Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 447: Lôi Kẻ Chủ Mưu Ra Ánh Sáng
Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:36:06
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lối của đạo tràng là một cánh cửa đồng xanh thông thiên nối liền với hang động. Giữa đêm khuya, khi Nguyễn Hiện Hiện bước chân khỏi cửa lớn tiến hang động, từ phía đối diện đỉnh núi tuyết, từng đôi mắt xanh lè lấp lánh lên.
“Gào... Úuu!”
Một con sói tuyết trắng muốt vài bước nhảy vọt lao hang động, chắn mặt Nguyễn Hiện Hiện trong tư thế tấn công, nhe nanh về phía Triệu Lập.
Trong núi, từng đợt tiếng hú của sói đáp , nối tiếp dứt, âm vang kéo dài.
Nguyễn Hiện Hiện xổm xuống, vội vàng ôm lấy hình của sói đầu đàn kéo lòng, “Đừng sợ, bọn họ là nhà, sẽ hại .”
Đại yêu với đại yêu cũng khác , là do chênh lệch về thực lực do các đại yêu trấn giữ núi Côn Lôn ít tiếp xúc với con , mà biểu hiện tính tấn công cao.
Đặc biệt là cặp vợ chồng sói đầu đàn, khẳng định chính con mắt bề ngoài giống hệt thương công chúa nhỏ của chúng, còn cưỡng ép xuyên qua vòng vây của đàn sói tiến đạo tràng.
Lúc , chúng vẫn đang gầm gừ gầm ghè đe dọa.
Triệu Lập chắp tay lưng, xuống con sói , trong mắt sói lập tức lóe lên ánh sáng hung tợn. Nếu Nguyễn Hiện Hiện liều mạng ngăn cản, lẽ hai bên đ.á.n.h .
Triệu Lập khẩy, “Nó vẫn là đầu tiên chủ động tới gần con , suốt nửa tháng qua cứ ở trong bóng tối hú gọi điều khiển đàn sói.”
“Bắt nó thì nó chạy, trơn tru tay vịn!”
“Gào... Úuu!”
“Đừng sợ, sẽ hại ngươi.” Nguyễn Hiện Hiện vội vàng an ủi sói tuyết đầu đàn trong lòng, ngẩng đầu lên với Triệu Lập:
“Thưa thầy, đừng thẳng mắt nó, sẽ sói cho là tín hiệu khiêu khích khi tấn công.”
Rồi cúi đầu thương lượng với sói đầu đàn.
“Trước tiên hãy để bầy đàn của ngươi lùi xa một chút , , để những con nơi xử lý xong công việc sớm thì cũng thể rút khỏi lãnh địa của ngươi sớm.”
“Gào... Úuu!”
Sói đầu đàn chịu. Vốn dĩ bản tính chúng là loài vật ý thức lãnh thổ mạnh, mới chịu thiệt ở tay con , sói đầu đàn đoàn tụ với bầy đàn lâu nên nhượng bộ.
Thương lượng thành, Nguyễn Hiện Hiện cũng để sói đầu đàn mất uy tín mặt đàn sói.
Đây là lãnh địa trọng yếu của sói tuyết, rút lui khác gì bắt nó nhường đất, lệnh cưỡng chế, chẳng khác nào giảm uy tín của sói đầu đàn trong bầy.
“Thưa thầy, ngài xem, của chúng đạo tràng, nếu chủ động hại đàn sói, chúng sẽ chủ động tấn công, cần thiết ép chúng rút lui mãi.”
“Cô còn thương xót lũ súc sinh .” Vừa dứt lời, từ phía Triệu Lập bước một lão giả mặt đen.
Biểu cảm của giống như từ nhỏ cha bỏ rơi, kết hôn phát hiện vợ m.a.n.g t.h.a.i con của bố , xét nghiệm m.á.u phát hiện bố và quan hệ huyết thống, cả thế giới hình như đều nợ hai năm trăm tám mươi ngàn .
Nguyễn Hiện Hiện mặt mang nụ , nhưng trong mắt lạnh lẽo, đáy mắt mang theo ánh sáng u ám hỗn hào : “ bênh nó, chẳng lẽ bênh vợ của ông?”
“Cái ông bố đội sừa của ông, kẻ quan hệ với vợ ông, nó chịu ?”
“Tiểu t.ử dám!” Lão giả nổi giận, cánh tay dài vươn tới, tóm lấy đứa tiểu nhi vô tri dám ăn bậy bạ .
Tay với nửa chừng Cung Dã giữ chặt, chỉ thấy trong miệng lão giả phát một tiếng thét t.h.ả.m thiết xé lòng, cả cánh tay Cung Dã dùng vũ lực giật đứt lìa.
Chỗ vết đứt thịt m.á.u lộn xộn, m.á.u b.ắ.n đầy mặt Triệu Lập.
Ông kinh ngạc đến mức nên ngăn chặn cuộc xung đột bất ngờ , là kinh ngạc việc học trò chỉ vung tay giật đứt cánh tay của một nhân vật cấp trưởng lão trong Cục 749.
Trong giây lát ngơ ngác đó, Cung Dã vứt bỏ cánh tay đứt lấy khăn tay đến bên Nguyễn Hiện Hiện, lau ngón tay cúi đầu nhẹ nhàng: “Không chứ?”
Hắn hiểu đối tượng của , sẽ chỉ vì một câu ý mà biểu hiện sự công kích mạnh mẽ đến .
Lão giả mặt đen tên là Đường Phong Niên, đúng như Nguyễn Hiện Hiện , thuở nhỏ cha bỏ rơi, đến tuổi trung niên mới khó khăn lấy vợ, vướng mối quan hệ với bố quan hệ huyết thống.
Chuyện trong nội bộ Cục 749 là bí mật.
“Lão Đường…” Triệu Lập tiên đỡ lấy lão giả mặt đen, chỉ trong tích tắc giơ tay lên đó, học trò ném cánh tay đứt của Đường Phong Niên xuống vách núi.
Biểu cảm của ông từng tấc một đóng băng, từ từ buông tay đang đỡ Đường Phong Niên, trong mắt mang theo sự xem xét và cân nhắc sâu sắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-447-loi-ke-chu-muu-ra-anh-sang.html.]
Ông hiểu Cung Dã, cũng như Cung Dã hiểu Nguyễn Hiện Hiện, rằng học trò do ông một tay nuôi nấng dắt díu cũng quá lời.
Thuở ban đầu, Cung Dã g.i.ế.c từ phòng thí nghiệm, xa rời xã hội quá lâu, chính ông là từng bước dẫn dắt nhận thức thế giới .
Nếu chạm nghịch lân, sẽ tàn nhẫn như .
Thủ đoạn tàn khốc của Cung Dã chấn động lớn những thuộc Huyền Môn trong đạo tràng vì nộp một thỏi vàng nhỏ, bất phục phục.
Nuốt nước bọt, “Các đây đồng nghiệp với một tên điên như ? Làm sống sót ?”
Kim Thâm đang bày biện một pháp khí khinh bỉ, “Cái tính là gì? Anh của lúc điên lên trong tương lai còn g.i.ế.c vợ hành hạ con trai nữa !”
Mọi : ...
Một thỏi vàng nhỏ liệu đủ ?
Không đủ thì bọn họ còn nữa!
“Súc sinh, g.i.ế.c ngươi, g.i.ế.c bọn ngươi.” Đường Phong Niên ôm lấy cánh tay cụt gào thét, gió lạnh ùa hang động, mùi m.á.u tanh kích thích đàn sói đồng loạt nhe nanh.
Chỉ chờ lệnh của sói đầu đàn.
Nguyễn Hiện Hiện một tay bóp chặt cái mõm đang định gầm gừ của sói đầu đàn, lạnh với lão giả mặt đen, “Trên ngươi, khí tức của .”
Câu Triệu Lập vẫn hiểu ý, nhưng Cung Dã hiểu .
Nguyễn Hiện Hiện trong tình huống trúng thuật Hàng Đầu Đông Nam Á, điều kiện tiên quyết để thi triển phép thuật là lấy vật phẩm từ cơ thể của phép.
Đối tượng Đường Phong Niên khí tức của cô, chứng minh đối phương từng tiếp xúc cự ly gần với đồ đạc mang theo của cô.
Cung Dã giải thích với thầy, trong lúc thuật , tiếng thét t.h.ả.m của Đường Phong Niên nhỏ dần, sắc mặt biến đổi, ánh mắt lấp lánh phủ nhận:
“Ta .”
Rồi : “Cô là siêu năng lực khứu giác tiến hóa, chứng cứ ? Chỉ dựa một cái miệng để bậy ?”
Sắc mặt Triệu Lập lạnh giá, vu oan nên phản ứng như .
Vân Vũ
“ là siêu năng lực khứu giác.” Nguyễn Hiện Hiện thờ ơ vuốt ve bộ lông dày mềm mại của sói đầu đàn, “ thì thể.”
“Gào... Úuu!”
Sói đầu đàn sẵn sàng xuất kích.
Đàn sói các đỉnh núi đáp lời, tiếng hú vang liên miên khắp các sườn núi, khí hiện trường mang đầy tính chất sắp xảy xung đột.
Cung Dã chỉ , , hình lóe lên xuất hiện mặt lão giả mặt đen, một tay bóp lấy cổ , tay nắm lấy cánh tay duy nhất còn của .
“Không nữa , giúp ngươi cho sói ăn.”
“Không!” Đường Phong Niên từng nếm trải nỗi đau đớn khi cánh tay xé đứt khỏi cơ thể, mặt đen sì hiện lên vẻ sợ hãi, Cung Dã bóp cổ đến đỏ bừng.
“ , ...”
“Là... là lãnh đạo cấp lệnh cho như , gì hết.” Tiếp theo, một cái tên.
Những mặt ở đó xa lạ gì với cái tên đó, biểu cảm trở nên sâu xa khó lường.
“Thả , tội gì chứ? Ta chỉ tuân theo mệnh lệnh của cấp hành sự, giỏi, giỏi thì các tìm !”
Giọng Triệu Lập lạnh đến mức như rơi xuống từng mảnh băng, “Huyền Môn nhúng tay chính trường là luật sắt, tin, ngươi hiểu đang gì.”
Lấy vật phẩm từ cơ thể, ngoài mục đích thi triển vu thuật, trong Huyền Môn lẽ nào hiểu?
Lại một tiếng thét t.h.ả.m thiết nữa, Cung Dã dùng sức, giật đứt luôn cánh tay còn của , tay bóp cổ giơ cao Đường Phong Niên đang m.á.u phun ngừng...
Rồi ánh mắt của , vung tay ném Đường Phong Niên như một mảnh giẻ rách xuống vực...