Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 330: Giang Mai
Cập nhật lúc: 2025-12-03 17:03:02
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lao nhà bếp, vội vã xếp mấy hộp cơm rỗng, chiếc áo cổ lọ tay ngắn của Nguyễn Bảo Châu, xách đồ chạy khỏi nhà.
như dự đoán, với tư cách là nhân vật then chốt trong vụ , xuất hiện, các bà các thím hiếu kỳ vây kín, một câu, kẻ một lời.
Điền Điền sốt ruột phát điên, nhịn cả cảm giác g.i.ế.c , sức hết lời cho Nguyễn Kháng Nhật.
Những lời lẽ cứng nhắc, rập khuôn như tẩy não khiến các bà các thím chóng chán, tha cho cô .
Vừa bước khỏi cổng khu quân khu, cảnh vệ chặn . Người đến ánh mắt sắc lẹm, năng cũng hồ đồ.
"Trưởng lữ Nguyễn đồng chí Điền thương cần nghỉ giường, cho phép cô ngoài chạy lung tung. Mau về ."
Đây chắc là của ông ngoại cô , Điền Điền điều đó, lắc lắc hộp cơm trong tay.
"Anh cảnh vệ, còn ở bệnh viện, mang cơm cho bà , nếu gì để ăn. sẽ về ngay, tuyệt đối chạy lung tung."
Ánh mắt cảnh vệ thoáng chút chế nhạo, quả nhiên giống như Trưởng lữ , cô sẽ mượn cớ thăm để xác nhận xem Nguyễn Tình thực sự trong tay Trưởng lữ .
Trước khi khỏi nhà, Nguyễn Kháng Nhật dặn, thì cứ để cô , nhận rõ sự thật cho tỉnh ngộ cũng .
Hơn nữa, cảnh vệ cũng quyền ngăn cản gia đình ngoài.
Suốt đường , Điền Điền cúi đầu bước, ngang qua bưu điện nhưng dám dừng .
Cô sợ Nguyễn Kháng Nhật cho theo dõi , nếu phát hiện cô gọi điện cầu cứu, sẽ chuyện điên cuồng mất dạy nào đó.
Mãi cho đến khi bệnh viện, cô vẫn thể xác định liệu theo , thận trọng vẫn hơn.
Đầu tiên, cô phát hiện Nguyễn Tình thực sự trong phòng bệnh, lén chạy đến khu cầu thang lau nước mắt một hồi, khéo léo nhờ một bác sĩ cho mượn điện thoại.
Trong lòng nghĩ, dù theo dõi thật, họ cũng sẽ dừng ở một góc nào đó bên ngoài bệnh viện.
Bệnh viện quân khu là , cần xác minh phận.
Nguyễn Tình trong đó, ít nhất là ngày hôm qua bà vẫn ở đó, nên Điền Điền mới thể .
Điện thoại kết nối, vang lên giọng ngọt ngào đến lợm giọng của một thiếu nữ, ngọt đến mức thể kẹp c.h.ế.t , " là Nguyễn Hiện Hiện, ai gọi đấy?"
Không hiểu , thấy giọng , Điền Điền bật , giọng nấc nghẹn thành lời: "Cháu, cháu gái, là chị đây."
Bên im lặng một chút, "Gặp khó khăn gì ? Tiếng khói , t.h.ả.m quá!"
Có bác sĩ ở bên cạnh, Điền Điền dám quá thẳng thắn, ấp a ấp úng, đại ý là cô ông nội đưa đến tỉnh Hắc để dưỡng bệnh, nhờ cháu gái trông nom giúp.
Cô hàm ẩn, cháu gái hiểu ?
Vân Vũ
May mắn , Nguyễn Hiện Hiện những hiểu mà còn hứa sẽ tìm quen ga đón dì cả về chăm sóc.
Nhận lời hứa, Điền Điền oà .
Nguyễn Hiện Hiện lười cô lóc, trực tiếp cúp máy.
Ngồi cạnh điện thoại của công xã, một chân ghế chống xuống đất, Nguyễn Hiện Hiện đung đưa, khóe miệng giật giật.
Gửi bưu kiện qua bưu điện còn mất tiền, Nguyễn Kháng Nhật gửi con tin và bằng chứng sẵn cho cô ?
Hả! Còn tra xem chuyến tàu nào, phiền cháu trai và Thái Thái nữa ...
...
Bệnh viện Quân khu Thành phố Hồ Chí Minh —
Nữ bác sĩ dịu dàng vỗ nhẹ lưng Điền Điền đang nấc. Bệnh nhân bệnh nặng, nhà chịu nổi lóc t.h.ả.m thiết, bà thấy nhiều .
Cô đồng chí tuổi còn trẻ, ý ' đưa đến tỉnh Hắc điều dưỡng' là ? Không còn hy vọng hồi phục nữa ?
Chả trách t.h.ả.m thiết như .
Sau khi cảm ơn bác sĩ, Điền Điền một trong khu cầu thang trống trải, ôm lấy đôi chân, vẻ mặt hoang mang.
Đưa tay tên biến thái Nguyễn... nữa?
Con đường phía nên thế nào? Nguyễn Hiện Hiện từng dạy cô.
Phải , cô chỉ cô đối phó với Nguyễn Bảo Châu, chứ bao gồm cả nhà họ Nguyễn, cô còn thể trông cậy ai?
Không, dựa núi núi đổ, dựa chạy, thể dựa mãi mãi chỉ bản .
Điền Điền từ lóc đến lúc mắt tràn đầy điên cuồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-330-giang-mai.html.]
Một hình ảnh hiện lên trong đầu, là cảnh tên biến thái Nguyễn ghế, phe phẩy chiếc quạt mo cũ kỹ, đến ngả nghiêng...
Hắn gì nhỉ? Nhân tình của Bí thư Công xã chỉ mắc bệnh phụ khoa, thật đáng tiếc là giang mai!
Cười với mấy đứa bạn cặn bã xong, quên tặng cho cô - kẻ đang đối diện gương luyện - một cái tát.
Vì cái tát vô cớ đó, cô nhớ như in đoạn đối thoại .
Giang mai, còn gọi là hoa liễu... sẽ lây lan, sẽ c.h.ế.t .
Nếu ông ngoại mắc bệnh ...
Nghe c.h.ế.t đau đớn, cơ thể bệnh nhân thối rữa từ trong ngoài...
Làm thế nào để khiến mắc bệnh giang mai đây?
Cùng lúc đó, Ngũ Gia Tần - kẻ từng bán nước tiểu cho Nguyễn Hiện Hiện ở chợ đen, nhận một cuộc điện thoại thăm hỏi từ tỉnh Hắc.
"Ngũ Gia! đây! Hiện Hiện!"
Mỗi thấy giọng nhỏ nhẹ , đều dựng cả tóc gáy, thốt : "Bà, bà Ngoại!"
Định gọi Bà Ngoại Thần Tài, nghĩ cuộc gọi hiện tại an , vội vàng sửa miệng.
Nghe thấy điện thoại của Nguyễn Hiện Hiện, ánh mắt Ngũ Gia Tần sáng rỡ, giọng điệu ôn hoà: "Có việc gì ? Hay hàng mới?"
Sau khi chia tay ở Thành phố Hồ Chí Minh, hai vì cách xa xôi mà cắt đứt liên lạc, điện thoại thăm hỏi là thứ yếu, chủ yếu vẫn duy trì giao dịch hàng hoá.
Nguyễn Hiện Hiện: "Không gì to tát lắm. Anh mau phái đường Tây Hồ cổng quân khu, chặn một cô gái thích mặc váy trắng , bán cho cô giang mai."
Ngũ Gia Tần đang vui vẻ nghĩ, hàng mới gì đó, chuyên gọi điện thoại để báo ?
Hơi mất tập trung, vô thức đáp: "Mận , , giao đến tay mặc váy trắng đường Tây Hồ ? Cần bao nhiêu?"
Đầu dây bên im lặng một lúc, " là GIANG MAI, mận."
Ngũ Gia Tần nghi ngờ nhầm, giọng tự chủ vút cao: "Mụn gì cơ?"
Nguyễn Hiện Hiện bịt một bên tai, đưa điện thoại xa một chút. Quả nhiên, ngay lập tức, từ đầu dây bên vang lên tiếng gầm gừ biến điệu vì kích động:
"Bà Ngoại ơi, bệnh thì bệnh viện mà chữa, giang mai á? Thứ đó dính là thối rữa từ trong ngoài, bà bảo c.h.ế.t quách cho xong."
Nguyễn Hiện Hiện: "Một trăm."
Ngũ Gia Tần, "Một trăm? Có cho cả núi vàng cũng chỗ mà..."
Nguyễn Hiện Hiện: "Một trăm lẻ năm."
Ngũ Gia Tần: "Chỗ, chỗ, đến nơi mụn đó ít nhất cũng cần một đôi găng tay."
Nguyễn Hiện Hiện: "Một trăm lẻ tám, còn lảm nhảm nữa là tìm khác."
"Đừng, đừng, đừng, gì từ từ ." Ngũ Gia Tần lập tức đổi giọng, " cho bà , sẽ đổ đầy nước tiểu trong, gia nhập một nhóm bạn bệnh.
Đủ thứ bệnh tật linh tinh, đừng giang mai, bà một khối u, cũng thể nghĩ cách ghép cho bà."
Nguyễn Hiện Hiện khẽ: "Được! Khi nào cần u thì liên lạc."
Tiếp đó, cô miêu tả ngoại hình đặc điểm của Điền Điền, dặn dò: "Anh mau phái chặn ở đường tất qua, đừng quá lộ liễu.
Cô hỏi, thì chủ động dẫn dắt cô chủ đề giang mai, gợi ý vài câu.
Nếu cô chủ động hỏi, thì bảo của bộ khó tính một chút, đừng để lộ sơ hở. Nhanh lên, phái lanh lợi một chút."
Điện thoại dứt, Ngũ Gia Tần sờ lên cái đầu cạo trọc vì trời nóng, nhịn lẩm bẩm, những lời c.h.ử.i thề!
Việc Bà Ngoại Thần Tài giao phó, giao cho ai cũng yên tâm, đành tự trận.
...
Thế là, Điền Điền bước đến con đường tất qua để về quân khu, từ dây thường xuân liền lao một gã chú ti tiện đeo gùi lưng, đầu quàng khăn đỏ.
Trên mặt gã chú một vết bớt màu thịt nhạt chiếm nửa khuôn mặt, như trái hồng chín nẫu, l.i.ế.m láp tiến gần cô.
"Đồng chí, cần mua trứng gà ?"