Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 375: Bóng Đen Tử Thần

Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:06:53
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Hiện Hiện khẽ gật đầu, "Biết , đa tạ, bác sĩ vất vả ."

Vị bác sĩ tinh đời, đây nào , rõ ràng là kẻ thù đội trời chung, hận thấy đối phương c.h.ế.t.

cấp dặn dò ông , dù trong phòng bệnh xảy chuyện kỳ quái đến cũng đừng kinh ngạc, hãy tập trung việc của , thành thật việc bóc nhãn cầu, năm nay sẽ cho ông nghỉ Tết sớm.

"Vậy chi phí phẫu thuật?" Ông hỏi.

Nguyễn Hiện Hiện chúm môi, nhẹ nhàng đưa cằm hiệu về phía Tô Thinh Vinh trộm từ lúc nào ngoài cửa.

"Kìa, bà kế của tới , chi phí phẫu thuật hãy chuyện với bà ."

Nói xong, cô rút quả táo xin từ tay cô y tá xinh , rút con d.a.o nhỏ trong bốt định gọt vỏ...

Vật lộn cả ngày ngừng nghỉ, chút đồ ăn sáng sớm giờ tiêu hóa hết từ lâu.

Trên lưỡi d.a.o còn vương vấn một vệt m.á.u khô, chợt mắt Tô Thinh Vinh nhức nhối, hình bà lảo đảo hai cái mới vững trở .

buộc rời mắt khỏi mấy giọt m.á.u khô đó.

rõ, rõ ràng là hạ thủ bẻ một ngón tay út của cháu trai, ngang nhiên đặt bên cạnh gối trong cuộc, ý khiêu khích và cảnh cáo rõ mồn một.

Sau khi xác nhận cháu trai gặp nạn trong trại giam, bà dám chậm trễ chút nào, lập tức vội vã đến bệnh viện.

Nhìn khuôn mặt cô gái như , cô thừa nhận , thẳng thắn lộ hung khí, phơi bài rõ ràng: Chính là đấy, bà ?

Làm gì ?

còn thể nữa?

Bác sĩ theo ánh mắt của bà lão ngoài, chú ý đến vết m.á.u dao, kẻ giải thích: "Sáng nay giúp bà nội c.h.ặ.t c.h.â.n gà ngâm sả ớt quên rửa dao."

Bác sĩ: ???

Nhà cô dùng lưỡi lê quân dụng để c.h.ặ.t c.h.â.n gà?

Thôi , đúng là nhà của cô .

Không khí trong phòng bệnh quá quỷ dị, thể ở thêm một phút nào nữa, chi phí phẫu thuật ai thích trả thì trả, thật sự ai, còn quân đội chi trả.

Cửa phòng bệnh đóng nữa, Nguyễn Hiện Hiện và Tô Thinh Vinh đối diện , chân hai là Nguyễn Kháng Nhật đang đất, gượng dậy nổi.

Không ai thèm để ý đến .

Nhìn Nguyễn Hiện Hiện với đôi mắt chất chứa đầy cảm xúc, trông như đang mà thực còn lạnh lẽo hơn cả tháng Chạp ngoài cửa sổ.

Tô Thinh Vinh sắp xếp ngôn từ chuẩn suốt dọc đường, thu hồi.

nhạy cảm nhận thấy sự đổi nữ đồng chí .

Lần gặp , cô như một đứa trẻ nắm giữ siêu năng lực, thích trêu chọc thích chơi đùa, sống c.h.ế.t thế nào, lúc nào c.h.ế.t, đều !

gặp , cô rõ ràng khác, trực quan nhất là cảm xúc trong đôi mắt đó, bà chỉ cảm thấy bây giờ nhất đừng những lời vô dụng.

Chuyện nhà họ Cảnh sai lãnh đạo cấp cao phê bình thì chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng đời nhiều trùng hợp đến ?

Vừa mới động đến lá bài tủ cuối cùng, nữ đồng chí đối diện lật bàn bài.

suy nghĩ sâu, ngoài việc hù dọa chính thì chẳng tác dụng gì, giây phút Tô Thinh Vinh cúi đầu, "Cô , nhà họ Cảnh gì?"

Nguyễn Hiện Hiện: "Chẳng từ lâu ?"

Tô Thinh Vinh con giòi chân, nhếch mép tỏ vẻ chán ghét, "Hắn như thế , xác định thể đăng ký kết hôn ?

Nếu cô chỉ một sự giải trình, thể phát tán tin tức kết hôn, sẽ phủ nhận."

Nguyễn Hiện Hiện: "Về , ngày mai gửi cho bà món chân gà ngâm sả ớt do cô tổ cô tự tay muối, hoặc nếu bà khẩu vị nặng, thích ăn nhục thược của hươu nai thì cũng thể ."

Tô Thinh Vinh đồng t.ử co rút , bà hiểu, ý là một ngày đăng ký kết hôn với Nguyễn Kháng Nhật, thì cô sẽ một ngày tháo dỡ một bộ phận cháu trai bà .

đe dọa, mà thực sự thể .

Vân Vũ

Tô Thinh Vinh dám ôm bất kỳ sự may mắn nào nữa, "Được, đợi xuất viện, sẽ đăng ký."

"Vạn nhất xuất viện thì ?" Nguyễn Hiện Hiện như , "Đừng mặc cả ở đây với , nhà bà trong Cục Hộ tịch,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-375-bong-den-tu-than.html.]

cần bản mặt, đây là hộ khẩu của Nguyễn Kháng Nhật, tối nay, tối nay thấy giấy đăng ký kết hôn."

Nhà họ Cảnh đúng là năng lực đó, lúc nếu hộ khẩu của cô chuyển về nông thôn và vẫn ở nhà họ Nguyễn, thì cần bản mặt, sớm nhà họ Cảnh kết hôn .

Tô Thinh Vinh đưa bàn tay run rẩy , tiếp nhận tờ giấy mỏng manh, giọng run rẩy, "Được!"

Mãi đến khi Tô Thinh Vinh rời , Nguyễn Kháng Nhật mới bò dậy từ đất, tỉnh táo trở giường bệnh, nhắm mắt.

Xuất phát từ kinh nghiệm mấy chục năm chiến đấu ngoài chiến trường với lũ quỷ Nhật, một linh cảm, hễ thốt thêm một chữ vô ích nào, thì đêm nay sẽ là đêm cuối cùng của cuộc đời .

Câu "Rốt cuộc cô sở hữu năng lực đặc biệt ?" kẹt trong cổ họng, nghĩ đến ngày nhắm mắt xuôi tay cũng sẽ bao giờ hỏi .

Chắc chắn sẽ kéo theo chuyện cũ từ mấy chục năm .

Chỉ khiến c.h.ế.t t.h.ả.m khốc hơn.

Thậm chí, bản sa cơ lỡ vận đến mức , bao nhiêu phần là do thủ đoạn của đứa cháu gái , dám nghĩ, càng dám hỏi.

Hóa miệng luôn sợ c.h.ế.t, nhưng khi sự việc đến nơi, bản năng sinh tồn trỗi dậy, bóng đen t.ử thần đáng sợ đến thế.

Nguyễn Kháng Nhật nghĩ, giá như , tuyệt đối thấy cô 18 tuổi vẫn giác tỉnh năng lực đặc biệt mà đày ải xuống nông thôn.

Nên để mắt mà giám sát.

Sao lúc đó nghĩ thông suốt chứ?

Giá như thời gian thể ngược thì mấy!

Đôi mắt Nguyễn Hiện Hiện đen kịt, tựa như vực sâu hồ băng, chằm chằm Nguyễn Kháng Nhật bao lâu, cảm giác áp lực quỷ dị đến rợn khiến Nguyễn Kháng Nhật đang nhắm mắt giả c.h.ế.t dần trở nên cứng đờ...

Mãi cho đến khi một tiếng gõ cửa vang lên, ngoài cửa là một đàn ông ngoài bốn mươi mặc quân phục, dáng thẳng tắp.

Khí thế sắc bén, gặp ba phần.

Anh đưa một tay , "Đồng chí Nguyễn , thường bà cô nhắc đến cô, họ Tần, là Chính ủy quân khu nơi ông cô của cô công tác."

"Chú Tần." Nguyễn Hiện Hiện gọi, bà cô nhắc đến, đây là nhà.

Chính ủy Tần mỉm , bước chân vượt qua cô đến giường bệnh của Nguyễn Kháng Nhật, rút một tài liệu.

Đại khái nội dung là tác phong đắn, tồn tại vấn đề kỷ luật nghiêm trọng, tổ chức xử lý giáng cấp, ghi đại quá một .

"Lữ trưởng Nguyễn, , kể từ hôm nay nên gọi là Đoàn trưởng Nguyễn , thêm một đại quá, đây là thứ hai, cẩn thận đấy, ba sẽ quân đội khai trừ."

Không, Nguyễn Kháng Nhật thể chấp nhận.

Chỉ một đêm những mất tư cách cạnh tranh chức Sư trưởng, mà còn giáng xuống Đoàn trưởng?

Đoàn trưởng, từ Đoàn trưởng lên Lữ trưởng mất đúng mười tám năm, một chiêu đ.á.n.h trở về thời kỳ giải phóng?

Không, điều còn khiến thể chấp nhận hơn cả việc sắp c.h.ế.t.

Bàn tay khô héo đập xuống giường bệnh, " nghỉ hưu, giáng cấp."

Chính ủy Tần mỉm : "Muộn ! Dù đơn xin nghỉ hưu hôm qua, tổ chức cũng sẽ xem xét chấp thuận, ai bảo kẻ tham lam đủ, chiếm chỗ chịu nhúc nhích!"

"Mày..."

Nguyễn Hiện Hiện , ông Tạ tay.

Ông chỉ Nguyễn Kháng Nhật c.h.ế.t, mà còn tổ chức phủ nhận con , phủ nhận và thu hồi tất cả cái gọi là công trạng mà từng lập.

Câu của Chính ủy Tần: Đây là kỷ luật đại quá thứ hai.

Ý nhắc nhở rõ ràng.

Sau khi chuyển giao chỉ thị của quân đội, Chính ủy Tần thể ở thêm một phút nào trong căn phòng , gọi Nguyễn Hiện Hiện trạm y tá, lấy một hộp cơm.

"Ông cô cháu cháu ở ngoài cả ngày chắc ăn, nhờ mang cho cháu chút đồ. Ông cháu thích ăn mì, nên vợ tự tay mì hầm, nếm thử xem?"

Nguyễn Hiện Hiện mở hộp cơm, hương thơm mì hầm xộc thẳng mặt, trong hộp vài tép tỏi bóc vỏ, dùng tâm.

Nguyễn Hiện Hiện càng ăn càng vui, , cô là cái bóng ai , mong đợi...

 

Loading...