Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 416: Mã thầu, hai thành phố tranh giành chiến hạm
Cập nhật lúc: 2025-12-04 09:14:32
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Hiện Hiện ngẩng mắt , trực diện: " tinh thông mặt , khác biệt cảm nhận trực quan nhất chính là động lực và vũ khí."
Mỹ quốc dùng hệ thống động lực tuabin khí, còn bên thì vẫn đang dùng hệ thống động lực nước.
Vũ khí cần cô , ở đây đều hiểu rõ sự khác biệt giữa hai nước.
"Cô sai." Người thanh niên gật đầu, ánh mắt về phía ,
"Nếu thể phá giải hệ thống động lực tuabin khí của quân Mỹ, khiến cho lượng rẽ nước của tàu giảm nhẹ, trọng tải còn thể lắp đặt hai khẩu vũ khí tấn công tầm xa."
Hắn dừng , bất kể sắc mặt của các đại lão ở đây , biểu lộ vô cùng chân thành khẩn thiết.
"Vì , chúng cần nó, hy vọng đồng chí Nguyễn thể xem xét sự phát triển của quốc lực, xem xét lòng khao khát tri thức của Nhà máy đóng tàu Tế Nam, ưu tiên cung cấp chiến hạm thu cho chúng nghiên cứu."
Nguyễn Hiện Hiện sắc mặt kỳ quặc, ngay khi cô cho rằng đây là một tên mọt sách chỉ suông, thích đạo đức giả thì thanh niên lặng lẽ lấy từ cặp da một phong tài liệu.
"Không đồng chí Nguyễn từng ngắm Bộc Tuyền ? Phong cảnh Tế Nam luôn chào đón cô."
Nguyễn Hiện Hiện đảo mắt lớn liếc qua tài liệu, ngay lập tức, bốp một tiếng đóng trang giấy , dùng nửa đè lên, cho khác xem.
Động tác đó của cô khiến một loạt đại lão bàn khỏi tò mò.
Trang viên! Đây rõ ràng là một trang viên nhỏ thể ngắm Bộc Tuyền.
Ánh mắt cô liếc về phía Hải Thành, trong cổ họng khô khốc: "Nhà máy đóng tàu Hải Thành dù là kỹ thuật nhân tài, đều thuộc hàng đầu, dẫn đầu trong nước.
Chi bằng chiến hạm Mỹ , hãy nhường cho Nhà máy đóng tàu đang khao khát tri thức ?"
Phía Hải Thành khựng thở, một trung niên bề ngoài ôn hòa, nhưng ánh mắt cực kỳ âm lãnh mỉm lên tiếng:
"Bộc Tuyền đến mấy, sánh sự nhộn nhịp, phát triển nhanh chóng của Hải Thành, đồng chí Nguyễn ?"
Người dứt lời liền liếc Dương Phân một cái, bốn mắt gặp , Dương Phân thần sắc bình thản gật đầu.
Hắn định đem hai căn nhà gạch cũ nát ban đầu định cho nhà quê, đổi thành một tòa biệt thự kiểu Tây thực sự mang đậm màu sắc lịch sử.
Tim đau như cắt, tòa biệt thự đó vốn định đảo tay, một căn cho cháu trai kết hôn, một căn của hồi môn cho cháu gái.
Giờ đây đều trở thành món hời cho tên nhà quê mắt.
Những ngôi nhà cổ thực sự chiếm vị trí địa lý tuyệt vời, cứ mất một căn là thiếu một căn; nghĩ đến điều đó, sắc mặt âm u hẳn, ánh mắt cũng chẳng còn thiện lành.
Nguyễn Hiện Hiện khóe miệng nhếch , dùng một tay chống cằm, giọng điệu lười biếng.
"Xin nhé! So với cái gọi là phát triển kinh tế tương lai, vẫn thích sống trong trang viên ngắm Bộc Tuyền hơn, dày , bánh vẽ tiêu nổi."
Tất cả đều hít một lạnh. Trang viên! Lại đem cả một trang viên thù lao, đây thực sự là xuống tay tiếc m.á.u a!
Người đàn ông trung niên đeo kính gọng bia, giọng điệu ôn hòa: "Cảnh sắc đến mấy, cũng bằng lợi ích mắt, đồng chí Nguyễn ?"
Rồi sang Dương Phân, suy nghĩ: " nhớ, khu Hạ Chỉ Giác hiện đang trong quy hoạch xây dựng, đồng chí Nguyễn hứng thú với mặt .
Nếu hợp tác vui vẻ, chúng hẳn là thể hợp tác tiếp theo.
Cảnh sông nước mênh mông, lấy họ của cô đặt tên cho phố thương mại, bằng một mạch suối?"
Hắn chỉ mời Nguyễn Hiện Hiện tham gia, tham gia đến bước nào, giữa chừng cần tiêu tốn vốn khổng lồ, thì nhắc tới.
Rõ ràng là lừa nhà quê.
Lời thốt , nếu bản cô thực sự vốn để đầu tư việc xây dựng, vị đường chủ cũng cự tuyệt.
Nguyễn Hiện Hiện sờ sờ mặt , rõ ràng cô là Tứ Cửu Thành chính cống, tại đều thích coi cô là nhà quê?
Nghĩ đến điều gì đó cô bật , chắc là do giọng của cô, giọng Kinh Thành, giọng Hắc Long Giang, khiến ấn tượng ban đầu như !
Ánh mắt loé lên, khác coi cô là đồ ngốc, cô cứ một kẻ ngốc .
Đầu tư tham gia việc xây dựng khu Hạ Chỉ Giác, từ tương lai về hiện tại, lúc mới trùng sinh cô dám nghĩ tới.
Đã khác cung cấp vé cửa, đừng trách cô mang một tấn vàng nhặt từ Nhật Bản xông thị trường bất động sản Hải Thành.
Ý nghĩ chỉ thoáng qua, cô thẳng lưng ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu: "Xây dựng phát triển khu trọng điểm kinh tế, dù phận nhỏ mọn, cũng góp một phần sức mọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-416-ma-thau-hai-thanh-pho-tranh-gianh-chien-ham.html.]
Đồng chí Tôn, đồng chí Lý, lẽ lời xin với hai vị !"
Đối diện với ánh mắt đầy ý vị của Nguyễn Hiện Hiện, thanh niên lộ vẻ hối tiếc, trong lòng nghĩ, đồng chí Nguyễn thật thú vị!
Hợp đồng rõ ràng chỉ là quyền sử dụng trang viên, cô lặng lẽ đ.á.n.h tráo khái niệm, trở thành mã thầu để cô đàm phán với lũ tinh ranh bàn .
Bây giờ tò mò, sự việc, nữ đồng chí sẽ lấy gì để bịt miệng !
Người thanh niên mặt ngoài bình thản, trong lòng chuyển nghìn vạn ý nghĩ.
Chiến hạm chủ, khí bàn tiệc tiếp theo trở nên cực kỳ sôi động.
Hải Thành coi cô như chị đại ngốc, trong lòng thầm khinh thường cô, ý nghĩa chiến lược của một chiến hạm Mỹ nguyên vẹn, thể so sánh với mấy tòa nhà?
Điểm xuất phát cao.
Nguyễn Hiện Hiện mặt tươi, vỗ bàn lấy cách thiết kiểu Bình Đầu thôn để mời chào các đại lão uống rượu.
Hành động đó trong mắt đối phương thô tục đến mức nào cô quan tâm.
Chỉ rằng đối phương hôm nay đáng giá, biệt thự kiểu Tây tương lai trị giá hàng trăm triệu đôla màu trắng tặng cho cô, ba mươi năm khi c.h.ế.t xuống mồ, cháu chắt chuyện hôm nay, hối hận đến mức đào mộ tổ tiên của lão già lên ?
Hình tượng cô nàng ít tâm tư, còn ngốc nghếch in sâu lòng ; lũ mưu mô hơn cả tổ ong vui vẻ phối hợp.
Rượu qua ba tuần, thức ăn qua năm vị, một bữa ăn đặc sản bản địa đúng điệu kết thúc trong niềm vui của chủ và khách.
Khi Nguyễn Hiện Hiện Cung Dã nửa đỡ nửa ôm đưa khỏi sảnh tiếp đón, trong lòng mắng mắng mạng lưới đời .
Ai văn hóa bàn rượu thịnh hành ở phương Bắc, phương Nam chỉ văn hóa ?
Lũ lão già nửa c.h.ế.t , nào cũng uống giỏi.
Lại là kiểu uống giỏi khoác lác, động sắc.
Cô lừa !
Vân Vũ
Nghe cô lầm bầm lừa, Cung Dã buồn đỡ cô vững hơn.
Lại cô đòi Hoàng Phố Giang, Cung Dã như hết cách, đưa cô lên xe do khách sạn sắp xếp, phóng mất hút.
Nhìn xe phóng mất hút, mấy vị đại lão phụ trách tiễn đưa thu nụ giả tạo mặt.
"Nói ?"
Dương Phân lạnh nhạt : "Tiểu t.ử đáng để bàn mưu."
Kính đáy chai bia bình luận, chỉ :
"Tài liệu xuống, giữ chân thanh niên từ tới, nhanh chóng phá giải hệ thống động lực tuabin khí, hướng lên cấp xin kinh phí, phần còn cần dạy nữa chứ?"
"Biết !" Dương Phân cúi đầu sâu.
...
Xe chuyên dụng do khách sạn cử tới dừng ở bến sông Hoàng Phố Giang, tài xế nhiệt tình giới thiệu phong cảnh dọc đường cho hai .
Đợi xe rời , Nguyễn Hiện Hiện mới còn dựa vai Cung Dã say mèm, giờ phút vững, mặt chút say nào.
Thở dài ợ lên một tiếng: " , ghét nhất là Nam." Nguyên nhân rốt cuộc là, ở đây quá thông minh.
Một chút cũng cảm tính, thực sự quá lý trí!
"Thực cũng , tinh khôn, đại diện của Dương Phân cho nhóm bận tâm.
So với kẻ ngốc hiểu chuyện , đối phương rõ ràng càng hợp tác với thông minh hơn."
Nguyễn Hiện Hiện đôi mắt sắc sảo, ánh hướng mặt sông phẳng lặng: " Cung Dã em ? Tương lai sẽ ngày càng nhiều, ngày càng nhiều thông minh đổ về Hải Thành.
Chia cắt miếng bánh lớn bất động sản Hải Thành, lúc đó thông minh quá nhiều, kẻ ngốc dễ khống chế như sẽ trở nên đủ dùng!"