Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 342: Họ Hồ khai cung
Cập nhật lúc: 2025-12-03 17:03:15
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xem ngươi đều .” Hướng Hồng Quân khẩy một tiếng.
“Hai lựa chọn: một là nông trường, hai là tù!”
Giang Văn Lễ trong suốt quá trình cúi đầu im thin thít, sợ chỉ cần động đậy một chút sẽ kích động lũ chân đất .
Giang Văn Minh đám dân làng hung dữ như yêu quỷ, đứa em trai ruột thịt sắp nuốt chửng bởi cơn thịnh nộ.
Anh nhắm chặt mắt .
Anh , nông trường c.h.ế.t sống cũng chỉ chịu khổ một năm nửa tháng.
Còn nếu cục công an... thời thế đang bắt bọn lưu manh gắt, em trai chỉ còn đường ăn đạn.
Mở mắt , lòng như c.h.ế.t, “Chúng nông trường cải tạo!”
Sự tức giận của dân làng lúc mới giảm bớt chút ít, “Phụt! Cái thứ gì thế!”
Nước bọt bẩn thỉu hôi hám tứ phía gần như nhấn chìm hai , Giang Văn Minh thấy buồn nôn vô cùng, nhưng vẫn nhịn , dám nôn.
Từ xa, hai cảnh sát tới, mở miệng quát: “Làm gì đó?”
Dân làng thì ngó trời, kẻ thì ngó đất, còn quan tâm bộ đồ ngủ bằng tre của Nguyễn Hiện Hiện mà thế, giống hệt rèm cửa nhà họ hàng thành phố của cô .
Nguyễn Hiện Hiện: ...
Biết thì lấy vải thừa rèm cửa để may áo lót quần đùi !
Cảnh sát tới nơi, lớn tiếng hỏi xảy chuyện gì, một dân làng nào lên tiếng, ánh mắt về phía hai em họ Giang chỉ mang một ý nghĩa:
Nói ! Có gan thì nguyên nhân thật sự vì đ.á.n.h .
Miễn là ngươi dám, bọn tao liều cả danh tiếng cũng nhất định tiễn ngươi ăn đạn.
Giang Văn Minh đối diện với ánh mắt , ý nghĩa trong đó, khó nhọc mở miệng: “Mấy tháng chúng nợ tiền của tri thức thanh niên Nguyễn Hiện Hiện trả , tự nguyện xin nông trường cải tạo.”
Cảnh sát: ???
Năm nào cũng thằng ngu, năm nay càng nhiều!
“Vậy vết thương đầu ngươi là do ?”
Dưới ánh mắt sắc bén như d.a.o của hai , Giang Văn Lễ đừng là trả lời, đến ngẩng đầu cũng dám, run lẩy bẩy vì sợ hãi.
Giang Văn Minh: “Em tự cẩn thận ngã, dân làng nước bọt khử trùng, đang giúp đỡ em đó!”
Cảnh sát nữa: ???
Người trong cuộc tự thừa nhận do bất cẩn ngã, cảnh sát họ nữa, vung tay một cái, Hướng Hồng Quân hiệu cho dân làng dẫn hai .
Quay đầu hỏi: “Vụ án tiến triển , là đến thăm hỏi làng?”
Cảnh sát khoát tay, từ chối điếu t.h.u.ố.c Hướng Hồng Quân đưa, bước dài chân , tay to vươn , túm lấy gáy Nguyễn Hiện Hiện đang tìm cơ hội trốn chạy.
Lần cần hai , cô buồn bã câu thoại: “Lại là !”
Cảnh sát nhe răng một cách dữ tợn: “Ngươi cũng hả? Đòi của ngươi hai điếu t.h.u.ố.c quá đáng chứ?”
Nguyễn Hiện Hiện tỏ vẻ vui, mần từ trong túi lấy một hộp t.h.u.ố.c lá “Cần Kiệm”, suy nghĩ một chút, rút hai điếu.
Hướng Hồng Quân ngoảnh mặt , đành .
Đừng đến việc tên t.h.u.ố.c lá Cần Kiệm năm xu một bao, mà chỉ đưa hai điếu?
Nếu là cảnh sát, giờ bắt tên .
Cảnh sát bực bội vẫy tay: “Cất truyền cho đời , để dành đến ngày lễ tết tự thắp hương cho .”
Đây là chỗ để chuyện, bốn chuyển sang một bên điểm tri thức thanh niên, thu vẻ mặt đùa cợt, Nguyễn Hiện Hiện hỏi: “Có manh mối gì ?”
Cảnh sát chân dài gật đầu: “Tên họ Diệp quả hổ là tri thức thanh niên học hành hai năm, cố chấp dạy Hồ Đại Bảo g.i.ế.c sinh linh là để giúp việc, nhất quyết thừa nhận dạy g.i.ế.c .”
Hướng Hồng Quân liếc hai , khinh bỉ: “Chỉ chút thủ đoạn thôi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-342-ho-ho-khai-cung.html.]
“Sao thể!” Cảnh sát tiếp lời: “Bằng chứng đủ, thể dùng thủ đoạn mạnh.”
“Vậy các đến đây là?”
“Hồ Hòa Thạc tố cáo cha con họ Hồ tàn hại vợ con , cung cấp mấy cái tên, chúng đến đây để đưa về điều tra.”
Đang chuyện, loa phát thanh đội vang lên, kế toán thông báo Nguyễn Hiện Hiện đến đội để điện thoại, điện thoại từ tỉnh gọi đến tìm cô.
Gật đầu với ba , Nguyễn Hiện Hiện thẳng tiến đến đội.
Người gọi điện là một ngoài dự đoán: “Hiện Hiện, là Giả Vĩnh Quân.”
“Giả Vĩnh Quân?” Nguyễn Hiện Hiện ngạc nhiên.
Giọng Giả Vĩnh Quân nghiêm túc: “Có em khởi động vụ án mạng ở đội Bình Đầu nhiều năm ?”
Chỉ một câu , Nguyễn Hiện Hiện hiểu đầu đuôi câu chuyện. Trong vụ án vợ con Hồ Hòa Thạc g.i.ế.c, liên quan đến một vị lãnh đạo và con gái ông .
Giả Vĩnh Quân lúc gọi điện cho cô, ước chừng vị lãnh đạo đó là đồng nghiệp của Giả Vĩnh Quân, thì cũng là ông quen .
Trong chớp mắt, cô : “Thật em , nghi phạm năm xưa dính một vụ án mạng khác, vụ án nhiều năm cũng đem xem xét . Sao thế? Chú Giả cũng quan tâm?”
Giả Vĩnh Quân cũng là thông minh, vụ án năm đó lẽ đơn giản như hồ sơ ghi chép là chồng g.i.ế.c con dâu, đó lừa ông.
Im lặng một lúc lâu: “Không gì, một quen nhờ hỏi thăm, hỏi mới em dính dáng đến, thế nên gọi điện đến hỏi tình hình chi tiết.”
Nguyễn Hiện Hiện: “Bên cũng kết luận chi tiết, đại khái là một tiểu thư con quan lớn cướp chồng khác, vì việc cấu kết với dân làng địa phương để hành hung g.i.ế.c , đó tráo trở, biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ. Cháu , chú Giả hiểu ?”
Đầu dây bên thở rõ ràng nặng nề hơn ba phần, giây lát , giọng trầm đặc truyền về: “Biết , điều tra cho kỹ, nhất định đừng để chịu oan khuất.”
Điện thoại cúp máy, Nguyễn Hiện Hiện nhẹ nhướng mày, đây là nhờ tìm quan hệ, tìm đến đúng chú Giả của cô ?
Nếu cô nhúng tay khiến Giả Vĩnh Quân hỏi thêm một câu, vụ án đại khái tỷ lệ một nữa đình chỉ.
Quay điểm tri thức thanh niên, nhiều dân làng bước vững lảo đảo theo cảnh sát hướng về đầu làng.
Hướng Hồng Quân ngưỡng cửa điểm tri thức thanh niên rít tẩu, ánh mắt sâu thẳm Nguyễn Hiện Hiện đang tới, :
“Đưa hết ? Người bên khả năng nhúng tay gạt , cuối cùng lão Hồ cũng sắp rửa oan !”
“Ai bảo... thế chứ!”
…
Cục Công an -!
Một ngọn đèn neon chói mắt chiếu thẳng mắt , một lão già trong tông tộc họ Hồ sợ hãi đến run rẩy.
Cảnh sát đèn rầm một tiếng, đặt nặng hồ sơ tài liệu trong tay xuống.
“Hồ Thiết Trụ, nam, 58 tuổi, nhiều năm tham gia vụ án Thẩm Linh g.i.ế.c, Hồ Bình thừa nhận ngươi là chủ mưu, là hung thủ, ngươi nhận tội ?”
“Xạo!” Hồ Thiết Trụ định dậy lớn tiếng biện giải, vai hai cảnh sát ghì chặt.
Người thẩm vấn gõ gõ mặt bàn: “Bên Hồ Bình khai nhận chối cãi, ngươi h.i.ế.p g.i.ế.c đối với đồng chí Thẩm Linh, chứng cứ xác thực, còn chịu nhận tội ?”
“Bịa đặt! Hồ Bình nó bịa đặt.” Hồ Thiết Trụ tâm trạng kích động, mắt đỏ ngầu: “Rõ ràng là , chính chỉ đạo con trai , g.i.ế.c !”
Đầu bút gõ xuống mặt bàn, những thẩm vấn , một lên tiếng: “Vậy ? Nói rõ chi tiết xem.”
Hồ Thiết Trụ ngã phịch xuống ghế, vẻ mặt suy sụp, giọng khàn đặc kể tỉ mỉ:
“Năm đó, nhan sắc của cô nhà họ Thẩm là nhất mười làng tám xã, dù thể chất ốm yếu, mối vẫn giẫm nát ngưỡng cửa nhà họ Thẩm.
Ai ngờ đó từ chối tất cả những mối mai đến hỏi, tự để mắt đến thằng Hòa Thạc.
Cũng , con mắt của cô nhà họ Thẩm dạng tầm thường.
Còn nhớ, ngày hai đứa trẻ kết hôn, bao nhiêu trai hai làng phát cuồng, say c.h.ế.t ở nhà.
Con trai Hồ Dương, cũng trong đó.”
Vân Vũ