Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 346: Lũ lão súc sinh ngớ người, chúng phản thân ly
Cập nhật lúc: 2025-12-03 17:03:19
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người quen cũ - viên Công an giật , vội vàng dậy: "Chúng chỉ là ngang qua, xin một bát nước nóng uống thôi."
Dù Cô Nãi Nãi bận rộn thế nào tại sở cảnh sát trong nửa năm liền, nhưng với mức độ cấp coi trọng của vị , chỉ cần cô thì chắc chắn sẽ cách.
Ai cũng rằng thực sự thể giao phó sinh mạng lưng, mãi mãi chỉ Quân nhân Hoa Quốc.
Còn Công an?
Một phần nhỏ thời gian là xử lý vụ án, phần lớn thời gian là xoa dịu cho xong chuyện.
Ai tự rước việc ?!
Người vội vàng xong, lôi đồng nghiệp bỏ , sợ ở thêm một phút, Tiểu Cô Nãi Nãi sinh chuyện!
Không tìm Phiền Phiền gây rắc rối, Nguyễn Hiện Hiện như , chắc dù hỏi thêm cũng chẳng hỏi điều gì, hà tất chuyện thừa .
Trừ phi động đến thủ đoạn phi pháp... nhưng, cần thiết ?
Ba ngày , ngày những liên quan thả, Hồ Hòa Thạc dẫn theo một nhóm dân làng đến sở cảnh sát, chứng minh Hồ Đại Bảo vốn dĩ là một tên điên khuynh hướng bạo lực.
Hồ Bình rõ điều đó, vẫn cầm d.a.o đưa tay một đứa trẻ đần độn như , thì khác gì tự thò cổ lưỡi đao?
Xét giữa các nguyên nhân khác , thời điểm hiện tại, đối với việc kẻ đần g.i.ế.c vẫn quy định hình phạt rõ ràng như thời .
Vân Vũ
Xử t.ử hình thể, nhốt viện tâm thần thể, thả trong những điều kiện đặc biệt cũng thể.
Bởi vì g.i.ế.c chính đẻ của , Công an Thẩm tìm Hồ Bình, xuất trình một bản cam kết tha thứ, Hồ Đại Bảo ngay hôm đó Hồ Hòa Thạc đưa về đội.
Dưới đất nhà họ Hồ đào một cái hầm, bên trong Hồ Hòa Thạc sắp xếp , Hồ Đại Bảo lôi xuống đó, chân tay trói chặt bằng dây thừng gai.
Còn việc m.á.u tứ chi lưu thông thông thể dẫn đến hoại tử, ai quan tâm?
Hồ Hòa Thạc , từ nay về , tên đần độn , kẻ tội đồ cực ác chôn vùi tính mạng vợ con , rơi tay .
Nằm ngửa trói ba chiếc ghế gỗ, Hồ Đại Bảo giãy giụa hết sức, gào thét t.h.ả.m thiết.
Hồ Hòa Thạc cho dân làng về nhà ăn cơm, tự lấy giấy báo cũ mua ở trạm phế liệu lót n.g.ự.c Hồ Đại Bảo,
cầm lấy chiếc búa tạ ở góc hầm, giáng mạnh xuống n.g.ự.c Hồ Đại Bảo.
Bùm một tiếng -
Hồ Đại Bảo trợn mắt há hốc, định gào thét, miệng giẻ rách nhà họ Hồ tìm nhét .
Ngồi trong biệt thự gian, Nguyễn Hiện Hiện qua màn hình của hệ thống, tay trái vuốt ve ch.ó con, tay vuốt ve khỉ con, trong miệng tặc lưỡi lấy lạ.
"Thủ đoạn thẩm vấn quen thuộc của quan phương, lót sách hoặc báo n.g.ự.c là để đảm bảo bên ngoài thấy tổn thương, nhưng thực vài búa giáng xuống, ngũ tạng lục phủ thương .
Xem Công an Thẩm dạy ít."
Nửa giờ , Hồ Hòa Thạc từ hầm lên, khóe miệng nở nụ , trong mắt ánh lên hào quang, tinh thần khí sắc phục hồi bao nhiêu.
Hắn vẫy vẫy cánh tay đau mỏi vì cầm búa tạ, tỏ vô cùng hài lòng với thể chất của Hồ Đại Bảo, vợ chồng Hồ Bình nuôi dưỡng đứa con trai thật !
Cũng , thể chất , thể kiên trì thêm một thời gian nữa.
Tiếp theo, đến lượt tông tộc họ Hồ!
Một lũ lão già nhốt trong trại giam nhiều ngày liền thẩm vấn, giờ trông thấy ánh mặt trời, ai nấy đều mang vẻ t.h.ả.m hại buồn sống, chỉ về nhà đoàn tụ với vợ con.
Bước khỏi sở cảnh sát thấy con trai, trong lòng lo lắng bất an.
Không ngừng tự an ủi , thằng bé Hòa Thạc xuất trình giấy cam kết tha thứ, con trai bọn họ chắc chắn cũng sẽ sớm thả , phạm tội, lẽ vì việc gì đó bận chăng?
Về nhà , về nhà chờ đợi.
Đừng xe bò xe kéo, một đám lão bất t.ử chống đỡ lẫn cuối cùng cũng lết làng, đón chờ họ là sự mắng c.h.ử.i của dân làng và những viên sỏi nhỏ vô tình của lũ trẻ.
Có những nhà con cái đang đàm đám, tin đội Bình Đầu xảy án mạng lớn như , việc đàm đám hủy bỏ, xông lên đ.á.n.h đá mấy lão bất tử.
"Đồ quét rác, già c.h.ế.t là giặc, các ngươi c.h.ế.t hết trong trại giam ?"
"Biết bên ngoài giờ đồn thổi về làng thế nào ? Làng sát nhân, làng ác nhân, con gái thà gả núi cũng đến làng hiến mạng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-346-lu-lao-suc-sinh-ngo-nguoi-chung-phan-than-ly.html.]
"Đồ đáng c.h.ế.t ngàn nhát, nếu là tao, tao còn sống nổi đến ngày mai, lát nữa về nhà sẽ tìm sợi dây lưng thắt cổ tự t.ử tạ tội."
Đàn bà c.h.ử.i mắng, lũ trẻ ném đá sỉ nhục, lũ lão bất t.ử một đôi tay che đầu kịp che mặt, quanh đầu làng chạy trốn tứ phía.
Mãi đến khi con cái các nhà mấy vui vẻ đến đón già, "nghi lễ đón tiếp" mới dừng .
Năm đó con một ít, c.h.ế.t một đứa, trong nhà vẫn còn những đứa con khác, nhưng sắc mặt những ai là khó coi.
Biểu cảm còn thê t.h.ả.m hơn ăn hai cân cứt.
Vụ án một khi thông báo huyện, đội sản xuất còn đỡ, ảnh hưởng sâu nhất vẫn là đám con cái vô tội của bọn họ.
Có vợ trực tiếp dẫn con về nhà đẻ, ly hôn, một ông bố tội phạm g.i.ế.c như , con cái cả đời còn hy vọng.
Nói ly hôn một nhà, cơ bản nhà nào cũng con dâu hoặc con rể bỏ .
Thế đạo là , một gây tội , cả nhà chịu liên lụy.
Nói những đứa con khác vô tội? Cũng là chứ?
Trưởng bối nhận lợi ích từ tiểu thư lãnh đạo, những đứa con khác những năm qua chẳng lẽ hưởng ?
Đều là đáng đời!
Suốt đường , tai vang lên đầy lời oán trách, thái độ thô bạo, thậm chí lầm bầm bảo họ c.h.ế.t cho .
Người c.h.ế.t nợ hết, c.h.ế.t sẽ còn nhiều lời đàm tiếu thị phi như !
Mấy lão già môi run bần bật, vì lạnh vì tức.
Vào tháng Mười, tỉnh Hắc nhiệt độ thấp ngày càng giảm.
Lúc bắt sở cảnh sát thể là mùa thu, giờ nửa tháng vật lộn, nhiệt độ đông, mấy lão đầu lạnh run cầm cập, con cái chỉ lo phàn nàn, một ai chú ý mặc thêm áo.
Có lẽ để ý, chỉ là thôi.
Quá khứ trong làng hô mưa gọi gió, giờ trở thành chuột chạy cùng sàng, mấy vị tộc lão, đau lòng là giả.
trong lòng vẫn ôm chút hy vọng.
Con cái khác bất hiếu , chỉ cần đứa con trai từng cùng họ trải qua lao tù thả hiếu thuận là .
Ôm niềm tin , cam chịu sự oán trách c.h.ử.i mắng của con cái.
Cuối cùng cũng về đến nhà, bà vợ già lao , đối với Hồ Thiết Trụ cào cắn: "Đồ đáng c.h.ế.t ngàn nhát, mày trả mạng cho Dương Dương của tao.
Nửa đời cũng sống đủ , mày con tao c.h.ế.t ? Sao thể một nhận hết tội tự sát cho .
Như bà già một chân bước quan tài như tao, cũng bạc đầu tiễn tóc xanh.
Con ơi, lòng mày ác thế!"
Mẹ Hồ Dương lóc t.h.ả.m thiết, đến mức mấy suýt ngất , nắm đ.ấ.m một cái một cái đ.ấ.m đàn ông, hận thể uống m.á.u ăn thịt .
Hồ Thiết Trụ sững tại chỗ, ngây , mặc cho bà vợ già hành động, mắt còn chớp.
Môi run rẩy nửa ngày, mới run rẩy hỏi một câu: "Ai tuyên án t.ử hình? Hòa Thạc ký giấy cam kết tha thứ ? Mày hiểu nhầm ?"
"Trời ơi trời!" Bà vợ già tuyệt vọng kêu t.h.ả.m thiết: "Người hưởng lợi từ giấy cam kết tha thứ là mày, Hồ Hòa Thạc tha thứ cho bọn mày, bao giờ bao gồm Dương Dương.
Án của nó tuyên , chỉ nó, bảy đứa con họ Hồ, tất cả đều tuyên án t.ử hình.
Lũ lão bất t.ử sống đủ các bọn trẻ nhận tội, tại , tại thế!"
Hồ Thiết Trụ chằm chằm bà vợ già đang vật xuống đất vỗ đùi lóc, trong tai ù .
Sao , như ?
Lấy vợ hiền, sinh con bất hiếu, bản đóng dấu ấn nhục nhã, còn đường sống nữa ?