Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 388: Lần Đầu Đặt Chân Vào Cục 749
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:07:11
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mùng Sáu, thông báo cho gia đình nhận tro cốt, Nguyễn Hiện Hiện . Trên đường về, cô gặp một con mương nước thối hoắc, liền vứt luôn hũ tro cốt của Nguyễn Kháng Nhật xuống đó.
Rồi cô đến cửa hàng mậu dịch mua một bao xi măng, đổ cái hũ vốn dùng để đựng tro cốt của Nguyễn Kháng Nhật, chỉ đợi Tô Thinh Vinh tắt thở là thể đem chôn chung với xi măng!
Mùng Bảy, cô nghỉ ngơi cả ngày ở nhà. Cái Tết năm nay, thật chẳng nhẹ nhàng hơn đồng chút nào.
Sáng hôm , trời còn sáng, Nguyễn Hiện Hiện bà nội moi khỏi chiếc chăn ấm áp. Hôm nay là ngày hẹn đến báo danh nhận nhiệm vụ ở Cục.
Vân Vũ
Đáng lẽ Bắc Kinh và báo danh ngày hôm , nhưng vì vướng quá nhiều việc nên giờ mới tới .
Rửa mặt, quần áo, cô húp vội mấy miếng thức ăn thừa hâm nóng điểm tâm. Bà nội đẩy chiếc xe đạp , chở cô thẳng tiến đến Cục 749 đầy bí ẩn.
Trên đường, Nguyễn Hiện Hiện ôm lấy eo bà, hỏi: "Bà ơi, bà tại Viện 507 đột nhiên cải cách ?"
Bà nội thẳng phía , giọng nhẹ nhàng vang : "Cháu hướng nghiên cứu trọng tâm của Viện 507 là gì ?"
"Biết chứ! Huyền bí học."
Nghiêm Phượng Hoa khẽ lắc đầu, giọng trầm xuống: "Hướng nghiên cứu của Viện 507 thiên về khoa học cơ thể con hơn. Trong dân gian, những tự nhận năng lực đặc biệt như thuật suy nghĩ, dùng nách tai để nhận chữ, dịch chuyển đồ vật từ xa là ít. Trong thời kỳ chiêu mộ, một họ Trương tự xưng sở hữu năng lực niệm lực, dù mở mắt vẫn thể cảm nhận rõ ràng sự chuyển động của sự vật xung quanh."
Đến đây, bà nội khẽ.
"Có trong Viện quá nôn nóng, đẩy họ Trương đó lên sân khấu, gọi là 'Khí công đại sư'. Có một biểu diễn, ừm, tạm coi là biểu diễn , xảy một vụ hổ cực lớn. Sau sự cố của đó, gây một loạt hiệu ứng dây chuyền, trực tiếp nhất là những tiếng trong dân gian phản đối mê tín dị đoan và ngụy khoa học. Thậm chí nắm lấy cơ hội, lấy Viện 507 mục tiêu để chỉ trích."
"Cuối cùng, áp lực kép của dư luận và cấp , nhiều dự án nghiên cứu, bao gồm cả dự án nhóm chúng đang thực hiện, buộc dừng . Sau khi Viện 507 còn, lão Tiền rút bài học, 'vết xe đổ' , nên chuyển từ công chúng sang hoạt động hậu trường, tuyên truyền rộng rãi sự tồn tại của Cục 749. Cháu chỉ cần , Viện 507 thiên về khoa học cơ thể con , còn Cục 749 thì nghiêng về các hiện tượng siêu nhiên huyền bí hơn."
Hiểu , Nguyễn Hiện Hiện khẽ gật đầu.
"Đây chính là việc ẩn , bảo lực lượng khi đánh."
Cô nhận Viện 507 nghiên cứu, thúc đẩy một hướng tiến hóa khác của loài , ví dụ như niệm lực, khí công, đưa những năng lực đặc biệt ồ ạt công chúng. Mà dân Hoa Quốc hàng trăm triệu , thực sự sở hữu năng lực đặc biệt mấy ai? Ếch đáy giếng, bản , thì tin nó thực sự tồn tại. Lại còn một tình huống khác, những thứ như niệm lực, khí công quá dễ lợi dụng, lợi dụng kẽ hở để gây chuyện trong dân chúng. Do đó, hướng của Viện 507 cấp chấp nhận.
Lão Tiền ăn một bài học cực lớn, ước chừng cũng thành phần chán nản trong đó. Vốn mang lợi ích cho đại đa , thôi , công nhận thì thu . Thu thành một vài đơn vị tinh nhuệ, cái gọi là 'tiến hóa học' nữa, mà giống như quân đội, giải quyết những sự kiện siêu nhiên mà thường thể giải quyết cho đất nước.
Nếu, cô nếu, Viện 507 xóa sổ trong dòng chảy lịch sử, thì trong tương lai, ngoài việc trâu ngựa cày thuê, lẽ còn một con đường lớn khác để chăng?
Nghĩ đến đây, Nguyễn Hiện Hiện tự .
Nghĩ cũng là thể.
Nghiên cứu khoa học cơ thể con chỉ Hoa Quốc, thế giới đến nay vẫn thành công. Không bàn đến những khó khăn thể đạt , chỉ riêng việc những nắm quyền lực tuyệt đối cho phép bất kỳ sức mạnh nào quyền lực.
"Bà ơi, cái họ Trương đó thực sự là kẻ lừa đảo ?"
"Không ." Giọng bà nội kiên định. "Sự biến mất của là tất yếu."
Hiểu .
Trong lúc trò chuyện, chiếc xe đạp dừng một tòa nhà nhỏ khá tiêu điều. Trên tòa nhà phủ đầy cây thường xuân khô héo, xung quanh cây cối um tùm. Mùa đông vạn vật tiêu điều khó phát hiện tòa nhà nhỏ, đừng đến khi vạn vật hồi sinh, Cục 749 sẽ che phủ bởi màu xanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-388-lan-dau-dat-chan-vao-cuc-749.html.]
"Dẫn cháu đến nhận mặt cửa, bọn bà thường mặt đất."
Không mặt đất nghĩa là lòng đất đường ư?!
Chiếc xe đạp dựng tùy ý ở tầng một. Trong tầm mắt, xung quanh là một nhà xưởng cũ kỹ, ngoài những cột bê tông vuông chống đỡ nhà , khắp nơi lổn nhổn những linh kiện máy móc hiểu nổi.
Nghiêm Phượng Hoa dẫn cô rẽ qua mấy khúc quanh, đến một bậc thang lớn đủ cho mười song song ở phía . Xung quanh tối tăm, một ngọn đèn dầu treo lỏng lẻo tay vịn bằng gỗ. Một ông lão mặc chiếc áo bông cũ rách vá chằng vá đụp dựa tay vịn đang gà gật. Nghe thấy tiếng bước chân, ông mở đôi mắt già nua lên .
Ánh mắt chứa sự giận dữ sắc bén, nhưng Nguyễn Hiện Hiện như bỏ bùa định , sững tại chỗ, cứng đờ lạnh giá, m.á.u dường như đang chảy ngược. Dường như mắt là một ông lão sắp c.h.ế.t, mà cô đang đối mặt với một con thú khổng lồ từ thời tiền sử, địch nổi, cũng chạy thoát.
"Chú Chung." Nghiêm Phượng Hoa chào ông lão một cách tự nhiên. "Năm mới vẫn khỏe chứ? Đã chuyển chỗ , chất lượng bữa ăn giảm chứ?"
Ông lão cuối cùng chằm chằm Nguyễn Hiện Hiện nữa. Khoảnh khắc ánh mắt ông rời , cô chỉ cảm thấy rã rời, lưng áo len ướt đẫm mồ hôi, chỉ bệt xuống đất ngay lập tức.
vốn dĩ cô là một đứa bướng bỉnh, những để lộ vẻ tơi tả nào, còn thẳng lưng lên, ánh mắt liếc lão già khốn kiếp một cái.
Ông lão tên là Chung Thúc , là đáp sự quan tâm của Nghiêm Phượng Hoa, cô trời cao đất dày.
Ông trả lời câu hỏi xã giao về chuyện ăn uống, chỉ hỏi: "Đây là đứa cháu chuyện với động vật nhà cô hả?"
"Lại đây!" Ông lão vẫy tay. Nguyễn Hiện Hiện còn tưởng gọi cô, ai ngờ một trận âm thanh "rầm rầm" vang lên từ cầu thang gỗ.
Một con ch.ó đen lưng to bằng bê con chạy xuống.
Kiếp kiếp , Nguyễn Hiện Hiện từng thấy con ch.ó nào to như , đôi mắt cô khỏi sáng rỡ.
Ông lão vuốt ve bộ lông mượt mà của con ch.ó đen, : "Nó tên là Thiết Ngưu. Nó đồng ý thì cô thể ."
Nghiêm Phượng Hoa thận trọng kéo cháu lùi một bước, sắc mặt nghiêm trọng. Con ch.ó bà cũng từng thấy, ít xuất hiện mặt , nhưng nó bảo vệ khu vực cho lạ xâm nhập. Bà từng chứng kiến Thiết Ngưu ăn, một cú c.ắ.n đứt cổ gà sống, ba ngụm nuốt chửng, bà hề nghi ngờ sức chiến đấu của con ch.ó thể sánh ngang với hổ. Bà cháu gái chỗ khác thường, nhưng bà tận mắt chứng kiến.
Nhận chỉ lệnh, Thiết Ngưu cúi thấp , với tư thế khi săn mồi, bước tới một tiếng động.
Bà nội nuốt nước bọt, nhưng ngoan cố che mặt cháu gái. Bà sợ chó, càng sợ cháu gái thương.
Nguyễn Hiện Hiện đặt một tay lên vai bà, vỗ nhẹ, hề nhúc nhích Thiết Ngưu đột nhiên tăng tốc vòng qua bà nội, bật nhảy, lao thẳng về phía .
Chung Thúc nhướng mày, rút bàn tay già nua đang xỏ trong ống tay , dường như sẵn sàng ứng cứu bất cứ lúc nào.
Nguyễn Hiện Hiện nghiêng , đảm bảo Thiết Ngưu chạm bà nội và lao tới đúng chỗ cô.
Khoảnh khắc tiếp theo, con ch.ó đen nặng trăm cân rơi một vòng tay mềm mại. Hai chiếc móng vuốt to lớn đặt lên vai Nguyễn Hiện Hiện, con ch.ó to dậy cao bằng cô, trong miệng phát một tràng tiếng rên rỉ đầy oán giận...
"Ũ ũ, ũ ũ ũ!"
Sau đó, báo , bốn chân nó quỳ xuống đất, lăn một vòng mạnh mẽ, lộ phần bụng mềm mại.
Nguyễn Hiện Hiện . Lão Chung kinh ngạc!