Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 463: Ngoại truyện: Đến Cục 749 Thương Lượng Điều Kiện

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:37:11
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại thêm một mùa Tết Nguyên Đán nữa đến —

Trong lúc nhà đều sum họp, bên trong Cục 749 gió lạnh vi vu!

Nguyễn Hiện Hiện oai phong lẫm liệt chặn ngay cổng chính, bất kỳ ai đều cô phun nước miếng một phát!

Tay cô vuốt ve một con chó, miệng thì lảm nhảm ngừng.

“Gì cơ? Ngươi thích bạn gái của bạn , còn lén tỏ tình, cô gái tát một cái?”

Con ch.ó chăn cừu đen: Gâu!

“Thế thằng thì ?”

“Kẻ cuồng nghiên cứu khoa học? Tiền đủ liền lấy trộm sổ lương hưu của bố ? Cả của bố vợ nữa?”

Con ch.ó chăn cừu đen: Gâu!

“Đứa ghê thật, mười hai tuổi mới cai sữa, đến giờ 23 tuổi vẫn ngủ chung giường với ? Cái gì? Còn cả vợ nó nữa? Ba con xếp giường?”

Con ch.ó chăn cừu đen bật dậy: Gâu gâu gâu!

Sau khi một nữa đ.á.n.h , bịt mắt thâm quầng, khập khiễng bỏ chạy, Triệu Lập, vẫn đang trốn mấy tầng hầm, cuối cùng cũng lộ diện.

Không cần suy nghĩ, ông vung tay táng cho con ch.ó đen một cái, giọng điệu giận dữ thất vần.

“Mùng một Tết ở nhà ăn Tết, chạy đến cơ quan lột đồ lót của khác, miệng mày trúng gió não liệt nửa ?”

Nguyễn Hiện Hiện dậy từ bậc thềm, phủi phủi bụi bám mông, chăm chú đối phương.

“Thưa thầy, thầy là còn khá chính trực, nhưng hàng tháng đem hết lương giúp đỡ cho đám hậu nhân xa cách mấy nghìn đời, ngày ngày ở cơ quan ăn bám uống bám thì !”

Bản lột đồ lột, cũng xem đồ lót đồng nghiệp màu gì, đám đông xa: ???

Con ch.ó suốt ngày chạy rông trong cục, đặc biệt thông minh còn hiểu tiếng nên đem nấu , thật đấy!

Mặt mày Triệu Lập giận dữ trở nên căng thẳng, dần trở nên hiền từ, “Ta ngươi đến đây để gì, theo trong !”

Tạm chiếm một văn phòng của nhân viên nghiên cứu về quê ăn Tết, lát , từ bên trong truyền âm thanh lộp bộp cùng tiếng kêu t.h.ả.m thiết của đàn bà!

Đám đông đang lén: Cuối cùng cũng thấy thoải mái!

Nguyễn Hiện Hiện thầy dùng vũ lực bịt miệng, ôm lấy cái bướu to tướng trán, oan ức co rúm chiếc ghế đẩu như một đứa trẻ mắc hội chứng Down hai mươi tuổi, há mồm to ...

Triệu Lập thần sắc tươi tỉnh, thoải mái, nước trong ấm nguội cũng bận tâm, rót một cốc nhấp nháp đầy khoan khoái, cúi mắt thấy tên họ vẫn đang rống toáng lên!

Chỉ gầm chứ mưa, một ánh mắt lạnh lùng phóng tới, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh!

“Nói , đang ngày Tết còn là mới cưới, ở nhà yên phận, chạy đến đây tìm ai để gây khó chịu?”

Vân Vũ

Đối mặt với đôi mắt to sáng ngời đầy chân thành của tức, Triệu Lập tắc nghẹn, hiểu , đến tìm gây khó chịu đây!

Hắn thở dài một tiếng, đặt chén xuống, “Đừng tưởng bày trò ám thị tâm lý, lão phu sẽ ngươi và thằng nhãi con Cung Dã gì.

Bắn c.h.ế.t gia quyến của lãnh đạo?

Hừ!

Để các ngươi ở nữa, chẳng lẽ để các ngươi phá cho nát hết thành Bắc Kinh ?”

“Là Thái Thái, con!” Tên họ cuối cùng cũng ngậm cái mồm rống , cúi đầu chọt chẹt ngón tay, bán đồng đội mà chút áy náy.

Triệu Lập cho phì , “Hai đứa phóng hỏa, một đứa canh gác, các ngươi tưởng già đến mức hiểu nổi mấy trò tiểu tâm cơ của các ngươi ?”

“Thầy minh!” Nguyễn Hiện Hiện khúm núm tiến gần, bóp vai xoa chân, biểu cảm nghiến răng nghiến lợi thật đáng sợ.

“Con tự nhận từng trêu chọc bất kỳ ai trong Bộ Chính, là họ giữ quy củ tay .”

Triệu Lập liếc mắt, nghĩ thầm: Chưa từng trêu chọc? Ngươi cứu vị , ngươi động chạm đến lợi ích của bao nhiêu ?

Thấy cô ưỡn ưỡn cái cổ, trong mắt chút oan ức thực sự, Triệu Lập biểu cảm dịu , giọng điệu cũng mềm mỏng hơn.

“Vậy ngươi nghĩ đến cái giá trả khi sự việc xảy ?”

“Sức mạnh của trong giới Huyền môn vốn vượt lên kẻ thường.

Các ngươi mở tiền lệ b.ắ.n c.h.ế.t gia quyến lãnh đạo, dù tại ngươi, Bộ Chính cũng sẽ tránh xa ngươi.

Thời loạn, họ tôn Huyền môn là cứu tinh.

Thời thịnh, chúng chính là mối nguy hại an ninh lớn nhất của quốc gia.

Bản tính con .

Con bé, , ngươi hiểu ?”

Hắn dậy, khoanh tay lưng, ánh mắt ngoài cửa sổ chứa đầy nỗi bi thương và cô tịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-463-ngoai-truyen-den-cuc-749-thuong-luong-dieu-kien.html.]

“Ở Bắc Kinh thêm nữa, thể nghĩ đến hậu quả, tên khốn họ Uông hành động liên tục, cho đến khi chọc giận các ngươi, c.h.ế.t vì tai nạn.

Thỏ c.h.ế.t hồn cáo cũng sợ, ba cùng Hội Cách Vĩ sẽ điên cuồng, phản công lúc c.h.ế.t.

Các ngươi g.i.ế.c một, g.i.ế.c bốn, lẽ nào g.i.ế.c hàng ngàn hàng vạn cán bộ đeo băng tay đỏ?

Người trẻ tuổi bản lĩnh tránh trả thù, còn trưởng trong gia đình thì ?

Bọn điên lên đến c.h.ế.t còn sợ, ngươi chẳng lẽ sợ trưởng liên lụy, trả thù, ngàn ngày phòng thủ?”

Hắn lấy , đầu .

“Về , trở về nông thôn, nơi đó đủ rộng, cũng đủ cho ngươi thoải mái quậy phá!”

“Hãy cho chúng một năm thời gian, quét sạch thế lực vốn nên tồn tại .”

Nguyễn Hiện Hiện căng thẳng, hai tay nắm chặt chiếc áo bông đỏ, “Chuyện, chuyện nghiêm trọng đến ? Họ thực sự sẽ trả thù gia đình con?”

“Ngươi xem?” Triệu Lập nhạt.

Nguyễn Hiện Hiện như hạ quyết tâm, “Vậy con càng thể , con vỗ m.ô.n.g chạy , nhà con chẳng càng nguy hiểm hơn ?”

Đứa trẻ , hiểu lời thế nhỉ?

Cục lẽ nào để gia đình cô phơi nhiễm nguy hiểm? Chính cô mới là nguồn nguy hiểm thực sự, biến mất thì còn gì cũng dễ !

“Trừ phi!” Nguyễn Hiện Hiện chuyển giọng, “Điều bác con trở Bắc Kinh.”

“Bác ngươi?” Triệu Lập nghĩ về thích của cô, “Phó đoàn trưởng đang ở tỉnh Điện đó?”

Nguyễn Hiện Hiện trả treo, “Bác ông!”

Triệu Lập: ...

Không nhịn nổi, dùng vũ lực để cô hiểu rốt cuộc ai mới là bác của ai!

Một cục nhỏ co rúm trong góc đầy oan ức.

Càng càng thấy nhức răng!

Lại giận dữ nghĩ, Cung Dã đến?

Nếu đổi thành thằng nhãi con da dày thịt béo , nhất định sẽ cho nó hoa tại nở như thế!

Xoa xoa sống mũi quyết định giả vờ như thấy.

“Ngươi xác định chứ?”

Tên họ gật đầu dứt khoát, “Cục 749 thể bảo vệ ông bà con, nhưng già mà, cần sự quan tâm, con về hương cũng thể yên tâm phần nào.”

Triệu Lập cảm thấy mỗi thêm một câu với cô sẽ đoản thọ thêm một ngày, vung tay:

“Cút! Cút ngay lập tức, mang theo con bạch hổ và cái túi ni lông của ngươi !”

Tên họ chẳng ưu điểm gì, ngoại trừ mắt sáng lòng tỏ, thầy đồng ý gián tiếp, chần chừ một giây, lăn tròn phóng chạy!

Rời khỏi địa giới Cục 749, cô leo lên xe đạp, mặt lộ vẻ xảo trá.

Thành công !

Không cần đuổi, năm 76, năm tháng nhiều biến cố hậu thế ghi nhớ , Nguyễn Hiện Hiện vốn dĩ cũng định về quê tránh gió.

Huống chi còn xảy chuyện Cung Dã b.ắ.n c.h.ế.t nữ quyến, dám để đám băng tay đỏ lúc c.h.ế.t phản công, nhắm mục tiêu họ.

Rời khỏi Bắc Kinh là tất yếu!

cũng thể quá dễ dàng, khi mưu cầu một tương lai cho bác cô ở Bắc Kinh là khéo!

Cô đạp xe, vỗ đầu con ch.ó to đuổi theo, xoa mạnh.

“Công tác tình báo khá .” Cô lấy con gà từ gian nhét mõm chó, “Ta , công tác tình báo vẫn tiếp tục,

sớm muộn gì, Hồ Hán Tam cũng sẽ trở !”

Con ch.ó thè lưỡi ha ha ha!

Đuổi theo vài bước, tiễn cô biến mất khỏi tầm mắt!

Nguyễn Hiện Hiện thong thả trở về nhà, công bố tin vui .

Người nửa ngày, Triệu Lập cuối cùng cũng tỉnh ngộ!

Hắn... lừa ?

 

Loading...