Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 278: Không ổn rồi, tất cả đều bị cô ta tính toán hết rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-03 03:21:23
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“SVD?”
“Không đúng, đúng!”
Đầu ngón tay Dư Chí Quang run, từng tí từng tí một vẽ theo những đường nét giấy, s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, đây rõ ràng là một bản vẽ chế tạo s.ú.n.g b.ắ.n tỉa.
Ông đột nhiên phắt dậy, vẻ mặt nghiêm túc như thể ngay trong giây phút tiếp theo sẽ liều c.h.ế.t cứu nước, giơ tay tát một cái đứa con trai trưởng cũng đang trợn mắt kinh hãi.
“Nhìn cái gì? Đây là thứ mày thể xem ? Nhắm mắt , mặt tường.”
Dư Toàn đành chịu một cái tát hết sức của lão phụ trong lúc kích động, mắt dám liếc bản vẽ nữa, trong miệng bĩu môi chê một tiếng.
là gặp bảo bối .
Mộ Hạ một bên liếc Nguyễn Hiện Hiện, lên tiếng: “Súng b.ắ.n tỉa SVD, cỡ nòng 7.62mm, trọng lượng s.ú.n.g 4.3kg, tầm b.ắ.n tối đa 1300m.
cải tiến dựa thiết kế nguyên bản, s.ú.n.g ngắn nhỏ, tương ứng, tầm b.ắ.n cũng ngắn hơn, phù hợp hơn cho chiến đấu tầm gần.
Tầm b.ắ.n hiệu quả từ 300 đến 400 mét.”
Dư Chí Quang nâng bản vẽ như nhận bảo bối, ánh mắt trong phòng, đặc biệt là thằng con trai, giống như đang phòng giặc, ngàn lời vạn ý nghẹn trong cổ họa thành một chữ “Tốt”.
Nhìn vị lão tướng mắt cọp ngân ngấn lệ , Mộ Hạ cũng cảm khái nhiều, lúc trang vũ khí trong nước phần lớn đều mua từ nước Nga.
Lại còn mua mấy món đồ họ đào thải, cần nữa.
Cô thứ hơn bản vẽ , chỉ ngại máy móc gia công tinh xảo linh kiện hiện tại theo kịp, đành dừng ở mức thôi.
Ôm lấy khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa thực sự thuộc về trong nước , dù nó vẫn chỉ là một bản vẽ, Dư Chí Quang từng chịu nỗi uất ức vì nước Nga khó lòng kìm sự xúc động.
“Ngay lập tức, lập tức, giao thứ lên .”
Nói xong nhớ tới hai cô gái mặt, ông lúng túng gãi đầu, “Chú chiếm đoạt công lao của các cháu, chỉ là… chỉ là…”
“Chỉ là quá nóng lòng.” Nguyễn Hiện Hiện ông , phần nào hiểu cảm giác kiềm chế khống chế nhiều năm, đột nhiên vũ khí sánh ngang, há chẳng tuyên truyền cho cả thế giới .
Lão già bản chất thổ phỉ trong cốt tủy còn nặng hơn cả Phong Quảng, nhưng thể phủ nhận, cái tâm hy vọng Hoa Quốc phát triển vượt bậc, bay thế giới đều giống .
Người vốn dĩ nhiều mặt, Nguyễn Hiện Hiện nào thèm nhà máy đóng tàu Đại Liên của , hai kẻ nửa cân tám lạng với mới cơ sở hợp tác.
“Thế nào?” Cô đầy ẩn ý, “Bây giờ chúng đủ tư cách hợp tác với tỉnh Liêu khai tráng một nhà máy sản xuất vũ khí ?”
Bình tĩnh bản vẽ , nguyên lý linh kiện ghi rõ ràng rành mạch, nhưng những thành phần quan trọng và thông kỹ thuật thì đề cập một chữ nào.
Ông bật , cũng chẳng xong, rằng thua, khống chế chặt .
Quay đầu, chỉ thằng con trai trưởng trong góc đối diện tường suy nghĩ, “Cái , mày lên lầu một chuyến,
Bảo lũ khốn nạn , cần tranh cãi nữa, đầu tư cho nhà máy sản xuất vũ khí mới xây, tao sẽ bỏ tiền .”
Dư Toàn: ???
Không việc gì thì là con trai ngoan, việc thì thành thằng !
Người , đóng cửa , hai ông cháu chênh hai bậc bắt đầu thì thầm, trong phòng thỉnh thoảng vang lên những tiếng đê tiện và hiểm ác.
Cuộc họp lầu đang diễn sôi nổi, phe chính trị vẫn khăng khăng giữ ý kiến, đòi cấp ngân sách, đòi chỉ tiêu.
Phe quân đội ánh mắt hiệu của lão Phong, tất cả đều đổi giọng, chuyện đổi trang ai nhắc tới nữa, đồng thanh đòi xây dựng nhà máy sản xuất vũ khí mới.
Bị Nguyễn Hiện Hiện quấy phá một phen, những nhân vật chủ chốt phe chính trị đều cô đ.á.n.h bại , đang rơi thế yếu.
Khi Dư Toàn gõ cửa bước , thấy hai bên đang tranh cãi đỏ mặt tía tai, lời lẽ so với lúc hai nữ đồng chí mặt còn chút trau chuốt.
Tục tĩu, bộ phận cơ thể, gia phả bay đầy trời.
Trong phòng chỉ hai chủ trì vẫn vững như bàn thạch, dường như quen với cảnh tượng tương tự.
Anh liếc vài cái, trong lòng khẽ chê, lão Phong vẫn mạnh mẽ bằng lão già nhà !
“Thưa các vị, cần tranh cãi nữa.” Anh lên tiếng, thu hút bộ sự chú ý, những ánh mắt còn đang phẫn nộ đổ dồn , Dư Toàn cảm thấy áp lực,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-278-khong-on-roi-tat-ca-deu-bi-co-ta-tinh-toan-het-roi.html.]
Hắng giọng nhẹ một tiếng: “Phụ cho rằng Trương Sảnh đúng, phát triển kinh tế đối với giai đoạn hiện tại là vô cùng quan trọng.
Dư Thủ trưởng là yêu quý nhân tài, tỉnh Liêu nguyện lực ủng hộ kế hoạch mở nhà máy của đồng chí Nguyễn, tất cả các thiết máy móc tinh xảo cần dùng cho nhà máy mới đều do tỉnh Liêu cung cấp.
Lời truyền đạt, xin cáo lui.”
Dư Toàn quan tâm lời kỳ quặc đến , gây chấn động lớn thế nào với những mặt, giơ tay chào kiểu quân đội rảo bước rời .
Phong Quảng cúi đầu trầm tư một lúc, nghĩ thông suốt mánh khóe bên trong , khi ngẩng lên, gật đầu với tên thô bạo đang cạnh Lâm Duệ Thông.
Tên thô bạo ánh mắt loé sáng, đột nhiên phắt dậy, một bước nhanh nhẹn, giơ tay túm lấy những phiếu bầu phe quân đội bỏ bàn dài, đó há miệng , nuốt chửng tất cả.
Khóe miệng nhếch lên đắc ý, ực một tiếng nuốt trôi xuống bụng.
Cả phòng họp hành động thần sầu khống chế cứng trong mười giây, tiếp theo vang lên những tiếng quở trách như sấm dậy sóng dữ.
“Làm cái gì thế? Làm cái gì thế? Cái gì cũng ăn, sợ thối ruột ?”
Vân Vũ
“Kiếp c.h.ế.t đói mà ăn cả phiếu bầu, mày xuống lầu gặm đất ?”
Tên thô bạo nhe răng , thớ thịt ngang mặt trông càng thêm dữ tợn, “Sao, tao đói, đừng mấy tờ giấy, mặt đặt một con lợn rừng tao cũng nuốt .
Các lải nhải lải nhải cả nửa ngày, lũ gà trắng các đói, bụng tao đói xẹp .
Tao là hễ đói bụng là kiềm chế bản , dễ chuyện mất lý trí.”
“Anh, cố ý.”
“Anh đúng là vô lý cố chấp, cố tình phá hoại kết quả bỏ phiếu.”
Tức quá, trong phòng họp vũ khí, trực tiếp cởi giày chân, ném tên thô bạo.
Anh ném cũng ném, phòng họp chốc lát loạn thành một đống.
Trương Sảnh nghiêng tránh chiếc giày quân dụng bay thẳng mặt, về phía đối diện Phong Quảng vẫn thản nhiên, “Tất cả dừng tay , ý là gì?”
Câu với tất cả, câu với Phong Quảng.
Mọi hậm hực thu hồi giày, Phong Quảng chỉ tên thô bạo, “Tên vốn tật cũ hễ đói là kiềm chế bản .
Bằng dựa quân công của , sớm nên thăng chức .
Bỏ phiếu thôi mà, bỏ là .”
Trương Sảnh tức đến mức bật , bỏ phiếu ? Còn cần bỏ phiếu nữa ?
Dù ông nghĩ thông nguyên nhân Phong Quảng đột nhiên đổi ý, nhưng trực giác mách bảo bên trong gian trá, để toại nguyện.
Thế nhưng, từ xưa đến nay văn nhân gặp lính, lý cũng khó .
Kết quả ngoài dự đoán, phe quân đội bên tất cả đổi, đổi sang bỏ phiếu ủng hộ đề xuất đòi tiền đòi dự án của ông .
Những não còn linh hoạt bắt đầu phân tích nguyên nhân.
Phong Quảng ai, dậy mở tủ sắt, lấy bản vẽ và thiết thu tín hiệu bên trong giao cho Lâm Duệ Thông.
“Ý kiến nội bộ thống nhất, sẽ bảo lão Lâm tự chạy một chuyến, giao đồ lên cấp .”
“Còn , hội nghị ăn uống bừa bãi, về nhà tăng huấn luyện, một tháng, mỗi ngày chạy thêm năm mươi vòng quanh sân tập.”
Tên thô bạo nhếch môi nhận lệnh, vẫn là lão thủ trưởng hiểu , so với mấy cái bản kiểm điểm vớ vẩn, nửa ngày bịt một chữ, chạy vòng đúng là quá nhẹ nhàng.
Sau khi Phong Quảng dẫn rời , bàn dài chỉ còn những phe chính trị, về hướng phe quân đội rời mà hỏi.
“Các xem, lúc thế lúc thế khác, bọn họ đang đ.á.n.h cái bùa mê gì thế?”
Trương Sảnh vốn đang trầm mặc bất ngờ lóe lên tia sáng, đột nhiên chống tay lên bàn dậy, gân xanh nổi lên ở thái dương, sắc mặt khó coi cần .
“Không , chúng đều hai con nhãi ranh c.h.ế.t tiệt tính toán hết .”