Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 467: Ngoại truyện: Muốn bay lên trời và sánh vai cùng mặt trời

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:37:15
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối tháng Tám, Chử Lê và Mộ Hạ tổ chức một hôn lễ náo nhiệt nhưng quá linh đình tại nông thôn.

Sáng hôm ngày cưới, Nguyễn Hiện Hiện kéo bụng bầu xổm chân tường bên cửa sổ nhà . Chử Lê, thức dậy thấy khoan khoái đang đổ ống nhổ, giật một phen, suýt nữa thì té nước bẩn lên mặt cô.

“Cô gì đó?”

Nguyễn Hiện Hiện mặt mày ủ dột, kéo góc khuất ngoài sân tri thức thanh niên.

“Hôm qua là ngày vui lớn nên , nhà ý nghĩa thế nào, nhà đến, là coi trọng nhà với Hạ Hạ ?”

Trong đám cưới, nhà họ Chử đến, với tư cách là chị em của Mộ Hạ, Nguyễn Hiện Hiện đương nhiên vui.

“Nhà họ Chử mà thái độ thế , thấy hôn sớm muộn gì cũng nên ly dị cho xong, Hạ Hạ nhà xứng đáng với thứ nhất!”

Chử Lê thật đóng cái ống nhổ lên đầu cô , nghiêng về phía , nghiến răng :

“Cô cũng là do ông nhà lớn lên, chuyện như cô ? Ông vui còn kịp.”

“Vậy tại đến? Chê núi cao sông xa?” Nguyễn Hiện Hiện đòi một lời giải thích.

Chử Lê cách nào đối phó với cô, chỉ thể xác định xung quanh ai, kéo tai cô nhưng ngại bụng bầu của cô nên dám dùng sức, khẩy.

“Thân thể vị , khỏe lắm, cô đấy chứ?” Chử Lê chỉ lên trời, nhanh chóng thu tay .

Nguyễn Hiện Hiện chợt nghĩ tới điều gì đó...

Bối cảnh của Chử Lê tầm thường, địa vị gia thế của nếu đặt trong thời xưa một danh từ gọi là Đảng Bảo Hoàng!

Một khi vị băng hà, trong thời gian quốc tang tuy tuân theo lễ cũ, nhưng vì tôn trọng, trong vòng một năm nhà họ Chử cũng tiện tổ chức đại sự.

Chả trách Chử Lê vội vã gấp gáp về kết hôn.

Chử Lê dịu giọng: “Vứt bỏ mấy cuốn tiểu thuyết vẽ chuyện cha ngăn cản yêu trong đầu , bố tán thành hôn sự , đồng ý. Ông chỉ là tạm thời rời khỏi thị thành thôi.”

Quả thực, từ nhiều năm khi đến hôn nhân đại sự của Chử Lê, lão gia t.ử tỏ thái độ mặc kệ.

Đại ý nguyên thoại là: Nhà họ Chử đủ cao, cần lấy hôn nhân của con trai để thêm mâm xôi đầy.

Biết nhà họ Chử ý điều chê bai Hạ Hạ của , Nguyễn Hiện Hiện chuyển mây tạnh nắng, mặt nhanh hơn lật sách.

“Vậy còn đây gì? Về , đừng để Hạ Hạ của đợi lâu!”

Chử Lê thật sự... thu đôi chân đang ngứa ngáy, cái bụng gần chín tháng của cô mà sắc mặt dịu .

“Yên tâm, Cung Dã ở tiền tuyến thứ đều , khi trở về nhắn chuyển lời, nhất định sẽ về khi cô sinh.”

Không tin tức của bố , bụng Nguyễn Hiện Hiện nổi lên một hình bàn chân nhỏ, vì mặc đồ hè nên Chử Lê thấy rõ.

Trong mắt lóe lên tia sáng khác thường, đưa tay , do dự.

“Sờ , !” Nguyễn Hiện Hiện cúi đầu xoa xoa bụng, khuôn mặt nhỏ như phủ lên một lớp hào quang dịu dàng, đứa bé như cảm nhận , đá một cái như để hồi đáp.

là một đứa bé nghịch ngợm.” Chử Lê thu ánh mắt cũng thu bàn tay, rốt cuộc vẫn sờ lên.

Giữa buổi sáng sớm, một chồng mới cưới ở góc kẹt sờ bụng một sản phụ khác, khác thấy thành chuyện gì, cháu gái cũng xong.

Chỉ là lao vội về phòng!

Chiêu Đệ mơ màng đẩy cửa , chỉ kịp thấy một bóng lưng, chớp mắt biến mất.

nghi ngờ, “Bị ch.ó đuổi ?”

Vân Vũ

Nguyễn Hiện Hiện thong thả bước cửa, ý vị thâm trầm, “Làm gì chó? Chỉ là một thằng ngốc lớn đang nôn nóng đẻ con thôi!”

“Đi , ăn trộm ngô non nào!”

Trần Chiêu Đệ: ...

Cũng động lòng, chỉ là giọng điệu còn chắc chắn lắm, “Bây giờ ngô chín nhỉ?”

“Cô cái gì?” Nguyễn Hiện Hiện kéo ngoài , “Ngô lúc là non nhất, cả hạt lẫn lõi ngô đem muối ăn ngon lắm!”

Nửa tiếng , tại trụ sở đội —

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-467-ngoai-truyen-muon-bay-len-troi-va-sanh-vai-cung-mat-troi.html.]

Lý Đại Chủy trời kêu đất, “Tên c.h.ế.t tiệt, chuyên chọn cây ngô vườn nhà mà giật, sắp giật trụi cả , đội trưởng, ông quản ?”

Hồ Hòa Thạc tàn nhẫn, “ là ai !”

Trước khi tên họ đó về, thôn trang yên bình mấy, từ khi về thôn, cái thôn một ngày yên .

Khi dẫn đến tìm, tên đang chỉ huy Chiêu Đệ muối ngô non!

Ánh mắt như radar liếc họ một cái lùi , “Chiêu Đệ, bảo cô đừng chuyện , ngô chín, phá hoại mùa màng !”

Trần Chiêu Đệ với khuôn mặt đầy nghi hoặc: ???

Mọi : ...

Cái vạc ném , tang đều tại, ngược còn bồi thường cho Lý Đại Chủy hai hào, bà ôm tiền đến mắt tít .

“Con gái, ăn non nữa, cứ đến nhà nhé!

Sau vườn nhà trồng nhiều, thiếu một hai bắp con bẻ .”

Chuyện đó qua hai ngày, thì đầu sỏ tai họa một của đội Bình Đầu xe từ tỉnh thành đến đón !

Ngày dự sinh giữa tháng Chín, Phong Quảng sớm đón lên thành phố chuẩn sinh nở.

Bà nội cùng , ở nhà họ Phong, mà ở trong sân viện do chính Nguyễn Hiện Hiện mua tại tỉnh thành.

Biết rõ bản tính của trưởng t.ử và trưởng tức, Phong Quảng gì, ngoài việc cử Vương Ma, chăm sóc nhà nhiều năm, đến chăm sóc, nhờ tìm đến một bà đỡ kinh nghiệm.

Không để chuẩn đỡ đẻ tại nhà, mà là để trông coi tình hình t.h.a.i của cô.

Điều kiện y tế phát triển, mổ bắt con trong lúc một mức độ rủi ro nhất định, trông chừng tình hình thai, thể đẻ thường thì hơn!

Lên tỉnh thành chỗ cho cô ăn trộm ngô non, Nguyễn Hiện Hiện ngoan ngoãn vài ngày.

Sân viện điều hòa, hai ngày yên, lúc rảnh rỗi chạy đến khách sạn Hồ Bân hưởng lạnh.

Bụng ngày một to lên, đúng ngày dự sinh, kẻ từng mưa gió cuối cùng cũng các bậc trưởng bối lệnh cấm túc!

Hôm đó, Nguyễn Hiện Hiện đang ở nhà đĩa nhạc của Đặng Lệ Quân lắc bụng, lầm , kẻ rảnh rỗi sinh nông nỗi thể lắc đầu đành lắc bụng!

“Ăn cơm !” Bên ngoài cửa vang lên tiếng gọi của bà nội.

Nguyễn Hiện Hiện đáp “Dạ” một tiếng, tắt máy ghi âm, chính vì động tác xoay , khi đầu thì phần mát lạnh, chất lỏng gì đó theo ống quần nhỏ giọt tí tách.

Nghiêm Phượng Hoa đợi lâu thấy cháu gái ăn cơm, liền đẩy cửa , thấy tiểu nữ tôn đang trong ghế, kéo lê cái bụng, khuôn mặt nhỏ căng cứng.

“Con của bà thế?” Bà nội lo lắng bước nhanh tới!

Nguyễn Hiện Hiện bà một cái, khó !

Cái tát nhẹ rơi xuống cánh tay, tên nghiến răng nhắm mắt , giọng như sắp : “Bà, bà ơi! Cháu… cháu đái dầm !”

từng trải, Nghiêm Phượng Hoa xuống cô, nào đái dầm, rõ ràng là vỡ ối !

Bà hô một tiếng gọi hai bác đến giúp việc, “Nhanh, nhanh đưa bệnh viện.”

Nguyễn Hiện Hiện hiểu chuyện gì lôi lên xe, cảnh vệ lái xe căng cứng, sốt ruột, nhưng dám xem con dâu của thủ trưởng như bắp cải mà vứt .

Gân tay đều nổi lên !

“Bà, khi nào nhầm ạ?” Nguyễn Hiện Hiện rạp bên tai bà nội nhỏ:

“Nghe là sẽ đau bụng mà? Cháu , chỉ là tự nhiên đái dầm thôi, đau!”

Đến lúc , Nghiêm Phượng Hoa cuối cùng cũng nhận , đứa cháu gái từng bay lên trời sánh vai cùng mặt trời , đang sợ hãi!

Nói cho cùng, cô chỉ mới hai mươi tuổi!

Nói cho cùng, hai kiếp cộng cũng từng kinh nghiệm về phương diện !

Nhìn thấy cáng cứu thương do bác sĩ y tá khiêng , Nguyễn Hiện Hiện vịn bụng lùi một bước, “Bà ơi!”

 

Loading...