Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 336: Nguyễn Hiện Hiện chuẩn bị trở về Kinh
Cập nhật lúc: 2025-12-03 17:03:09
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“G.i.ế.c c.h.ế.t Cửu Cúc ?”
Phạm Thái Thái một mặt nghiêm túc, tiếp nhận trò đùa của cô.
“ tại cô cứ khăng khăng ở Hắc tỉnh, nhưng cô chắc là cải cách, chiếc bánh ngon mà Cung Dã dành giật sẽ khác chia năm xẻ bảy ?”
Nguyễn Hiện Hiện đầu tiên lộ vẻ do dự.
Đầu ngón tay khẽ chạm viên sỏi nhỏ cổ tay, đó là nguồn gốc cho thấy nhiệt và chỉ sinh mệnh của Cung Dã vẫn bình thường.
Cô từ từ thu nụ .
Mộ Hạ thấy , dẫn trong phòng tạm thời lui .
Nguyễn Hiện Hiện cuối cùng cũng ngẩng đầu, khóe môi mím , “Về Kinh thị, thể tùy ý điều động máy bay chiến đấu ?”
Phạm Thái Thái: ???
“Nghĩ kỹ hãy .”
Điều động máy bay chiến đấu, còn tùy ý? Sao cô đòi lên trời luôn ?
lập tức bác bỏ, mà chỉ nêu lên một sự thật:
“Ngày 1 tháng 10 năm 1949, mặt trời mọc phương Đông, 17 chiếc máy bay của nước bay qua bầu trời Kinh thị.
Trải qua chiến tranh, dự trữ lực lượng quân sự trong nước còn yếu, các nước đều đang chờ xem trò . Trước ngày khai mạc Đại lễ, lãnh đạo chắc nịch: Máy bay đủ, chúng sẽ bay hai lượt.
Đến nay mới chỉ 25 năm, việc tùy ý điều động máy bay chiến đấu, tự cô thấy ?”
Kẻ vênh váo: “Ở Kinh thị , nhưng ở Hắc tỉnh thì thể.”
Phạm Thái Thái nổi cáu, dùng nắm đ.ấ.m đập đầu cô . Nói cô thực sự việc ở Hắc tỉnh thì cũng thôi , nhưng kẻ ngày nào cũng chỉ sống qua ngày.
Hít sâu một , hạ giọng: “Vậy , cô ở Hắc tỉnh chỉ để thể điều động máy bay chiến đấu?”
“Không thì ?” Nguyễn Hiện Hiện nhướng mày, “Đối tượng của sang Đảo quốc, một khi gặp nguy hiểm ngoài khả năng chống đỡ, sẽ lập tức cầm s.ú.n.g uy h.i.ế.p lão đầu Phong bắt ông cho mở máy bay cứu viện.
Còn về Kinh thị thì ? Đối tượng của gặp chuyện, cứu viện cũng với tới.”
Phạm Thái Thái sững , đây mới là lý do thực sự khiến cô thà ngày ngày sống qua ngày ở nông thôn, c.h.ế.t cũng chịu về Kinh thị ư?
Hắn kìm mà : “Cung Dã gặp nguy hiểm, 5... , Cục 749 sẽ , sẽ lập tức cử đến cứu viện.”
“Rồi nữa?” Nguyễn Hiện Hiện hỏi, “Xếp hạng của trong Sở là gì? Đến lúc đó, liệu họ để một kẻ tiểu nhân vô danh tiểu như nhúng tay ?”
Phạm Thái Thái trợn mắt, tiểu nhân? Còn mặt để câu , nếu ai cũng như cô, đ.á.n.h một roi mới nhúc nhích một bước, thì thế hệ trẻ của Sở đến bao giờ mới ngày đầu?
Ánh mắt nghi ngờ của Nguyễn Hiện Hiện đảo lên đảo xuống .
“Không Cảnh Tự, mà mới là ‘nhị phòng’ của Cung Dã ? Bánh ngon chia, là ‘chính cung’ còn sốt ruột, sốt ruột cái gì?”
“ , , cô đừng bậy.” Thái Thái giật , ánh mắt đầy ẩn ý của Nguyễn Hiện Hiện, dần dần bình tĩnh .
Khẽ ho: “ và Cung Dã thực sự quen.”
Nguyễn Hiện Hiện lôi một chiếc gương, bắt soi cái bộ dạng ‘hết chỗ ’ đầy vẻ hốt hoảng của , “Còn bảo là quen với ?”
Phạm Thái Thái mặt , c.h.ế.t cũng nhận.
“Nói , xúi về Kinh, do Triệu lão hưởng ứng ? Để về giữ chỗ cho t.ử yêu của ông ? Sắp chuyện lớn xảy ?”
Kẻ xoa cằm phân tích, miệng liền Phạm Thái Thái bịt . Hắn liếc ngoài cửa sổ, ý tứ rõ ràng, tường tai.
Nguyễn Hiện Hiện phủi tay , chống cằm: “Nói , con sâu bọ ở điểm tri thức thanh niên bao giờ mới xử lý?”
“Cô ?” Lần ngạc nhiên là Phạm Thái Thái.
“Xì! Một dị thuật giả tai thính mắt tinh, phía Đảo quốc phái đến giám sát ? Yên tâm , hôm nay ở đại đội, thành truyền tin .”
Kỳ thực, so với , đầu óc cô nhanh nhạy như . Từ khi dùng nước suối linh thường xuyên, trí não dường như phát triển thứ hai.
Những chuyện hiểu thấu, giờ qua tim là hiểu ngay.
Đang chuyện thì Hồ Hòa Thạc lái máy kéo đến, hầm hầm xông phòng họp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-336-nguyen-hien-hien-chuan-bi-tro-ve-kinh.html.]
“Tiểu thỏ tử, mùa vụ bận rộn mà bỏ chạy thì cũng thôi , ngày mai chở lương thực thành, mày cầm đầu mở đường.”
Sáng hôm , trời sáng, Nguyễn Hiện Hiện rên rỉ chổng m.ô.n.g lên, tháo hết ghế xe Jeep của Cung Dã, chỉ chừa ghế lái.
Lái đến đại đội, để đội trưởng chỉ huy chất lương lên xe.
Tầm mắt xa xăm, khỏi nhớ lời Thái Thái hôm qua, Cung Dã bốn tháng , cô thực sự cảm thấy yên lòng.
Và cũng thể để khác thực sự chia năm xẻ bảy chiếc bánh ngon thuộc về đối tượng của cô.
Vân Vũ
Đợi thêm chút nữa, cô hứa với Lão Lý sẽ cùng ông sâu trong núi Trường Bạch một chuyến. Ra ngoài đó nếu vẫn tin tức gì của Cung Dã, cô sẽ lên Kinh.
Cũng thể nhân nhiệm vụ để nâng cao ảnh hưởng trong Sở, ít nhất đảm bảo nếu chẳng may chuyện, cô mặt trong đội hỗ trợ đầu tiên.
“Nghĩ gì thế?” Hồ Hòa Thạc, chất xong bao lương cuối cùng, hỏi cô: “Có lát nữa thế nào ?”
Kẻ nắm chặt tay, mặt mũi kiên định, “Biết chứ, vượt qua tất cả máy kéo, dũng cảm xông pha hàng đầu.”
Ngày trọng đại nộp lương hàng năm, các công xã đều ngủ cả đêm để xếp hàng đầu.
Chúng cũng hiểu, rốt cuộc cũng là xếp hàng, ban ngày và nửa đêm khác gì ? Không , dám hỏi. Bởi vì thoát khỏi kiếp nạn thu hoạch mùa thu, Nguyễn Hiện Hiện trong việc tỏ đặc biệt tích cực.
Lương thực lượt chất lên xe bò, Jeep dẫn đầu, máy kéo theo , đội hình dài thấy cuối bắt đầu lên đường.
Ngày hôm đó, để đại đội nhà đến trạm lương sớm hơn, các nhà đều thi triển đủ biện pháp.
Có kẻ ngang giữa đường đất chặn lối , kẻ cõng ông thái gia bước vội vàng, chỉ một tôn chỉ, thôn chúng tao qua !
Phía nữa, một chiếc máy kéo hỏng giữa đường.
Nguyễn Hiện Hiện từ từ lái xe, thò đầu ngoài . Hừ, làn khói đen từ chiếc máy kéo ‘tu tu tu’ vang lên tiếng chửi.
Đường phía tắc, nửa ngày nhúc nhích.
Nói với Hồ Hòa Thạc một câu, Nguyễn Hiện Hiện lên xe, lạnh một tiếng, ga hết cỡ hết cỡ, chiếc xe phóng như mũi tên rời cung.
Tiếng còi xe liên hồi át cả tiếng ồn từ máy kéo.
Con thú khổng lồ bằng thép lao tới, ông thái gia đang cõi lưng thanh niên bỗng ngoái đầu , ‘vút’ một cái nhảy xuống, đôi chân rắn chắc chạy còn nhanh hơn cháu trai.
Nguyễn Hiện Hiện bấm còi, mở cửa sổ hét ‘a a a’: “Tránh , tránh , xe hỏng , tránh nhanh!”
Đường đất đủ rộng cho xe tải chạy, mấu chốt là các bác nông dân đẩy xe bò đúng luật, ngang giữa đường.
Nghe thấy tiếng còi xe, ai nấy đều tránh né nhanh.
Thủ phạm, đội trưởng Đại đội Tam Đạo Câu chiếc xe lao thẳng mặt , lông dựng , chiếc máy kéo tự nhiên hết hỏng.
Kéo tay lái kiểm soát ngoặt một cái, ‘tu tu tu’ chui rừng cây.
Kèm theo tiếng c.h.ử.i bới tức tối của : “Họ Nguyễn , mày là du côn ?”
Kẻ họ Nguyễn dừng xe, huýt sáo du côn về phía đội trưởng Đại đội Tam Đạo Câu, mới khống chế máy kéo, mặt mũi lem luốc.
“Mày tự cởi hết quần áo , còn trách khác ăn h.i.ế.p mày ?”
“Mày…”
Dù cô cố ý, dân làng vẫn bật lên tiếng vui vẻ.
Đành thôi, ai bảo kẻ ăn h.i.ế.p là Nguyễn tri thức thanh niên, họ tôn sùng như thần tài!
Công xã, đại đội tập thể theo cô nuôi vịt, nhà nào cũng dám kiếm tiền đầy túi, nhưng cuộc sống cũng khá khẩm hơn nhiều.
Tiểu cô nãi nãi chỉ chen ngang, cô sai gì chứ?
Thành viên Đại đội Bình Đầu ngẩng cao đầu ưỡn ngực, theo con đường rộng một xe do tên du côn họ Nguyễn mở , thuận lợi vượt qua.
Mùa thu hoạch sôi động trôi qua, Nguyễn Hiện Hiện đang ở sân phơi cùng các bà các thím muối dưa, bỗng nhiên, một bông tuyết rơi lên mặt.
Cô ngẩng đầu những bông tuyết rơi lả tả từ bầu trời, trong lòng hiểu rằng, thể trì hoãn thêm nữa, trời lạnh , đến lúc về Kinh !