân dụng gọi là trang hoàng mặt tiền ? Phỉ báng, vu khống, phá hoại hình ảnh quân đội, cấp ý nghĩ của mày 'mở lối riêng' như ?"
" , quân đội là bộ mặt canh giữ cửa quốc gia, dùng từ 'trang hoàng' vấn đề gì ? Không học thức thì về nhà học , đừng chạy đây trò ."
"Mày..." Gã thô lỗ tức điên lên, nhưng miệng lưỡi của bọn văn nhân lợi hại thế nào, ai từng qua đều rõ, căn bản , ngược còn tự tức.
Người chủ trì nhóm chính trị nâng chén nước lên mỉm .
Chu Khởi đảo mắt, một nữa chĩa mũi dùi về phía Nguyễn Hiện Hiện, "Đồng chí Nguyễn sách, chắc sẽ cùng bọn thất học thô lỗ đồng lõa chứ."
Đối phó với một nhãi con còn trứng nước, căn bản cần dùng đến thủ đoạn ngôn từ cao minh gì, chỉ cần đưa cô lên cao, một câu " sách" tự động tách biệt quan hệ của cô với quân đội.
Cũng giống như giới trí thức ghét võ phu, thì võ phu càng ghét bọn sách , đ.á.n.h cũng xong.
Một câu của tự động xếp Nguyễn Hiện Hiện hàng ngũ nhà, khiến quân đội bản năng sinh đề phòng với cô.
Ai mà chẳng Nguyễn Hiện Hiện quan hệ thiết hơn với quân đội, nếu cô phủ nhận, một là cũng phủ nhận phận sách của , hai là coi như giằng mặt với nhóm chính trị.
Chỉ cần sơ sẩy rơi bẫy ngôn từ, cô cũng coi như những quân đội đang nâng đỡ cô lạnh lòng.
Lòng đều từng chút một mà nguội lạnh.
Chu Khởi nghĩ, nếu cô vài câu đắc tội cả hai bên, thì những mặt đều là kẻ thông minh, một kẻ thể xác định rõ lập trường, thì giá trị lợi dụng cũng chỉ đến thế mà thôi!
Ngang dọc đều là một cái bẫy, nắm chắc phần thắng Nguyễn Hiện Hiện ngẩng đầu lên.
"Bọn 'thô lỗ' trong miệng , khi ngoại địch xâm lược dùng thể xây cho bách tính một bức tường thành kiên cố.
Bọn 'thô lỗ' trong miệng , chính là họ dùng m.á.u của nên khúc chiến ca của Hoa Hạ.
Anh lúc họ nơi tiền tuyến sợ c.h.ế.t, chiến đấu đến giọt m.á.u cuối cùng, các đang gì ?"
Cô giơ tay lên, hiệu lách.
Những phía quân đội đều , với gã thô lỗ to nhất, vỗ bàn đến nỗi thẳng lưng nổi.
" , họ đang bài đăng báo, chỉ trích thì cũng chỉ trích ."
Mặt những nhóm chính trị đen xì!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-273-tranh-luan-kich-liet.html.]
Mặt Chu Khởi tối sầm trong chốc lát, ngờ một cô gái trông ngoan ngoãn như cục bột, sức công kích mạnh đến .
Cô hề dùng lời lẽ hạ thấp, chỉ một cử chỉ, thể khiến tức đến mức tim gan phổi thận đều đau.
Đánh trúng huyệt gì hơn thế.
Là xem thường cô .
"Ý đồng chí Nguyễn là, những chỉ huy trấn hậu phương quyết định thắng lợi của chiến tranh, đều chỉ là những cây bút vung bút thôi ?"
Nguyễn Hiện Hiện từng một câu , rằng trong Thanh Bang, những kẻ đầu óc đều chủ trì, còn những kẻ chỉ sức mạnh bạo tay, đầu óc đều trở thành tay chân đ.á.n.h thuê.
Mặc dù Chu Khởi đang cố tình xuyên tạc lời cô, Nguyễn Hiện Hiện vẫn ngước mắt lên, "Nhân tố quyết định thành bại của một trận chiến là sức mạnh đoàn kết.
Không xa, bọn 'thô lỗ' trong miệng , vị Lâm Duệ Thông, Lâm Thượng tá cạnh đây,
từng trong một chiến đấu với địch rơi cảnh nguy khốn, cuối cùng khi trong đội chỉ còn bảy , tiêu diệt tám mươi chín tên Nhật.
Chỉ dựa đầu óc và kế hoạch tác chiến thôi ?
Tục ngữ câu: Tướng ngoài biên cương, mệnh vua nhất thiết theo.
Chiến thuật chiến lược đổi từng giờ từng khắc, sức mạnh đoàn kết, lý tưởng và sự kiên trì, phục hiện , trận chiến đó tuyệt đối thể thắng.
Đồng chí Chu, theo thấy, trong một trận chiến, bộ phận chính trị và quân sự vai trò quan trọng ngang .
Bây giờ chiến tranh kết thúc, bách tính mới cuộc sống quốc thái dân an, hiểu tại từng câu từng chữ hướng vấn đề về chia rẽ quân chính.
thấy suy nghĩ như là đúng, đồng tình, và cũng một câu hỏi đồng chí Chu giải đáp giùm."
Chia rẽ quân chính, bốn chữ đó khiến trán Chu Khởi lấm tấm mồ hôi lạnh, tiểu t.ử đầu c.h.ế.t , thấy sắc mặt lãnh đạo sa sầm xuống , thật là đáng g.i.ế.c.
Không đợi nghĩ cách đối phó để biện minh cho bản , Nguyễn Hiện Hiện tươi , "Anh xem, não bộ và thể , bộ phận nào quan trọng hơn?"
Chu Khởi nắm chặt tay, mặt xám ngoét.
Phía quân đội còn ầm ĩ nữa, nhưng ai nấy đều nở nụ .
Cảm thấy câu hỏi của tiểu Nguyễn .
Bản họ ý khó ai, chỉ tại lũ chịu việc chân chính , thừa cơ là kéo bè kéo cánh, chà đạp, gièm pha, dựa dẫm chẳng qua là bây giờ thể dễ dàng động thủ mà thôi!
Đặt thời loạn lạa chiến tranh, lũ gà trắng đứa nào cũng thu .
Bây giờ dựa luật pháp bảo vệ mới dám chạy nhảy nhót.
Nhìn những khuôn mặt hớn hở, hùng dũng hiên ngang, vênh váo như lũ trẻ lên bốn, Nguyễn Hiện Hiện nhịn , đưa tay che môi khẽ .
Cô chỉ nhớ đến một câu tương tự của một tay cuồng pháp ngoại đời : Chính vì luật pháp bảo vệ kẻ yếu, nên nó mới là ranh giới cuối cùng của đạo đức.
kẻ bảo vệ là kẻ yếu, cứ thích chui rúc kẽ hở của lằn ranh để múa mép mua vui.
"Ơ?" Nguyễn Hiện Hiện khẽ hừ một tiếng, "Khó trả lời lắm ?"
Chu Khởi ướt đẫm mồ hôi lưng, lòng bàn tay nhớp nháp, thật là hiểm ác, bắt trả lời thế nào đây?
Đầu và thể vốn dĩ đều quan trọng như , nhưng đáp án mà , khác gì tự phủ nhận lập trường của , khiến những điều ở trở thành sai lầm.
Tự lật ngược lời của , khác gì tự tát mặt ?
Tiếp nhận ánh mắt hiệu của lãnh đạo, chợt nảy ý nghĩ, trong lòng đáp án, thái độ lấy vẻ ung dung.
Mười ngón tay đan đặt lên bàn, "Câu hỏi của đồng chí Nguyễn .
ở đây đều , mất tứ chi nếu cứu chữa kịp thời vẫn thể sống, mất đầu , thì từng giây từng phút cũng thể sống nổi."