Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 464: Ngoại truyện: Chuyện bất ngờ đến chóng váng
Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:37:12
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ga xe lửa –
Nhìn ông bà tiễn, Nguyễn Hiện Hiện vẫy tay.
"Cháu về quê nha bà! Trong vòng hai tháng nữa là đường ca đường tỷ thể theo bác cả bác hai về Bắc Kinh ."
Giọng cô hung dữ đe dọa, "Khi về mà cháu phát hiện bà thương họ nhiều hơn cháu, cháu sẽ phóng hỏa đốt mái tóc dài của đường tỷ cho coi."
lúc đó đoàn tàu chuyển bánh, khiến Nghiêm Phượng Hoa đang định nhảy lên tát cái tên khốn nạn một cái tát trượt .
Cảm giác biệt ly gì cũng chẳng còn, chỉ thấy tức !
Mãi đến khi bà trịnh trọng cam đoan sẽ thương thằng/cháu nhất, mãi mãi ai vượt qua nó, cái tên khốn mới chịu hài lòng rút đầu !
Hai vợ chồng già về phía Phong Quảng, khẽ gật đầu ý, "Hai bác yên tâm, trong địa bàn của , một tên Hồng Tụ Xoang nào thể quậy phá .
Hai bác cũng giữ gìn sức khỏe!"
Dứt lời, ông vài bước dài, nhảy phốc lên đoàn tàu đang chuyển bánh!
...
"Tên ma đầu rể ở rể về !"
Đầu thôn Bình Đầu –
Ở đầu thôn, lũ trẻ con mũi dãi chơi đ.á.n.h trận tuyết, thấy chiếc máy kéo ì ạch khó nhọc chạy tới, ban đầu còn ngây , khi thấy Nguyễn Hiện Hiện từ xe nhảy xuống, lập tức nổi sóng!
Còn Nguyễn Hiện Hiện thì chẳng buồn để ý, chạy đến gốc cây to, chống tay cây nôn thốc nôn tháo.
Cung Dã lo lắng phía vỗ lưng cho cô.
"Đừng vỗ — oẹ!"
"Thật sự — oẹ!"
Vật vã cả nửa ngày, cuối cùng cũng chỉ nhổ mấy ngụm nước chua.
Mộ Hạ xuống xe cũng lo lắng hỏi, "Rốt cuộc là ? Trên xe suốt đường ăn gì , vẫn nôn thế?"
Trần Chiêu Đệ đoán, "Không lẽ... lẽ là ?"
Tất cả đột nhiên bụng lớp áo khoác quân đội dày cộp của Nguyễn Hiện Hiện, kinh hỉ, mong đợi, nhưng ánh mắt cháy bỏng nhất chất chứa sự hoang mang thăm thẳm!
Còn bản chính nhân vật thì mặt đen như cái chảo, giọng điệu âm trầm:
" kết hôn mười ngày!"
Cho dù giả sử đêm tân hôn cô , thì cũng thể nào mới bảy tám ngày nghén chứ?
Lạc hậu mở cửa cho lạc hậu, lạc hậu thật !
"Vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra." Cung Dã yên tâm, tàu cô ăn nhiều, ủ rũ, xuống xe vội vã đòi về quê, là kịp về ăn món thịt lợn mổ!
Ai ngăn cũng .
May mắn là công xã trại chăn nuôi ép dầu, mấy thôn hợp lực định kỳ dọn tuyết đường để nhà máy vận chuyển hàng hóa, thì ngày giáp Tết thế đừng hòng thôn.
"Đỡ hơn chút nào ?"
Nguyễn Hiện Hiện gật đầu, từ đằng xa, Hồ Hòa Thạc dẫn theo Hướng Hồng Quân cùng mấy hộ quen , bước từng bước nặng nhọc trong tuyết hướng về đầu thôn.
Hướng Hồng Quân mừng rỡ, " là cái thằng cháu , từ chỗ thằng Tiểu Hồ cháu sắp về thôn, ngày cũng mong đêm cũng trông.
Trước Tết mổ lợn, một vạt thịt lợn lớn vẫn vứt ngoài bãi tuyết, chỉ chờ cháu về để nấu món thịt lợn mổ!"
Rồi ông gật đầu với Hạ Hạ, Chiêu Đệ và , thở trắng xóa bốc lên giữa trung, "Về hết cả là , thiếu tay chân gì cả, thật!
Đi, về nhà chuyện!"
Cơn buồn nôn lúc nãy dịu , Nguyễn Hiện Hiện tràn đầy sức sống, thôn Bình Đầu phủ đầy tuyết trắng, cảm khái tuôn trào.
Cô hét vang một tiếng: "Nơi đây khí luôn yên tĩnh, nơi đây hồ chứa nước luôn trong vắt, trăng sáng tuyết trắng soi rọi mặt đất, cất giấu ký ức sâu thẳm nhất của !
Ức ức ức ức ức~"
Hướng Hồng Quân suýt ngã chúi đầu xuống tuyết, ông bặm môi.
"Cái giọng hát của , năm xưa lùn cầm s.ú.n.g b.ắ.n qua ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-464-ngoai-truyen-chuyen-bat-ngo-den-chong-vang.html.]
Cảm giác quen thuộc ùa về, Nguyễn Hiện Hiện thỏa thích chạy cuồng loạn bãi tuyết, mặc cho Hồ Hòa Thạc chỉ huy chiếc máy kéo từ huyện chở lương thực và thịt họ mang về đến điểm tri thức thanh niên!
Trên đường đến nhà lão Hướng, ông với cô, Hướng Noãn lên Bắc Kinh học đại học Công Nông Binh, Tết năm nay về nữa!
Đi sâu trong thôn, ngày càng nhiều dân làng thấy động tĩnh bước khỏi cửa, gia đình họ Hồ đuổi đến lán trâu đó xây nhà ở chỗ khác cũng mặt trong đó.
Trong mắt họ giảm bớt sự căm ghét tiểu tri thức thanh niên ngày , ngược mang theo một sự nhiệt tình và hi vọng.
Một năm trời, nhà máy chăn nuôi ép dầu nên tên tuổi khắp tỉnh Hắc, gà vịt lồng từng đàn, cung cấp thực phẩm cho bên ngoài.
Cuối năm xây thêm chuồng trại kín để nuôi gà vịt, sản lượng giảm, nhưng nhiều!
Gà vịt ăn thức ăn từ bã dầu, con nào con nấy béo , một con đủ sức bằng hai con gà còi nhà tự nuôi, mấy nhà máy lớn trong huyện xếp hàng đến mua đấy!
Chuồng trại kín năm nay vận hành thử trong nhà máy, đội trưởng , thành công thì sang năm nhà nhà thể học theo.
Đội viên đến trại chăn nuôi nhận trứng thụ tinh, tự nhà ấp nở thành công trại chăn nuôi sẽ thu mua.
Thêm đó, vườn rau một mét dần thịnh hành, cái Tết năm nay, so với những năm sung túc dễ chịu hơn bao nhiêu .
Mùa đông, dân làng ngoài hoạt động cũng nhiều hơn, còn cảnh mấy em trong nhà đến mùa đông chỉ chung một chiếc quần bông.
Ai mang đổi , trong lòng các đội viên đều rõ.
Cái thằng quậy phá thì quậy phá, nhưng lợi ích, nó thực sự nghĩ cho !
Vân Vũ
Nhà họ Trương mang đến một vò dưa muối tự , nhà họ Lý mang hai bó củi, cứ thế đến sân nhà Hướng Hồng Quân, vai mang tay xách.
Đẩy cánh cửa gỗ cũ kỹ, bày biện trong nhà vẫn quen thuộc như trong ký ức, "Nào, mấy đứa cởi giày lên giường , lên giường cho ấm."
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, hôm nay là một ngày trời, Nguyễn Hiện Hiện cởi bỏ ủng bông, đôi bàn chân sự chứng kiến của ...
Từ từ... bốc lên một làn khói trắng!
Nguyễn Hiện Hiện: ???
Mọi : ...
Cô hổ co quắp ngón chân, "Đây là hiệu ứng bốc nhiệt lượng."
Hướng Hồng Quân liếc xéo, "Ừ, do chân cháu thối!"
Rồi ông , "Không , sáng sớm mới đốt lò sưởi giường, một lúc nữa căn phòng ấm lên là !"
Có cái thằng loạn nhịp gương, Mộ Hạ ngoan ngoãn ở mép giường, ai cởi giày.
Một đĩa lạc rang, một xô rượu cao lương, Hướng Hồng Quân rót đầy cho lũ trẻ, "Uống một chén cho ấm bụng nhé?"
Nguyễn Hiện Hiện nâng chén uống cạn một , trong bụng cô thức ăn, nôn xong uống rượu hại dày, Cung Dã rõ nhưng ngăn cản.
Anh bao giờ cô mất mặt đám đông.
Chỉ là đang nghĩ, lúc về nhà sắp xếp thỏa, nấu cho vợ một nồi cháo kê.
Đang suy nghĩ, tay ai đó nắm lấy, Nguyễn Hiện Hiện giới thiệu với Hướng Hồng Quân, "Chú, đây là bạn trai cháu, đầu năm đăng ký kết hôn, hai mươi tám tiệc.
Chú xem ?"
Người Đông Bắc một , chính là tửu lượng, bắt đầu trò chuyện khi uống rượu, quan sát xem đó khi say tính tình thế nào.
Một buổi sáng náo nhiệt trôi qua, món thịt lợn mổ nhà quê chính hiệu mà Nguyễn Hiện Hiện mong đợi bấy lâu lên bàn.
Rượu ba tuần, thức ăn qua năm vị... Nhìn Hướng Hồng Quân bàn rượu say khướt, vòng vai Cung Dã, khoa tay múa chân, nhất định kết nghĩa với bạn trai cô, đều bật !
Theo ánh hoàng hôn, trở về điểm tri thức thanh niên.
Trước khi , Nguyễn Hiện Hiện từng giao căn phòng cho Mã Đại Chủy trông nom, sạch sẽ, chăn đệm bông đều trải lên cho cô, khác mấy so với lúc cô rời .
Nguyễn Hiện Hiện tay chân duỗi thẳng, bành giường, nhiệt độ ấm áp khiến khuôn mặt nhỏ khi uống rượu của cô ửng hồng.
"Lão Cung... nhớ!"
Người đàn ông đang cố gắng giúp cô đồ ngủ, ánh mắt dần sâu thẳm, yết hầu gợi cảm khẽ lăn, khí dần chìm đắm...
Hệ thống do dự cả ngày cuối cùng cũng lên tiếng:
[Đừng nghĩ nữa, chúc mừng chủ nhân, động phòng chín ngày, m.a.n.g t.h.a.i một tháng!]