Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 328: Bộ Mặt Thật Lộ Rõ
Cập nhật lúc: 2025-12-03 17:03:00
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các cảnh vệ ùa lên, Nguyễn Bảo Châu hoảng loạn chạy càng nhanh hơn, hy vọng lao thẳng phòng, chỉ cần trong phòng ai, cô thể là .
Ý nghĩ thì đấy, nhưng đôi chân dài của cảnh vệ rảo ba bước thành hai bước, chỉ trong vài nhịp thở đuổi kịp cô .
Nguyễn Bảo Châu chỉ cảm thấy hai cánh tay đau nhói, đó cảnh vật mắt xoay chuyển, lưng đập mạnh xuống khu vực cầu thang, miệng kìm kêu lên một tiếng "á" t.h.ả.m thiết.
Phát hiện vật xuống là một nữ đồng chí, cảnh vệ chút sửng sốt trong giây lát.
trong thế thời , nữ đặc vụ là ít, cảnh vệ dám lơ là, nữa xông lên khống chế đó.
Hai tay khóa phía , dẫn xuống lầu, thấy đứa cháu gái gần như rơi trạng thái nửa hôn mê, Nguyễn Kháng Nhật nhắm nghiền mắt .
Có vô tình hả hê, kinh ngạc "Ủa" lên một tiếng, "Đây là cháu gái nhà Kháng Nhật ? Sao bắt như tên trộm ?"
Những già sống cả nửa đời nào thể , đây rõ ràng là tránh liên lụy, xem kịch trong xó góc, bắt nhầm thành kẻ .
Vừa mừng vì đứa con gái nhà họ Nguyễn , khinh bỉ cái tính cách lạnh lùng, bàng quan xem cháy nhà hàng xóm của cô .
Người thương , rõ ràng là chị họ ruột của cô mà...
Nguyễn Kháng Nhật bước tới ôm chầm lấy đó lòng, sắc mặt khó coi.
Cảnh vệ bắt nhầm cũng ngượng ngùng, mỉa mai một câu: "Đi nhón gót, động tác khá là chuyên nghiệp đấy."
Nguyễn Kháng Nhật: ...
Đội trưởng khi hỏi rõ chuyện bước những bước dài tới.
"Theo lời đồng chí Điền, nhà vệ sinh nhà ông ban ngày tắc, cháu Bảo Châu nhốt một , nghi ngờ kẻ quấy phá, tại báo cáo?"
Câu khiến Nguyễn Kháng Nhật trả lời thế nào?
Lẽ nào , nghi ngờ kẻ đó là cháu ngoại, chuyện tạp nham trong nhà cần báo cáo?
Trước mặt những hàng xóm cũ mấy chục năm, bắt ông lời nghi ngờ cháu ngoại của , ông nỡ , e rằng sẽ chỉ trích đến gãy xương sống.
Thấy ông im lặng, đội trưởng : "Trong khu tập thể khả năng lọt ý đồ bất chính, chúng cần tiến hành kiểm tra loại trừ nhà đồng chí Lữ trưởng Nguyễn, ông ý kiến gì chứ?"
Nguyễn Kháng Nhật: ...
Anh là ngoại viên do Tần Cảnh Sơn mời tới ? Vừa mở miệng lấy an của thể các lão cách mạng trong khu áp lực, ai còn dám ý kiến?
Lúc , ông vô cùng mừng rỡ vì tiền giấu trong nhà mất từ lâu, nếu cảnh vệ tìm thấy thì sẽ như bùn vàng rơi đũng quần, cứt cũng thành cứt.
Ông sang một bên, răng gần như nghiến vỡ, "Làm phiền các đồng chí."
Trong lúc chờ đợi, nhân viên y tế chuyên trách của khu tập thể tới kiểm tra vết thương cho Điền Điền. Có hai vết thương do ngoại lực gây ở đầu, vết thương sâu, chỉ là thương tổn ngoài da.
"Người tấn công lực lớn, từ góc độ và lực lượng phân tích, chiều cao một mét sáu lăm, hung khí lẽ là loại cây gãi lưng bằng gỗ."
Với tình trạng thương tích , các quân y dày dạn kinh nghiệm gần như cần gọi công an, chỉ dựa kinh nghiệm y khoa cũng thể phán đoán tám chín phần.
Nguyễn Bảo Châu thể thấy rõ là hoảng loạn.
Đội trưởng liếc mặt cô , hỏi giọng ôn tồn Điền Điền, vẫn ôm đầu đến giờ hồn.
"Bị tấn công chính diện, thể chút cảm nhận nào, thật sự thấy hung thủ ?
Việc quan trọng, đồng chí Điền nên thật thì hơn. Nếu thấy mà thật, cũng phạm tội bao che."
Điền Điền co rúm một góc sofa, , ánh mắt kinh hãi liếc Nguyễn Bảo Châu đang Nguyễn Kháng Nhật ôm trong lòng, nhanh chóng thu ánh mắt, cúi đầu xuống.
"Không, !"
Ánh mắt qua , những sáng mắt đều hiểu .
Những trong lòng còn hiểu, lúc cũng đáp án.
Nguyễn Kháng Nhật dù kém cỏi đến , cũng thể để kẻ lẻn nhà mà gì. E rằng đây là giặc ngoài, mà là quỷ trong nhà.
Trên mặt mấy vị lão gia và cảnh vệ đều thoáng nét khó thành lời.
Những hiểu chuyện trong lòng đều sáng như gương, kẻ chịu nổi, cùng một đường lặng lẽ rời khỏi nhà họ Nguyễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-328-bo-mat-that-lo-ro.html.]
Giữa đêm khuya thanh vắng thế , đây nào là dạy dỗ cháu gái? Rõ ràng là đang dạy dỗ họ.
Nguyễn Kháng Nhật vẫn đang cố chấp, để mặc cháu gái đ.á.n.h cháu ngoại cái thể t.h.ả.m hại nhốt nhà vệ sinh, một khi khẳng định, thanh danh của ông cũng sẽ nát như tương.
Vân Vũ
Hận chỉ hận tại lúc đó đ.á.n.h c.h.ế.t đứa nghiệt chủng ?
Đánh c.h.ế.t nó, một câu nó về quê , thời gian trôi qua, ai còn tra cái gì?
Bây giờ thì , ông chỉ thể bó chặt tấm màn che cuối cùng, khuôn mặt già nua như táo bón lúc xanh lúc trắng, đón nhận những ánh mắt khinh bỉ ghê tởm từ khắp nơi.
Chẳng mấy chốc, hộc tường bí mật trong nhà họ Nguyễn và bồn cầu bê tông bịt kín tìm thấy.
Nguyễn Kháng Nhật chỉ thấy mừng vì trong hộc tường giờ sạch hơn cả mặt , khiến ông thoát nạn.
Khi hung khí "móc treo quần áo dính máu" tìm thấy, mặt ông như c.h.ế.t, hình còng hẳn xuống.
Giọng mang theo một sự từng trải, pha chút tiều tụy: "Vâng, nhà chiều nay phát hiện bồn cầu tắc, Bảo Châu nhốt trong đó."
" cứ nghĩ là mâu thuẫn nhỏ giữa chị em, định sáng mai mời đến sửa, nghĩ sâu xa."
Điền Điền lâm ly giọt ngọc, "Con , từ quân khu về con về nhà , từng đến nhà họ Nguyễn, bồn cầu nhà vệ sinh càng do con tắc,"
"Ông ngoại, ông con bao nhiêu ông mới chịu tin?"
Giọng cô the thé, đầy nước mắt, cô lao đầu đệm mềm của sofa, nức nở.
"Ông ngoại lúc nào cũng nghi ngờ con trả thù Bảo Châu, cô chỉ vô tình dùng canh nóng hất con, con trả thù? Tại ông cứ chịu tin con?"
Câu , những mặt đều hiểu , chỉ kẻ trong lòng quỷ, việc , mới luôn lo sợ khác trả thù.
Đã khẳng định đứa trẻ hành vi trả thù, thì chứng minh Nguyễn Bảo Châu nhất định hành vi cố ý hại Nguyễn Tình đó.
Kẻ già thì độc ác, đứa nhỏ thì nham hiểm, nhà là yêu quái gì ? Chà!
Lũ ông lão bà lão chạy tới xem xung quanh giữa đêm khuya ăn một quả dưa bổ giữa đêm cực to.
"Chuyện đơn giản thôi." Đội trưởng , "Có đến khu tập thể quân khu , đều đăng ký, kiểm tra một cái là ngay."
Ông sai quyền lấy sổ đăng ký của cổng hai ngày nay, tra xét từng , sự thực chứng minh ban ngày Điền Điền hề .
Để chắc ăn, phái đến khu nhà tập thể nơi gia đình Điền Điền ở, đối chiếu với bác canh cổng.
Thời gian tuy chút khớp, nhưng theo lời Điền Điền, tiền của cô mất hết tàu, từ quân khu bộ về nhà nên mới chậm trễ.
Nguyễn Biến Thái từng dạy cô, khi việc nhất định lau sạch đuôi, đây đều là kinh nghiệm xương m.á.u của ai đó.
Xuống tàu, cô một xu dính túi, nửa đêm về đến nhà đưa tiền, từ quân khu xe về nhà tạo chứng cứ ngoại phạm xe về chui qua lỗ chó, thời gian đủ.
Mọi đều tiền cô mất, cách nào xe, đó là một bằng chứng khác.
Nghe , càng khinh bỉ hơn, tìm đến tận quân khu, cháu ngoại một xu dính túi mà cho một đồng nào đuổi , đúng là ông ngoại ruột thật!
Hỏi rõ ràng, đội trưởng phán đoán, nghĩa là, bồn cầu thật sự do đứa con gái họ Điền tắc.
Kẻ tắc bồn cầu nhốt Nguyễn Bảo Châu trong đó là khác.
Sắc mặt ông trở nên nghiêm túc, bộ đội cảnh vệ lập tức động binh, tiến hành khám xét khu tập thể.
Điền Điền thầm thì trong lòng một tiếng xin .
Sắc mặt Nguyễn Kháng Nhật lúc giống như bảng pha màu, lúc xanh lúc trắng.
Bồn cầu thật sự do đứa nghiệt chủng tắc ?
Vậy thì bản ông , kẻ khẳng định chắc nịch là nhốt cháu ngoại trong đó, gây chuyện ầm ĩ khiến ai cũng , thể thu dọn, tính là gì?
Không dám tưởng tượng sáng mai, khu tập thể và quân khu sẽ bàn tán, truyền về ông như thế nào...
Giây phút , Nguyễn Kháng Nhật thầm bất lực, cảm thấy bức bối vô cùng, phòng thủ sụp đổ !