Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 310: Vườn Rau Một Mét
Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:19:08
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tại ?” – Hạng kiểu phụ nữ trưởng bối trong nhà đồng ý, rõ ràng minh bạch vướng víu với đàn ông, một vạn cái cho con trai cưới về nhà.
Tại ư? Lão thái thái ánh mắt sắc bén và tinh tường: “Người mà con tìm, đưa tiểu Tuyền khỏi cục ?”
“Chưa.” – Cảnh phụ vẻ mặt khó xử, “Bố của Tiểu Vũ họp ở ngoại địa , nhất thời nửa khắc về . Hơn nữa, chuyển khoản hòa giải với cô bé thương ?”
“Đi họp?” – Lão thái thái khẩy, “Lảng tránh rõ rành rành như mà con cũng ?”
“Đầu tiên là bên cục bác bỏ mệnh lệnh từ Kinh thành, ngay đó lão Vũ công tác, vẫn đủ để con hiểu ?”
“Phong Quảng tay, chẳng là chuyện bình thường ?” – Cảnh phụ cho là đúng.
Lão thái thái chậm rãi : “Con cho rằng, nếu Phong Quảng nhúng tay chuyện của Tuyền nhi, là tiền thể giải quyết ?”
Cảnh phụ hiểu, nhưng thể tin nổi, một con nhãi ranh năng lực khiến lão Vũ bất chấp nhiều năm giao tình, viện cớ tránh ngoại địa mặc kệ họ Cảnh gặp chuyện?
“Đi thôi, dùng quyền hạn của nhà họ Cảnh mà điều tra kỹ hơn tư liệu chi tiết của cô bé họ Nguyễn .”
“Điều tra , con hãy đến nhà họ Nguyễn lui hôn ước.”
“Nếu điều tra , thì đứa cháu dâu , nhà họ Cảnh bằng giá cũng cưới về cho bằng .”
…
Thư bảo đảm gửi đến Công xã, Chiêu Đệ tí tí tách chạy đến bưu điện lấy tiền gửi ngân hàng.
Lúc về, Nguyễn Hiện Hiện đang kéo Hồ Hòa Thạc đào hố chơi đèn điện, thấy cô, tên hề giơ bàn tay nhỏ đầy bùn đất vẫy vẫy.
“Tiền lấy ? Nhà họ Cảnh thất tín chứ?”
Trần Chiêu Đệ biểu cảm kỳ quặc: “Lấy , hai ngàn. Một khoản từ nhà họ Cảnh ở Kinh thành, một khoản từ Ngô Học Lương.”
“Hắn cho thì cứ lấy , chẳng lẽ còn trả tiền một cách đầy chí khí ?”
“Chí khí? Cái đó là gì?” – Trần Chiêu Đệ xổm xuống cạnh Nguyễn Hiện Hiện, “Tớ chỉ bất ngờ thôi, nhà họ Cảnh cho tám trăm ? Sao chuyển một ngàn?”
Nguyễn Hiện Hiện hiệu cho Hồ Hòa Thạc đặt bóng đèn ở cách là , miệng bất cần trả lời Chiêu Đệ: “Phô trương thanh thế đấy, thủ đoạn quen thuộc của các thế gia môn phiệt.”
“Cậu cũng thể hiểu là, sự ban ơn cho việc điều.”
“Trời ạ, một ban ơn thể ban tới 200? Tớ thể điều thêm chút nữa cơ.”
Nếu là , trải qua chuyện , tiên bàn đến chuyện cô đồng ý chia tay Ngô Học Lương , thì tiền chắc chắn sẽ lấy.
Đối với nhạy cảm nội tâm, đó là một sự sỉ nhục, bản còn sẽ khinh miệt quá khí tiết.
Hai ngày cô còn giường sống dở c.h.ế.t dở, Tiểu Hiện bảo cô lấy tiền, bảo đảm khỏi bệnh.
Quả nhiên, lúc hai ngàn đồng tới tay, lưng cô đau, chân mỏi, cũng than vãn vô bệnh nữa, những suy nghĩ kiểm soát trong đầu đều biến mất!
Thậm chí còn cảm thấy Ngô Học Lương đúng là .
Nếu, nếu cho thêm một ngàn, thì chia tay thêm một nữa cũng .
“ nhỉ.” – Nguyễn Hiện Hiện . Con gái khi chia tay mà đau lòng, phần lớn là vì đầu tư quá nhiều đàn ông , mà tìm cách bù đắp .
Một khi tâm lý cân bằng, cũng là lúc buông bỏ . Dù là bồi thường kinh tế, thấy đối phương , hoặc khi rời xa bạn, cuộc sống của họ ở cũng bằng , đều là một dạng bù đắp.
So với sự an ủi tâm lý từ việc tiết dopamine khi thấy 'vợ cũ đưa lò hỏa táng' , Nguyễn Hiện Hiện cảm thấy, vàng bạc thật vẫn thơm hơn.
Chiêu Đệ, linh hồn thăng hoa, mặt mày hồng hào: “Hai đang mày mò cái gì thế?”
Hồ Hòa Thạc đến cái làn lấy mấy quả trứng thụ tinh bỏ hố đất đào: “Nguyễn tri thức thanh niên , thể lợi dụng nguồn nhiệt từ bóng đèn để ấp trứng nhân tạo.”
“Bọn tớ đang thử nghiệm.”
“Xì, , hình như tớ từng thấy phương pháp ở đó, để tớ nghĩ xem.” – Chiêu Đệ trầm tư khổ tưởng, đột nhiên mắt sáng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-310-vuon-rau-mot-met.html.]
“Nhớ , ở trại chăn nuôi quê tớ, vô tình thấy, lúc đó hiểu lắm, giờ kết hợp với lời thì nhớ .”
“ mấy đó dùng thùng gỗ, còn lót mùn cưa trong nữa.”
Hồ Hòa Thạc dừng tay, nghiêng đầu: “Vậy bọn cần lót mùn cưa ?”
“Lót !” – Nguyễn Hiện Hiện cũng chắc, cô chỉ cách , cụ thể quy trình thế nào thì còn mò mẫm.
Không kinh nghiệm để tham khảo, thành công đều đến từ việc mò mẫm qua từng thất bại.
“Đến đến , thùng gỗ mà Nguyễn tri thức thanh niên cần đóng xong .” – Từ phía xa ngoài cửa nhà văn phòng thôn vang lên tiếng hô của Trương Mộc Sâm, chồng của Thẩm Mai Hoa.
Hắn cởi trần, vai vắt chiếc khăn lau mồ hôi che chỗ hiểm, tay đẩy một chiếc xe bò, xe bò chất năm cái thùng gỗ lớn dài rộng một mét hai.
Hai cùng nghiêng đầu: “Vừa xong, chuẩn sẵn thùng gỗ ? Chẳng lẽ đoán ?”
“Làm gì ?” – Nguyễn Hiện Hiện dậy đón ông Trương, giúp dỡ thùng xuống, “Đất tự lưu của xưởng chúng đủ dùng, nên nhờ bác Trương đóng giúp mấy cái vườn rau một mét.”
Theo việc cô leo ngày càng cao, con mắt theo dõi cô cũng càng nhiều, cô sẽ vì chuyện nhỏ như đất tự lưu mà giẫm lên lằn ranh chính sách.
Suốt ngày thôn mua rau tiện bằng tự trồng? Hơn nữa còn chuẩn cho mùa đông, đất tự lưu đủ, thì đóng thêm vài cái vườn rau một mét để chuẩn .
Tục ngữ chính sách, đối sách, trong trường hợp chạm chính sách, cô cách.
Hồ Hòa Thạc như một cú sốc nào đó, cùng ánh mắt run rẩy dữ dội: “Trong thùng gỗ thể trồng rau?”
“Được chứ!” – Tên hề giả vờ ngạc nhiên, “Quy trình cũng gần giống trồng rau ngoài ruộng thôi.”
Vân Vũ
Hồ Hòa Thạc vội vàng dậy dùng tay ước lượng chiều cao của thùng gỗ, sáu tấc.
Thích hợp cho các loại rau rễ ngắn như rau chân vịt, cải thảo.
“Nguyễn tri thức thanh niên, cái vườn rau một mét , thể áp dụng cho đại đội, cho các hộ đội viên ?”
Đội Bình Đầu dân đông, phần lớn đất đai dùng để trồng trọt, đất tự lưu chia cho các hộ gia đình bằng mắt thường cũng thấy là đủ dùng. Nếu nhà nào cũng một cái vườn rau một mét…
“Tại thể? Vườn rau một mét thể đặt ở đất trống, ở cao, tất cả những chỗ chiếm đất trồng trọt bình thường. Chính sách từng cho phép trồng rau mái nhà và giá đỡ chứ?”
“Hay lắm!” – Hồ Hòa Thạc nắm c.h.ặ.t t.a.y đập lòng bàn tay trái, vẻ mặt kích động, “ thông báo thực hiện ngay đây.”
Vị đội trưởng tuy tư tâm, nhưng trong lòng rốt cuộc vẫn dân.
Nguyễn Hiện Hiện vội kéo áo lưng , mắt trợn trắng: “Gấp cái gì?”
“Việc thành quả mà tuyên truyền ngoài, nhà họ Hồ đội cho cái mũ 'quậy phá' , đóng thùng gỗ tốn tiền ?”
“Chưa chịu đủ bài học ? Cẩn thận rốt cuộc lòng gặp chuyện , chuốc lấy một oán trách.”
Hồ Hòa Thạc dần dần bình tĩnh, cũng hiểu lý do Nguyễn Hiện Hiện vườn rau một mét kéo đến xưởng mới mà kéo đến văn phòng đại đội.
“Ý cô là bọn trồng rau , dân làng thấy sẽ bắt chước theo?”
Tên hề nở nụ sâu hơn: “Chủ động tìm thì là mua bán, cầu sánh với việc màu?”
Trương Mộc Sâm mặt mày hiền lành chất phác một bên hai qua .
Lừa xong một thằng, để tự nghiên cứu thùng gỗ.
Nguyễn Hiện Hiện kéo bác Trương ngoài sân, dáng vẻ như kẻ tật thì giật , liếc trái , hạ giọng: “Đã là , mỗi cái thùng xong, chia cho cháu năm xu.”
Vừa dứt lời, từ bụi cỏ thò một cái đầu, Thẩm Mai Hoa mặt đầy phẫn nộ, xách một chiếc dép xông tới.
“Mấy xu cũng vắt óc moi từ nhà bà , họ Nguyễn , ăn dép …”
Con mụ hùm xám … Nguyễn Hiện Hiện hoảng hốt, phóng chân bỏ chạy, chạy quên hét: “Chân muỗi nhỏ cũng là thịt chứ!”