Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 368: Nguyễn Bảo Châu Bị Truy Nã
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:06:46
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người sững sờ đầu tiên là Nguyễn Kháng Nhật. Trong con mắt độc nhãn của tràn đầy vẻ khó tin. Trước khi lên thôn, cô rõ ràng chỉ là một đứa trẻ sức lực hơn một chút.
Khi nào… Khi nào… thủ của cô trở nên lợi hại như ?
Hắn tự hỏi lòng , dù cho là , tuy sẽ ngã t.h.ả.m hại như tên mặt đất , nhưng cũng tuyệt đối thể né tránh một cách dễ dàng.
Phản ứng, tốc độ, lực đạo rõ ràng vượt qua tuyệt đại đa binh sĩ.
Trên mặt Nguyễn Kháng Nhật hiện lên một vẻ cuồng nhiệt khó hiểu.
Thân thủ và chiêu thức tương tự như , khỏi khiến nhớ đến Vua Đặc Công trong cuộc diễn tập liên hợp ba năm .
Binh vương…
Binh vương…
Ha ha ha ha ha!
Nguyễn Kháng Nhật một cách thê lương, băng trắng thấm đầy máu, trông như một con ch.ó già sắp c.h.ế.t.
Hắn… rốt cuộc bỏ lỡ thứ gì!
Đội trưởng quật ngã đất đợi một lúc khá lâu, mãi đến khi cơn đau như gãy xương lưng dịu bớt, mới từ từ bò dậy, "Xin !"
Nguyễn Hiện Hiện gật đầu. Một đúng là đ.á.n.h chịu , đ.á.n.h một trận là ngoan ngoãn!
Bác sĩ thong thả bước lên, trang kỹ càng, giúp Nguyễn Kháng Nhật băng bó , : "Đùa xong ? Xong thì đưa bệnh nhân bệnh viện . Con mắt của khả năng cao cũng bỏ. Đi sớm , phòng ngừa nhiễm trùng."
Nghe thấy nhãn cầu cần bỏ, tiếng cuồng loạn của Nguyễn Kháng Nhật đột nhiên dừng bặt, sắc mặt biến ảo khôn lường, cuối cùng phun một ngụm máu.
Nguyễn Hiện Hiện thấy lông tay bác sĩ dựng lên!
Hiểu mà, hiểu mà!
Máu bẩn của bệnh nhân giang mai, dọn dẹp bao lâu!
Đội trưởng ngoài một lúc, khi trở về những đẩy về một chiếc xe đạp, mà còn mang thêm một áo mưa và hai tấm ni-lông lớn, bọc kín Nguyễn Kháng Nhật.
Đành thôi, như sợ m.á.u mủ bẩn thỉu của bẩn chiếc xe đạp.
"Muốn bệnh viện ?" Mấy hợp sức cố định Nguyễn Kháng Nhật xe đạp, đội trưởng đầu Nguyễn Hiện Hiện nhưng cô từ chối.
Vân Vũ
Đi chơi cả ngày , về sớm bà sẽ lo lắng mất!
Còn việc xem lão đầu họ Nguyễn khoét mắt?
Có thể về nhà xem hệ thống, còn thể trực quan hơn.
…
Điều ngờ tới là, thứ đến sớm hơn cả ca phẫu thuật khoét mắt của Nguyễn Kháng Nhật, chính là lệnh truy nã Nguyễn Bảo Châu.
Bắt giữ thành.
Bảng thông báo gần đó dán đầy lệnh truy nã Nguyễn Bảo Châu.
Nghe Nguyễn Kháng Nhật đến bệnh viện, bệnh viện từ chối phẫu thuật cho . Đang mang bệnh truyền nhiễm, các vật dụng y tế dùng cho dùng một là bỏ .
Bệnh viện phiền đến c.h.ế.t, ca phẫu thuật chỉ thể sắp xếp thỏa mới .
Mấy ngày viện, Nguyễn Kháng Nhật sống trong đau đớn và dày vò, chỉ là nỗi đau thể xác, mà còn là sự tra tấn từ tâm hồn.
Ánh mắt của y tá bác sĩ như một cục phân.
Không, phân còn thể phân bón, chính là một đống dịch hạch truyền nhiễm khiến kinh tởm tránh xa.
Qua vụ tố giác của nhân sĩ nhiệt tình Nguyễn Hiện Hiện, sự tích Lữ trưởng Nguyễn mắc bệnh giang mai trong quân đội còn là bí mật.
Loại bệnh bẩn hiện nay 99.9% là lây qua quan hệ nam nữ bất chính.
Quân đội vì chuyện của mở vài cuộc họp lớn nhỏ, công trạng vấn đề, kỷ luật chứng cứ thực tế, họp họp cuối cùng đều đồng ý xử lý lạnh.
Vừa đưa bất kỳ phê bình xử phạt nào, cũng thẩm vấn các vấn đề liên quan.
Lỗi lớn đến mức khai trừ thì đủ, xử phạt giáng cấp đối với Nguyễn Kháng Nhật lúc đau ngứa, ngược còn liên lụy thanh danh của đoàn quân nơi công tác.
Cứ phơi đó, khi phẫu thuật xong, tùy tình hình mà xử phạt .
Lão đầu cô đơn viện hai ngày, những đơn vị ai thăm hỏi, mà ngay cả nhà cũng chẳng một bóng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-368-nguyen-bao-chau-bi-truy-na.html.]
Sự cô đơn và tuyệt vọng khiến Nguyễn Kháng Nhật căm hận Nguyễn Bảo Châu, đến giờ vẫn hiểu, tại cô đột nhiên thương ?
Nghĩ vỡ óc cũng hiểu thì lợi ích gì cho cô , trong lòng chỉ thể càng thêm hận.
Đặc biệt Nguyễn Kháng Nhật là loại suy nghĩ vẩn vơ sự việc.
Thuộc tuýp ngoài cãi với khác thắng, lúc đó chỉ tức một chút, về nhà càng nghĩ càng tức.
Thời gian phai mờ nhát d.a.o đó, mà chỉ càng tăng thêm theo sự biến mất trốn chạy của Nguyễn Bảo Châu.
Thế nên khi đội trưởng cảnh vệ hỏi ký giấy tha thứ , Nguyễn Kháng Nhật chọn từ chối, thậm chí còn giãy giụa điên cuồng yêu cầu bắt giữ .
Ông cháu từng thiết khăng khít, giờ đoạn tuyệt, một mất một còn!
…
Những ngày tháng chạy trốn của Nguyễn Bảo Châu cũng dễ chịu gì.
Không ngoài dự đoán, cô tìm Cố Chính Trì.
Khi cầm chìa khóa mở cánh cửa căn phòng nơi cô và đàn ông từng ân ái, đúng lúc, Cố Chính Trì đang dạy Điền Điền nấu ăn.
Trong căn bếp nhỏ cũ kỹ, hai là quá mật, nhưng một sự mơ hồ gần như lộ liễu.
Tiếng che lấp tiếng mở cửa bên ngoài, khi phát hiện Nguyễn Bảo Châu mời mà đến, một chùm chìa khóa nặng trịch lao về phía đỉnh đầu Điền Điền.
"Hai …"
Nguyễn Bảo Châu như vợ bắt tại trận chồng ngoại tình, hai mắt phun lửa, ánh mắt oán độc, chẳng khác nào một con sư t.ử cái thua trận bên ngoài trở về phát hiện sư t.ử đực phản bội.
"Đồ tiện nhân, mày khát đàn ông đến mức nhổ cỏ Bắc Cực ? là đồ dâm đãng giống hệt mày, quyến rũ đàn ông vợ, đồ tiện nhân."
Điền Điền né chùm chìa khóa bay tới, đồng thời quên kéo Cố Chính Trì một cái.
Cô với thủ của đối phương, thể dễ dàng né tránh, nhưng sợ Cố Chính Trì nghĩ thông, dùng tay đón lấy chìa khóa mà Nguyễn Bảo Châu chạm .
Cô sống với Nguyễn Kháng Nhật lâu như , nhỡ cũng lây nhiễm, lây qua đồ vật cho Cố Chính Trì thì ?
Cố Chính Trì bất ngờ kéo cho loạng choạng, né vật nặng bay thẳng tới, miệng Nguyễn Bảo Châu vẫn ngừng những lời bẩn thỉu, đặc biệt là câu 'quyến rũ đàn ông vợ' ,
Điền Điền liếc , trời ạ, mặt Cố Chính Trì quả nhiên đen !
"Đùa đủ ?" Cố Chính Trì một tay nắm lấy cổ tay Nguyễn Bảo Châu giơ lên định tát, trong mắt tích tụ một thứ tình cảm khó hiểu.
Đồng t.ử Điền Điền co rút , dùng sức vỗ tay Cố Chính Trì, "Buông , nhanh buông cô ."
Thấy cả hai cùng , Điền Điền trợn mắt, dậm chân, c.ắ.n môi, như thể liều mạng.
"Bảo Châu, em thể đang mang mầm bệnh giang mai, hãy buông tha cho Cố , em cầu xin em."
Nghe , sắc mặt cả hai cùng biến đổi, Nguyễn Bảo Châu vẻ mặt bóc trần, oan ức bất ngờ, Cố Chính Trì trực tiếp hơn, lập tức xông bếp rửa tay điên cuồng.
Nhìn thấy phản ứng vô thức của , Nguyễn Bảo Châu nước mắt lưng tròng, giọng ngẹn ngào.
"Em , em mắc cái bệnh bẩn thỉu đó , Chính Trì tin em , con tiện nhân cố tình ly gián."
Cố Chính Trì động tác khựng , nhẹ nhàng lau khô những giọt nước tay, mím chặt môi mỏng lời nào.
Điền Điền thở dài, "Cái ngày ở nhà ga đó, em gái quên cũng mặt ở đó ? xúi giục, thậm chí cũng ý định phơi bày chuyện trong nhà,
Chỉ là, Cố là một phi công quân ưu tú và đảm nhiệm trọng trách,
xác suất nhỏ, nhưng dù chỉ một sợi tơ, cũng đôi cánh của đất nước đối mặt với rủi ro cần thiết.
Em gái, em thể thông cảm cho tâm tình của chứ?"
"Đồ tiện nhân!" Nguyễn Bảo Châu định xông lên nữa, đổi Cố Chính Trì kéo Điền Điền cùng né tránh.
Nguyễn Bảo Châu kịp dừng , đ.â.m tấm thớt trong bếp, thớt lật, đám rau cải thảo cắt xong đó đổ đầy .
Cô đờ đẫn tại chỗ, đôi uyên ương phương phi ngoại hình vô cùng xứng đôi đang bên xa, tim đau như cắt.
Cố Chính Trì: "Nghe đồng chí Lục về Bắc Kinh , những chuyện xác suất nhỏ đó nhắc tới, khi em đến gặp , em nên một mối quan hệ rõ ràng với đồng chí Lục ?"
Nguyễn Bảo Châu bước lên một bước, như thể hiểu lời , lộ một nụ ngọt ngào đau khổ, cho Cố Chính Trì phản kháng, kéo tay đặt lên bụng .
"Anh Chính Trì, chúng con …"