Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 296: Biết bố tôi là ai không?
Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:18:54
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đáng đời, bảo đừng trơ trẽn tiện nhân, cứ lả lơi với đàn ông hôn ước, tố cáo lên Cách Vĩ Hội, loại đàn bà như đáng kéo cải tạo về nông thôn.
Đánh nó thì ? đ.á.n.h c.h.ế.t nó cũng là đáng đời."
Cảnh Toàn vẫn xông tới, một cánh tay quờ quạng đập loạn xạ, Phạm Thái Thái nắm lấy giật lưng.
"Làm gì đấy? Thả , thả , , ở đây kẻ dâm ô..." Lời dở dang, đột nhiên tắt lịm...
Bên tai ầm một tiếng!
Chỉ thấy vị trí khung cửa sổ vỡ một nửa đổ sập xuống ầm ầm, một viên gạch đỏ vỡ bay , vượt qua đầu sượt qua bên tai Phạm Thái Thái, rầm một tiếng trúng ngay giữa trán Cảnh Toàn...
Cô kêu lên một tiếng t.h.ả.m thiết -
Viên gạch vỡ đập trán bật đập lên mu bàn chân, m.á.u lập tức chảy từ trán Cảnh Toàn xuống, chảy mắt,
khiến Cảnh Toàn giơ chân lên một nửa vội ôm lấy trán, trong chớp mắt mất thăng bằng, ngã phịch xuống đất.
Nguyễn Hiện Hiện thò từ trong đám bụi bay mù mịt, vẻ mặt còn sốt sắng hơn cả năm phát hiện cô ngoại tình,
"Gì thế, gì thế, từ xa thấy c.h.ế.t, đến vội, ai c.h.ế.t ?"
Mọi Nguyễn Hiện Hiện đang ngừng vung tay xua bụi, lỗ hổng hình ở cửa sổ , khỏi nuốt nước bọt, ai nên lời.
Chỉ sợ tiếng của to quá, bà tổ cũng cho họ một phát.
"Ái chà chà." Không ai thèm để ý, Nguyễn Hiện Hiện liếc mắt thấy Cảnh Toàn đầu chảy máu, cô vô cùng kinh hãi tiến lên.
"Chị Cảnh, thì là sắp c.h.ế.t , thấy chỗ đang thi công , chị chạy bừa gì? Không chứ?"
Vân Vũ
Cô tiến lên định đỡ dậy, Cảnh Toàn giật phắt , ngẩng đầu định chửi, liền thấy trong tầm nhuốm đỏ máu, ánh mắt Nguyễn Hiện Hiện cô lạnh lẽo như lưỡi d.a.o sắc.
Khiến Cảnh Toàn run lên một tiếng, nuốt trôi những lời bẩn thỉu sắp thốt sâu trong cổ họng.
Nguyễn Hiện Hiện lặng lẽ chằm chằm cô, thấy cô cúi đầu hai bước xổm cạnh Chiêu Đệ, thế việc của Phạm Thái Thái đỡ lấy cô, "Em chứ?"
Chiêu Đệ định lắc đầu, vết thương chạm khiến cô đau đến giật giật thái dương, Nguyễn Hiện Hiện tưởng , nhưng thực , cô bảo Nguyễn Hiện Hiện đỡ dậy,
đến bên Cảnh Toàn, "Luật mới quy định rõ, cấm hôn nhân bao cấp mua bán, và đồng chí Ngô phát sinh tình cảm, dừng ở lễ nghi, yêu đương tự do,
đến , thì chị mới là kẻ rõ ràng minh bạch.
Chị vì tư lợi báo thù đ.á.n.h thương, sẽ dễ dàng bỏ qua ."
Cảnh Toàn lộ vẻ khinh miệt, "Biết bố là ai ? Không bỏ qua thì ?"
Trần Chiêu Đệ lộ vẻ nghi hoặc, "Bố chị là ai nên hỏi chị? Chuyện riêng mà ngay cả chị còn rõ, chắc chắn, mà ?"
Mọi nhịn đến khó chịu, cô Chiêu Đè mặt mũi sáng sủa , ngày thường rằng, hóa cũng cái miệng lưỡi sắc bén.
Phạm Thái Thái trong mắt ánh lên nụ , gật đầu, "Chuyện hỏi khác vô ích, quả thật về hỏi ."
"Các ..." Mặt Cảnh Toàn đỏ lên, tái , ngón tay chỉ run rẩy, lúc Ngô Học Lương cõng bác sĩ Lý .
Trên đường , và Nguyễn Hiện Hiện gặp bác sĩ Lý đang chạy hớt hải, Chiêu Đệ thương, hai lời cõng lấy hộp thuốc.
"Tránh một chút." Ngô Học Lương cõng vòng qua Cảnh Toàn, để hộp t.h.u.ố.c và bác sĩ Lý mặt Chiêu Đệ, trán đẫm mồ hôi, "Khám cho cô nhanh ."
Nguyễn Hiện Hiện bên cạnh bật đèn pin, theo động tác của bác sĩ Lý , vết thương khá sâu, một mảng da thịt hở .
Cô cảm thấy nãy đập Cảnh Toàn vẫn còn nhẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-296-biet-bo-toi-la-ai-khong.html.]
Cắt tóc, sạch vết thương cầm máu, bác sĩ Lý thỉnh thoảng ho một tiếng, giọng nghiêm túc, "Vết thương sâu, nhất nên đến bệnh viện khâu."
Nguyễn Hiện Hiện định hỏi ông khâu ? Nhớ tư liệu về vị bác sĩ , phổi và gân cánh tay tổn thương, thể cầm dụng cụ phẫu thuật y tế nữa.
Nuốt lời sắp , ném chìa khóa xe cho Thái Thái, "Xe ở điểm tri thức thanh niên, lấy xe, giờ lên bệnh viện."
"Học Lương ca, Nguyễn Hiện Hiện cố ý đập trán em thương, chảy nhiều máu, em sắp c.h.ế.t ?" Tiếng bất ngờ vang lên thu hút sự chú ý của Ngô Học Lương.
Anh mới thấy Cảnh Toàn mặt mày dính đầy máu, giật , vội kéo bác sĩ Lý , "Đây, ở đây còn một thương."
Lại một hồi bận rộn, vết thương của Cảnh Toàn cũng khá sâu, nhưng ở trán, nguy hiểm bằng Chiêu Đệ, cô nức nở dựa nửa lòng Ngô Học Lương,
hỏi sắp c.h.ế.t .
"Người thường sắp c.h.ế.t lời cũng thiện lành, sự xuất hiện của em mang cho nhiều phiền phức lắm ?" Cảnh Toàn thương còn vẻ ngạo mạn bức nữa.
Tội nghiệp, t.h.ả.m thương dựa lòng Ngô Học Lương rơi nước mắt, "Cũng , em kiềm chế bản thích , bao nhiêu năm nay nhận hồi đáp, c.h.ế.t sẽ còn đau khổ nữa,
cũng còn cản trở và đồng chí Trần nữa.
Học Lương ca, là đừng quan tâm em nữa, để em c.h.ế.t , sống thêm một ngày, em nhịn quấn lấy ."
Ngô Học Lương lòng rối bời, "Không c.h.ế.t , đừng nữa."
Trần Chiêu Đệ thu ánh mắt từ hai đang ôm , Nguyễn Hiện Hiện đột nhiên cõng cô ngoài sân.
Nhìn bóng lưng hai rời , Ngô Học Lương đuổi theo cùng , Cảnh Toàn bỗng giật lấy , "Đau quá, em quá yếu đuối ?
Vì sinh non, bà nội em đến một vết xước da cũng để em , đầu thực sự đau.
yên tâm, nếu em xong, khi c.h.ế.t nhất định để bà liên lụy gia đình họ Ngô."
Nghĩ đến thế giao hai nhà, Cảnh Toàn từ nhỏ như đuôi sam theo , từng coi như em gái, Ngô Học Lương chỉ thể hướng về phía bóng lưng Nguyễn Hiện Hiện lớn tiếng.
"Hiện Hiện, Chiêu Đệ phiền chăm sóc ."
Nguyễn Hiện Hiện bước chân dừng , đầu, tùy ý vẫy vẫy tay phía , "Không , chăm sóc thôi mà, chăm sóc phần đời còn của cô cũng ."
Ngô Học Lương cảm thấy lời chỗ gì đó kỳ lạ, kịp suy nghĩ sâu, sự chú ý Cảnh Toàn trong lòng lôi hết.
Ve hè râm ran, sắp bước tháng tám ở vùng quê Hắc Long Giang, thỉnh thoảng vẫn thổi tới một luồng gió mát nhẹ, hai cô gái ngoài sân đợi xe ai câu nào.
Cho đến khi tiếng động cơ vang lên từ xa, xe dừng cổng nhà máy, Nguyễn Hiện Hiện sắp xếp ở băng đóng cửa xe.
Cố Thừa Huyên xe lăn yên tâm theo , "Cứ báo cảnh sát khi cần.
Chúng đều tận mắt thấy đồng chí Cảnh xông địa điểm thi công gây thương tích cho đồng chí Trần, thể chứng."
Anh Nguyễn Hiện Hiện mở cửa xe bước lên từ phía bên , một câu hợp với khí chất, khiến bất ngờ.
"Có việc thì gọi, nhà họ Cảnh? Hừ, cái rắm cũng bằng."
Nguyễn Hiện Hiện bất ngờ trong giây lát, khẽ gật đầu, câu "Yên tâm" định đóng cửa xe bảo Thái Thái lái , thì Ngô Học Lương cõng Cảnh Toàn ba bước hai bước đuổi theo.
"Đợi ." Anh thở hổn hển, "Vết thương của Cảnh tỷ cũng cần khâu, cho chúng nhờ một quãng."
Nguyễn Hiện Hiện nghiêng đầu, liền thấy động tác nhắm mắt của Trần Chiêu Đệ, khuôn mặt trắng bệch một giọt m.á.u chút biểu cảm.
Ngô Học Lương ngoài xe vẫn liếc mắt đưa tình với cô, Nguyễn Hiện Hiện chỉ coi như hiểu, một tay chống lên cửa xe, khóe môi cong lên như mà :
"Nếu như, thì ?!"