Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 394: Phân Tích Tình Hình
Cập nhật lúc: 2025-12-04 03:45:13
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một con cá huỳnh đại loại to kềnh c.h.ế.t sống đập trúng đỉnh đầu Tiểu Chu, nhảy tọt lòng . Hắn nhe bộ răng to , hềnh hệch ha hả: "Cha ơi, thiên hạ mưa cá ."
Lão Chu hiểu nhớ tới câu cuối cùng lúc chia tay của Nguyễn Hiện Hiện: "Nhất định sẽ trở về với khoang thuyền đầy ắp."
Bên tai là tiếng hò reo vui mừng khôn xiết của dân làng: "Nhiều cá to quá, đ.á.n.h cá bao nhiêu năm từng thấy con cá chim nào to như thế ."
Còn lão Chu thì hướng về phía Nguyễn Hiện Hiện rời , bái lạy liên tục: "Nương nương, cảm ơn ngài, chúc ngài vạn sự thuận lợi, một đường bình an."
...
Nguyễn Hiện Hiện đuổi khéo những thủy thủ tỏ tò mò về cô, theo Mộ Hạ khoang thuyền.
"Sao , chuyện ở nhà giải quyết xong ?"
Khóe miệng Mộ Hạ nhếch lên: "Ừ, c.h.ế.t sạch ."
Cô nữa, bắt đầu quan sát chiến hạm . Thân tàu trang tên lửa chống hạm, hai bệ phóng tên lửa ba nòng, bốn khẩu pháo hạm hai nòng.
Cô khỏi tán thán: "Lão Tiền đúng là mang bảo bối quốc gia cho mượn còn gì!"
"Ồ? Cô ?" Một nhóm tới từ ngoài cửa khoang, dẫn đầu là một lão giả tóc bạc, dáng hùng dũng, tuổi trông ngoài sáu mươi, vẫn còn khỏe mạnh.
Vân Vũ
Đằng là vị đoàn trưởng và cảnh vệ một gặp mặt boong tàu.
Mộ Hạ giới thiệu với hai : "Vị là Chỉ huy trưởng cấp cao nhất của nhiệm vụ khu trục hạm 051, Thượng hiệu Diệp."
Diệp Bằng Đức chủ động đưa tay : "Đồng chí Nguyễn, chào cô."
Nguyễn Hiện Hiện vội đặt đũa xuống, đưa tay : "Chào Thượng hiệu Diệp."
Trời mới , cô đến làng chài gần nửa tháng, ngày nào cũng ăn cá tôm cua, ăn đến phát ngấy.
Lúc đầu thấy tôm cá đựng đầy chậu, ăn bao nhiêu tùy thích, cô sướng nổ bong bóng. chẳng mấy chốc, chỉ ba ngày, đúng ba ngày thôi, cảm thấy cả như nhiễm mùi hải sản.
Ợ cũng mùi tanh của cá.
Muốn ăn một bữa cơm đàng hoàng, ở làng chài đúng là một tội . Cuối cùng mới vớ một bữa bánh chẻo thì nhân là cá thu.
Ngon thì ngon thật, nhưng ăn nhiều quá cũng thật là bực bội.
Bánh màn thầu và dưa muối khu trục hạm, cô gặm ngon lành lắm.
Diệp Bằng Đức vẫy tay hiệu cho cô tiếp tục ăn, ông chỉ đến để dặn dò vài chuyện.
"Khu trục hạm xuất phát lúc chín giờ sáng nay, dự kiến còn một tiếng nữa sẽ hải phận quốc tế. Mục tiêu của chúng khá lớn và rõ ràng, đến đây là để với cô, hãy luôn sẵn sàng chiến đấu."
Nguyễn Hiện Hiện nuốt nốt miếng thức ăn cuối cùng: "Cung Dã bọn họ thế nào ? Có tin tức gì ?"
"Ừ." Diệp Bằng Đức, rõ bộ kế hoạch, gật đầu.
"Đã liên lạc với bên đó, một khi hai bên giao tranh và Đảo quốc điều quân hỗ trợ, Cung Dã và những khác sẽ nhân cơ hội lên tàu đến điểm hẹn với chúng . Chúng ham chiến, đón xong là rút lui."
Lòng Nguyễn Hiện Hiện chìm dần. Giao chiến ở hải phận quốc tế, Cung Dã và những khác cần lên tàu hỗ trợ của Đảo quốc, trông vẻ đơn giản, nhưng ai dám chắc Đảo quốc ngu xuẩn, liệu họ buông lỏng kiểm tra?
Dù cho nhóm đó năng lực đặc biệt, thì Cửu Cúc chẳng vẫn đang nháo nhào lắm ?
Như thể thấy sự bất an của cô, Diệp Bằng Đức an ủi: "Đừng lo, lãnh thổ của , Đảo quốc thể sử dụng vũ khí hạng nặng để tấn công của chúng , nhưng một khi hải phận quốc tế thì khác. Vì , để giữ chân những đó, Đảo quốc cũng sẽ nhắm mắt ngơ cho họ lên tàu. Trước khi hải phận quốc tế, họ vẫn an ."
Nguyễn Hiện Hiện thể lo?
"Sau khi hải phận quốc tế thì ? Bao lâu nữa thì thể gặp mặt họ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-394-phan-tich-tinh-hinh.html.]
Diệp Bằng Đức: "Nhanh thì nửa đêm, chậm thì sáng mai, muộn nhất là trưa mai cũng sẽ gặp ở hải phận quốc tế."
Nguyễn Hiện Hiện mím môi dậy. Diệp Bằng Đức kéo cô : "Đi đấy?"
"Đi cứu ." Phía bên nghĩ quá đơn giản . Hai bên gặp và giao chiến ở hải phận quốc tế, nếu như Đảo quốc ngay từ lúc rời khơi nhắm thẳng con tàu chở Cung Dã mà khai hỏa lực thì ? Nhỡ đợi viện binh thì ?
So với tầm quan trọng của Cung Dã và những đối với Hoa Quốc, Đảo quốc chắc chắn sẽ chuyện gây thiệt hại ngàn mà bên chỉ mất tám trăm, để phòng vạn nhất, chúng sẽ quyết định cho nổ tung chiến hạm chở Cung Dã và những .
Cô thể chờ, chờ Đảo quốc đưa đến tận tay, mong sự may mắn của một cuộc đọ sức thỏa mãn.
"Đừng nóng, hết ." Diệp Bằng Đức với vẻ mặt nghiêm túc, đè vai cô ấn cô trở chỗ cũ, thậm chí còn nhét thêm cho cô một cái bánh bao.
"Những điều cô nghĩ tới, chúng đều tính đến . Đây cũng chính là lý do quan trọng cho việc xuất kích bảo bối quốc khí."
"Nếu chúng xuất kích bằng những chiến hạm cũ mà nước Nga bán cho chúng , đối phương sẽ hành động theo dự đoán của cô, khỏi hải phận quốc tế là động thủ ngay với Cung Dã và những . chúng xuất kích bằng chính chiến hạm của . Nhân tố chính trị trong đó, cần nhiều, cô cũng thể hiểu một hai. Đảo quốc sẽ từ bỏ cơ hội để tiêu diệt chiến hạm của chúng , đập tan niềm tin dân tộc. Cửu Cúc thể sẽ, nhưng họ chủ , Đảo quốc chỉ một tiếng . So với việc gây thiệt hại ngàn mà bên chỉ mất tám trăm để g.i.ế.c vài , lũ lùn biến thái còn chú trọng hơn đòn đ.á.n.h sức mạnh quốc gia."
Nói đến đây, Diệp Bằng Đức dừng , mặt lộ vẻ lão luyện già dặn của một từng trải.
"Hơn nữa, cô quên mất Đảo quốc ai đóng quân ?"
Nguyễn Hiện Hiện nhướng mày: "Mỹ Quốc?"
Diệp Bằng Đức , ánh mắt đầy vẻ tán thưởng giải thích: "Kể từ khi sáu mươi vạn quân Mỹ đồn trú tại Đảo quốc, họ kiểm soát các đô thị lớn và các điểm chiến lược. Cô tưởng việc tác chiến, đặc biệt là tác chiến biển, vẫn do Đảo quốc quyết định ? Chẳng qua là một lũ ch.ó háng Mỹ mà l.i.ế.m dái thôi."
Cough, cough-!
Sau lời của Diệp lão, cảnh vệ phía ho khan mấy tiếng!
Nói gì thế? Thượng hiệu nhà đúng là kiêng kỵ gì, mặt đồng chí nhỏ như mà cái gì thế!
Diệp Bằng Đức ngượng ngùng, ho nhẹ hai tiếng chuyển chủ đề.
"Lên tàu Đảo quốc chỉ là một cách để rời khỏi Đảo quốc. Sau khi hải phận quốc tế, của chúng sẽ chuyển sang tàu Mỹ ẩn náu. Đảo quốc điên, tự sát tập thể cũng dám b.ắ.n tàu của cha già. Và một câu các cô các chú thích , quân Mỹ xem trọng Cục 749 như Cửu Cúc, thậm chí là khinh thường, điều cũng tạo điều kiện lớn cho việc cứu viện. Người của chúng tính toán vô phương án, chỉ phương án hiện tại là thể nâng cao tỷ lệ thành công lên mức cao nhất, tổn thất thấp nhất."
Nguyễn Hiện Hiện hít một thật sâu: "Vậy là , bất kỳ quyết định nào của Đảo quốc cũng thể vượt qua Mỹ Quốc, mà Mỹ Quốc thì luôn coi thường Hoa Quốc."
"Ừ!" Diệp Bằng Đức gật đầu, "Muốn chính là sự coi thường của bọn chúng. So với vài kẻ năng lực đặc biệt, quân Mỹ rõ ràng hứng thú hơn với việc đ.á.n.h chìm chiến hạm của chúng ."
Ông dậy ngoài khoang: "Trước khi đến, cấp dặn dặn trông chừng cô."
"Người trẻ mà, cô bản lĩnh. Nói cho cô những điều , chính là để dập tắt ngọn lửa nhỏ hành động tùy tiện, phá hoại kế hoạch tổng thể của cô. Yên tâm! Cho dù những điều thành sự thật, thì Hoa Quốc cũng chuẩn sẵn kế hoạch dự phòng. Đã huy động nhân lực vật lực lớn như , thì kết quả chỉ thể một."
Nguyễn Hiện Hiện cũng dậy: "Thắng lợi."
Diệp Bằng Đước dừng bước, khóe miệng nhếch : "Thắng lợi!"
"Nghỉ ngơi , cô 2-3 tiếng để quen với vùng biển sâu. dặn họ đến phiền cô ."
Nguyễn Hiện Hiện quả thực là, ba kiếp cộng , vùng biển xa nhất từng đến chỉ là chuyến tàu cao tốc năm chục tệ một vé.
Lại lênh đênh thuyền đ.á.n.h cá gần nửa tháng, sắp chiến đấu , quả thực cần một giấc ngủ sâu để dưỡng sức.
Cô chạy đuôi tàu, chào hỏi bạn bè.
Mở mắt , một tiếng nổ vang dội khủng khiếp vang lên bên tai, tiếp theo là đủ loại âm thanh hỗn tạp ập đến.
Cuối cùng, cũng chạm trán chính diện với tàu địch ...