Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 423: Lão tiên sinh che chở, ra mặt bảo vệ

Cập nhật lúc: 2025-12-04 09:14:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lão , cháu là Hiện Hiện đây ạ, cháu đang ở Hải Thành gửi lời hỏi thăm tới ngài!”

Đầu dây bên im lặng một lát, đó truyền đến một giọng trầm thấp, tuy yếu sức nhưng vô cùng ôn hòa.

“Chào cháu Hiện Hiện, nhận tin tức các cháu thành xuất sắc nhiệm vụ . Lần gọi điện tới, là chuyện gì ?”

Nguyễn Hiện Hiện khúc khích, “Không là cháu ở hải phận quốc tế gây chút rắc rối gì đó, nên hỏi thử, gây phiền phức gì cho phía ngài ạ?”

Đầu dây bên một nữa im lặng.

“Công việc tiến bộ trong gian khó, sức mạnh quốc gia đột phá trong khủng hoảng. Đồng chí Nguyễn, cháu nhớ kỹ, tất cả những gì lợi cho sự phát triển sức mạnh quốc gia, đều gọi là phiền phức.”

Trước tiên, ngài thừa nhận hành vi của cô quả thực mang đến một rắc rối, nhưng đó rõ rằng đất nước sẵn sàng hy sinh tất cả để ủng hộ thứ rắc rối kiểu !

Khẳng định nhiều tầng chính là phủ định, ông lão chuyện sức nặng thế, ý vẫn là cô gây rắc rối , đổi chuyển hướng, chắc hiểu .

Nguyễn Hiện Hiện nghiêm, cất lời một bài phát biểu hào hùng kích động còn hơn cả khi Đảng, cho đến khi thấy một tiếng ho khẽ, thở dốc.

Vị bên đầu dây uống Linh Tuyền của cô, xem bệnh ung thư vẫn biến mất.

Đây là cuộc gọi thứ hai giữa hai , Nguyễn Hiện Hiện phiền lão nhân nghỉ ngơi thêm, chuyển đề tài sang mục đích chính.

khá thẳng thắn, với những ở tầng thứ mà vòng vo, chỉ chuốc lấy sự ưa và chán ghét.

Tổng giám đốc một phút thể kiếm vài nghìn triệu, nhưng đối phương một phút thể là cả một sư đoàn b.ắ.n hết đạn, vì thẳng thừng:

“Lão , về chiến hạm Mỹ đó, cháu hai tòa nhà cũ ở Hải Thành phần thưởng, ạ?”

Lần đối phương trả lời nhanh, nội dung cũng vô cùng bất ngờ, “Là lầu Tây ? Trước đây tổng hành dinh tác chiến của chúng từng bố trí ở đó, là nơi mang ý nghĩa lịch sử và kỷ niệm lớn. Chỉ là công lao của cháu chỉ lấy hai tòa nhà phần thưởng là đủ, …” Ngài trầm ngâm.

“Khi nào về? Ta chủ, thưởng thêm cho cháu hai căn Tứ Hợp Viện ở Kinh Thành, sẽ tìm dẫn cháu xem, thích cái nào, cứ tự chọn.”

Nguyễn Hiện Hiện cảm thấy, đây thực sự là một vị lão tụ hội dung mạo, tài hoa, năng lực và tầm , đáng để khác kính trọng.

Cô cảm thấy về nhất định tìm cơ hội chữa khỏi hẳn bệnh ung thư của ngài.

Loại đáng lẽ sống tới năm trăm tuổi!

“Vậy thì quá ạ, bây giờ cháu vui đến mức thực sự chạy quanh khách sạn hai vòng, chân tay đều để cho , cảm ơn thế nào mới !”

“Ha ha ha!”

Đầu dây bên truyền đến một trận vang khoan khoái, đó giọng điệu trở nên trịnh trọng, “Đừng tự khiêm nhường, tiểu đồng chí, chúng mới là nên cảm ơn cháu.”

“Phó thị trưởng Dương hoặc những khác ở bên cạnh ? Đưa máy cho , chuyện.”

Nguyễn Hiện Hiện nở nụ nửa miệng đưa ống cho Dương Phân, “Lão lời với .”

Từ lúc cô bắt đầu bày tỏ hai tòa lầu Tây ở Hải Thành, còn gì đó về việc lấy công lao để đổi, tim Dương Phân bắt đầu đập thình thịch.

Nói thế nào nhỉ?

Đổi chiến hạm lấy lầu Tây, thể xem như giao dịch riêng giữa hai bên, cũng thể hiểu là… hối lộ, nhận hối lộ!

Quan hệ thể để lộ riêng tư, đồng nghĩa với việc quan hệ giữa hai bên càng thêm bền chặt, phía Hải Thành chắc ý định nắm lấy điểm yếu của cô.

Ai ngờ cô vượt qua một tầng tầng lớp lớp trung gian, trực tiếp tìm đến đại lãnh đạo cấp cao nhất?

Điều giống như khi mua nhà, khách hàng chỉ vượt qua môi giới, mà thậm chí vượt luôn cả chủ nhà, trực tiếp tìm đến chủ đầu tư.

Và trực tiếp với chủ đầu tư: cứu con trai ông, hãy tặng hai căn nhà như lời cảm ơn !

Đường đường chính chính, ngay thẳng hùng hồn!

Vậy thì còn ai thể liên hệ cô với tham nhũng, nhận hối lộ nữa?

Trong vòng vài nhịp thở ngắn ngủi, Dương Phân thậm chí nghĩ tới chuyện nên nhường cả phần mộ tổ tiên để phần thưởng cho vị tổ tông

Khi nhận điện thoại, tay đều run.

Với cấp bậc của , cũng chỉ từng thấy vị lão từ xa một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-423-lao-tien-sinh-che-cho-ra-mat-bao-ve.html.]

Quả nhiên, đối phương lệnh cho về việc nhà cửa ở Hải Thành để Nguyễn Hiện Hiện tùy ý lựa chọn, thậm chí giới hạn lượng. Nguyễn Hiện Hiện cảm thấy, trong đó dường như chút tình cảm cá nhân.

Dương Phân từ lâu ướt đẫm mồ hôi lưng, cho đến khi đầu dây bên cúp máy, vẫn giữ nguyên tư thế hai tay giữ chặt ống , tư thế cung kính nhúc nhích.

Qua một lúc lâu , Dương Phân thở dài một , đầu Nguyễn Hiện Hiện với ánh mắt vô cùng phức tạp.

Giọng điệu hiếm thấy trở nên nghiêm túc, “ sẽ cho tổng hợp tình trạng các ngôi nhà trống hiện ở Hải Thành thành một cuốn sổ, cô… thể từ từ lựa chọn những căn thích.”

Từ khi lão “Hai tòa nhà thể đủ phần thưởng”, Nguyễn Hiện Hiện nghĩ kỹ .

Trên hai tòa, đòi thêm một tòa!

Lão mở miệng bảo vệ cô, cho đủ sự tự tin và thể diện, nhưng bản thể tỏ quá tham lam.

Quá đáng, khó tránh khỏi khiến cảm thấy cô ăn uống khó coi, từ đó nghi ngờ quyết định của lão .

Không đòi thêm một tòa nào, là tát mặt lão .

Cái thang bắc sẵn cho cô, mà cô để lập nhân cách vẻ rộng lượng tự phá bỏ cái thang dựng sẵn, dù sẽ thông cảm, nhưng ai sẽ vui?

Cách hợp lý nhất chính là đòi, đòi thêm một tòa, đòi cái !

Đối diện với ánh mắt xem xét phức tạp của Dương Phân, tên hề gió nhẹ mây tạnh, “Vậy thì phiền .”

Cô gọi cuộc điện thoại , mục đích chỉ đơn thuần là để đòi phần thưởng!

Sau mấy ngày tiếp xúc, cô phát hiện những ở đây quá giỏi tính toán, kiểu ác ý trả thù, mà là thuần túy tinh tướng.

Tinh đến mức bắt cóc con cóc mà vắt cả nắm bột, vắt kiệt từng giọt giá trị cuối cùng của bạn.

Vân Vũ

Trên đường về, cô suy nghĩ, bước núi vàng biển bạc tương lai để tranh giành miếng bánh, chỉ mỗi bối cảnh Cục 749 là đủ.

Cô cần một chỗ dựa lớn hơn để răn đe giới lãnh đạo Hải Bang.

Để khỏi con cóc bò lên mu bàn chân, c.ắ.n nhưng cứ gây khó chịu.

Bây giờ thì , với cuộc điện thoại , lão còn sống một ngày, Hải Thành sẽ dám tính toán cô một ngày, chỉ thể cung phụng cô như một tiểu tổ tông.

Cái gì nếm mật gai thế lực ngang ngửa, đường về cô nghĩ thông suốt, đây tư tưởng chỗ sai lầm, thì thật to!

Ai thời gian để đấu đá nội bộ với họ?

Cái loa truyền tin Dương Phân chắc chắn sẽ truyền đạt từng chữ xảy hôm nay về cấp , sự bảo vệ và coi trọng của lão , chính là vũ khí và chỗ dựa lợi nhất cho cô trong tương lai.

“Này, lão Dương ! Anh ngoài , gọi điện về nhà một chút.”

Dương Phân: …

Mười phút , cô rõ ràng còn gọi là lãnh đạo!

Giận đến mức Dương Phân đầu bỏ , quên luôn cả quy tắc điện thoại mật mã gọi cho cá nhân!

Cho đến khi cánh cửa khép , ba mỉm .

Nguyễn Hiện Hiện gọi điện cho bà, một là để báo bình an, hai là hỏi thử nên chọn lầu Tây ở khu vực nào.

Cô chỉ hai chỗ đó, bà - bản địa Hải Thành - lẽ nhiều hơn.

Nhà lắp điện thoại, trạm cảnh vệ bảo cô mười lăm phút gọi .

Nghe thấy giọng của bà thở dốc mang theo sự quan tâm, Nguyễn Hiện Hiện kiềm mà bắt đầu lên giọng, cũng trở nên nhõng nhẽo.

Sau một hồi hỏi han ấm lạnh, cô hỏi vấn đề hỏi.

“Lầu Tây?” Giọng Nghiêm Phượng Hoa bên đầu dây chút kỳ quặc, “Dinh thự họ Nghiêm ở Hải Thành cháu lấy, để tâm mấy cái lầu rách nát đó gì?”

 

Loading...