Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 297: Đưa đi viện, báo Công an
Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:18:55
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc xe Jeep phóng vùn vụt, để Ngô Học Lương nguyên tại chỗ, hứng trọn làn khói bụi từ đuôi xe.
Cảnh Huyền đằng lưng từ lâu mất hết tăm tích, tựa như ngất vì mất m.á.u quá nhiều.
Hắn sững sờ nắm lấy Sử Lê - bạn đang định đạp xe mất - giọng vẫn còn chút ngơ ngác: " trêu chọc Nguyễn Hiện Hiện nhỉ?"
"Cậu xem?" Sử Lê giật phắt tay bạn đang kéo , Ngô Học Lương vội hỏi: "Đi đấy? Để xe đây, hôn mê , đưa cô bệnh viện."
"Xin nhé!" Sử Lê , "Mộ Hạ bữa cơm chiều là thành gửi bưu kiện, đón cô , hẹn gặp Nguyễn Hiện Hiện ở bệnh viện ."
Ngô Học Lương sốt ruột, ai gửi bưu kiện giữa đêm như thế chứ!
"Đón gấp, thấy đằng bệnh nhân thương ? Gấp gáp gì thì cũng chở cô đến bệnh viện , nhỉ... dù cũng lớn lên cùng , lẽ nào mặc kệ cô gặp chuyện ở nông thôn?"
Giọng Sử Lê lạnh lùng trong trẻo: "Vậy thì ? Cô là thế nào với ? Liên quan gì đến ?"
Nhìn bạn đang cuống quýt đến mất hồn mất vía, Sử Lê rốt cuộc cũng dịu giọng xuống: "Lương Tử, nên học cách phân biệt là nặng nhẹ."
Ngô Học Lương sững sờ, định bên Trần Chiêu Đệ Hiện Hiện lo, cô em gái lớn lên cùng thương, là vì theo đuổi mà đến tận nông thôn, tình lý đều thể mặc kệ quản.
Nếu tin tức truyền về kinh thành, chỉ khiến cha vốn ấn tượng với Chiêu Đệ càng thêm ác cảm.
đó cũng là lý do để khi đối tượng thương quan tâm đến cô , mà để ý đến một phụ nữ khác. Ngô Học Lương hiểu, nhưng vô cùng đau đầu.
là học nhiều thành ngốc . Sử Lê thầm thở dài, dù cũng là em họ xa của , bèn để một câu "Chờ đấy", đạp xe về làng mượn xe bò.
Một lát chỉ xe bò, mà còn một bà thím dùng tem lương thực mời tới giúp đỡ.
Mọi hối hả bồng bế đưa bệnh lên xe bò.
Khi họ tới bệnh viện, Nguyễn Hiện Hiện đang đỡ Trần Chiêu Đệ khi khâu xong chuẩn sang phòng bên truyền dịch. Ngô Học Lương cùng, nhưng tay áo Cảnh Huyền tỉnh dậy túm lấy.
" sợ đau, ở tỉnh Hắc chỉ là quen, thể ở với ? Lần khỏi thương, sẽ quấy rầy nữa ."
Chiêu Đệ hai : "Cứ với cô , bên cần nữa. Truyền xong dịch quan sát thêm một lát, nếu phản ứng chấn động não là thể xuất viện. Chạy chạy đúng là cần cùng."
Nói xong, cô sang cảm ơn Sử Lê tới kịp: "Lại phiền đồng chí Sử một chuyến, giúp báo Công an nhé, vết thương thể chịu thiệt trắng."
Ngô Học Lương mấp máy môi, Chiêu Đệ khẽ nhếch mép: "Có gì ?"
Hắn liệu thể báo Công an , nếu to chuyện tin tức chắc chắn sẽ truyền về kinh thành, bất lợi cho tương lai của hai . đối diện với ánh mắt đang dần nguội lạnh của đối tượng,
cuối cùng ngăn cản mà trái : "Anh ủng hộ quyết định của em."
Sắc mặt Cảnh Huyền biến đổi.
Trần Chiêu Đệ khẽ : "Chúng thôi Hiện Hiện, bác sĩ sắp gọi tên ."
...
Một tiếng -
Cả Công an lẫn Mộ Hạ đều tới. Cô nào gửi bưu kiện, rõ ràng là mua một căn nhà trong huyện. Khi Sử Lê tìm tới, cô đang nhân trời tối mát mẻ mà dọn dẹp nhà mới.
Một đám vây quanh Chiêu Đệ, càng nổi bật lên hình ảnh cô đơn, thê lương của Cảnh Huyền đang đối diện truyền dịch mà ai thèm đoái hoài.
Sau khi khâu xong, Ngô Học Lương thực sự quan tâm nữa.
Người Công an tới là một quen, bước cửa : "Lại là cô ."
Nguyễn Hiện Hiện phồng má, thực sự do cô: "Bạn con điên đối diện đ.á.n.h đến mức chấn động não, đồng chí xử lý công minh nhé!"
Không cần cô lôi giấy tờ nữa, Công an rõ cô là thế nào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-297-dua-di-vien-bao-cong-an.html.]
Chỉ cần một câu của nhân vật , Trần Chiêu Đệ từ từ chống trán, vẻ chóng mặt buồn nôn. Vị bác sĩ đang mặt mày căng thẳng bước nhanh tới, khi kiểm tra, kết luận là chấn động não.
Mức độ nặng nhẹ còn quan sát thêm.
Nguyễn Hiện Hiện lưng , động tác móc họng, hiệu nôn cứ việc nôn.
Trần Chiêu Đệ liều như nhân vật , nhân lúc ai để ý, cô móc vỡ mũi, chảy hai giọt m.á.u cam.
Bác sĩ khẩn cấp kiểm tra tình hình.
Y học hiện tại phần lớn dựa máy móc, bác sĩ kinh nghiệm chỉ cần , , hỏi, bắt mạch là thể suy đoán đại khái tình hình.
Mũi móc vỡ thì dám để bác sĩ xem, Chiêu Đệ chỉ thể dối là đầu óc cuồng chóng mặt, ngẩng đầu lên nổi. Ông bác sĩ già hai giọt m.á.u cam của cô, chút suy tư.
Vân Vũ
Khi Công an hỏi, ông đẩy cái kính một bên lên, "Chấn động não, đây là chấn động não nghiêm trọng."
Sau một hồi bận rộn nữa, Chiêu Đệ chẩn đoán chấn động não, còn Cảnh Huyền xác định là thương ngoài da. Cô sợ hãi phục, bắt đầu vu cáo.
Chỉ tay Nguyễn Hiện Hiện: "Là cô , chính cô dùng gạch đập vỡ đầu , bắt cô cùng để điều tra."
Hai Công an cô , nhân vật mặt vô tội, kịp gì thì Ngô Học Lương bước .
" thể chứng minh, là đồng chí Cảnh cố ý gây thương tích, chạy đến công trường thi công gạch đổ từ bức tường đang sập rơi trúng."
Cảnh Huyền mặt mày thể tin nổi, trong mắt trào những giọt nước mắt tổn thương: "Rõ ràng là cô đ.â.m sập bức tường, đá văng đập trúng , mù ?"
Ngô Học Lương: "Hiện Hiện đ.â.m sập bức tường? Cô chính gì ?"
Hắn hướng về phía Công an: "Hai đồng chí, lúc đó chạy ngay đồng chí Nguyễn, tận mắt chứng kiến gạch đá đổ sập b.ắ.n trán đồng chí Cảnh.
Cô cố ý đ.á.n.h thương đối tượng của , bừa bãi vu cáo khác , xin đồng chí hãy đưa cô điều tra. Nếu tin, nhà máy mới còn nhiều nhân chứng."
Hắn nghĩ rõ, xảy chuyện thì cứ cho to, những mượn cơ hội để cha thấy rõ con gái nhà họ Cảnh tác oai tác quái thế nào, mà còn nhân thể cho Cảnh Huyền trại giam vài ngày cho dứt khoát.
Truyền xong một chai dịch, Cảnh Huyền với vẻ mặt khó tin hai Công an đưa điều tra.
Chiêu Đệ chống trán, Ngô Học Lương lẽo đẽo bước tới: "Đừng giận, tin tức truyền về nhà họ Cảnh, nhất định sẽ bắt họ cho em một lời giải thích."
Trần Chiêu Đệ mở mắt, Nguyễn Hiện Hiện hắng giọng khẽ ho: "Hai chuyện từ từ, chúng ngoài nóng xe ."
Giữa mùa hè nóng nực nóng cái xe gì, rõ ràng là để gian cho hai trò chuyện.
"Tối nay thực sự phiền , rõ với xong sẽ ngay."
Một câu " rõ" của Chiêu Đệ khiến Ngô Học Lương tim treo lên cổ họng. Khi trong phòng chỉ còn hai , Chiêu Đệ đầu quấn băng trắng ngẩng lên đàn ông từng chung sống trọn đời, khẽ :
"Vậy, lời đính ước trong miệng đồng chí Cảnh là thật, là do bố khi chuyện của chúng , vẫn định với nhà họ Cảnh cho , ?"
Ngô Học Lương nên lời. Khi hai mới xác lập quan hệ, gọi điện về kinh thành, báo với cha tin vui đối tượng, nhận sự ủng hộ và chúc phúc.
Cha đồng ý cũng đồng ý, nhưng - rõ cảnh gia đình Chiêu Đệ - cần suy nghĩ, gay gắt phủ định ngay lập tức.
Bà Trần Chiêu Đệ xuất sắc gia thế, xứng với , bà sẽ chọn cho một phụ nữ thực sự môn đăng hộ đối để kết hôn.
Ban đầu, chỉ nghĩ mang tư tưởng cũ của Thượng Hải, bất luận mập gầy thế nào cũng quan trọng bằng môn đăng hộ đối,
nghĩ rằng chỉ cần để họ thấy sự xuất sắc của Chiêu Đệ, thấy sự yêu thích của con trai họ, khi hiểu rõ con Chiêu Đệ, một ngày nào đó họ sẽ yêu quý nàng dâu tương lai như yêu quý con trai .
Cho đến khi Cảnh Huyền mang theo tờ hôn ước mới xuống nông thôn...
Ngô Học Lương bao giờ nghĩ, để ngăn cản và Chiêu Đệ đến với , thể đến mức độ .