Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 469: Ngoại truyện: Người mẹ mới bị chê bai

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:37:17
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác sĩ mắt cong cong, ở ngoài phòng sinh, bà từng chứng kiến cảnh hai nhà thông gia đ.á.n.h ầm ĩ, chồng lóc t.h.ả.m thiết dọa tự t.ử để ngăn cản m.ổ b.ụ.n.g lấy thai...

Thậm chí cả chồng sinh con gái liền ngoảnh mặt bỏ thèm đoái hoài, bà cũng từng thấy.

Chỉ là từng thấy ông bố nào quỳ ngay ngoài cửa phòng sinh, to hơn cả đứa bé chào đời.

Cung Dã cuối cùng cũng hồn, tỉnh táo từ một loạt kết cục kinh khủng nhất, tay chống đất dậy, ai, ánh mắt còn kiên định hơn cả lúc Đảng, xông thẳng phòng sinh.

Nguyễn Hiện Hiện đang y tá vệ sinh phần , thấy Cung Dã xông , cố gắng mỉm với .

Gắng sức nghiêng đầu về phía cục nhỏ xíu bên gối, "Nhìn , con gái chúng kìa."

Nghe theo từng mệnh lệnh, Cung Dã từ khuôn mặt tái nhợt một giọt m.á.u của cô, chuyển sang đứa bé.

Một cục nhỏ xíu, chỉ lớn hơn bàn tay một chút, thật lòng mà , em bé mới sinh đỏ hỏn xinh cho lắm, nhưng thể mơ hồ thấy nó đôi mắt to giống .

Dù nhắm mắt, vị trí mí mắt hai lớp cũng rõ ràng.

Sống mũi di truyền từ sự thẳng và cao của bố, đôi môi giống ai, khóe miệng cong lên một cách tự nhiên.

lúc Cung Dã qua, đôi chân nhỏ xíu đạp đạp, há miệng nhỏ xíu ngáp một cái.

Biểu cảm của Cung Dã lập tức trở nên mềm mại, mềm mại, bước những bước dài tới nắm lấy tay vợ.

"Vợ yêu, vất vả , em sinh cho bảo bối quý giá nhất đời."

Anh cúi xuống, hôn lên trán đẫm mồ hôi của vợ, định sang hôn con thì miệng Tống Nam Ly lập tức bịt chặt.

"Anh lớn mang theo bao nhiêu vi khuẩn, sức đề kháng của em bé kém lắm ?"

Cung Dã lời, khắc sâu hình ảnh đứa trẻ tâm khảm, bao gồm cả vết bớt hình bông hoa mai nhỏ xíu cổ tay.

Đảm bảo bản thực sự nhớ kỹ, bất kỳ rủi ro bế nhầm nào, mới cho phép Tống Nam Ly bế đứa trẻ kiểm tra.

Ở một kiếp nào đó, Hiện Hiện là tiểu thư giả trong gia đình quyền quý, cô từng nửa đùa nửa thật với , con, nhớ đặc điểm của con, tuyệt đối để bi kịch tái diễn.

Mỗi câu của Nguyễn Hiện Hiện đều Cung Dã xem như thánh chỉ.

Sau khi sinh, tác dụng của t.h.u.ố.c giảm đau hết, Nguyễn Hiện Hiện cảm thấy khó mở mắt, thấy Cung Dã dùng một mắt cô, mắt theo dõi quá trình kiểm tra sức khỏe của bé.

Trong lòng thở phào nhẹ nhõm!

May quá, may quá, như trong phim ảnh, bố là tình yêu đích thực, con cái là thứ ba, sinh nên vứt , một ông bố tâm thần!

"Đau , mệt , đói ."

Xác định đứa trẻ rời khỏi phạm vi cảm nhận của , Cung Dã tập trung bộ sự chú ý lên vợ, khuôn mặt tiều tụy của cô khi sinh.

Vân Vũ

Thực sự còn khổ sở hơn cả việc tự lên đao sơn xuống hỏa hải.

Nguyễn Hiện Hiện ừ một tiếng, "Hơi mệt, ngủ."

Đó là tác dụng phụ của t.h.u.ố.c giảm đau.

Giọng Cung Dã dịu dàng đến mức thể nhỏ nước, "Ngủ , ."

ở bên, Nguyễn Hiện Hiện cảm thấy vô cùng an tâm, mắt chớp vài cái, khép hẳn .

Giấc ngủ kéo dài đúng tám tiếng đồng hồ.

Tỉnh dậy, tầm vẫn còn mờ, chỉ cảm thấy mắt lờ mờ.

"Tỉnh ? Đói ?" Giọng dịu dàng của Cung Dã vang lên bên tai.

Nguyễn Hiện Hiện bản năng hỏi: "Con ?"

"Đây." Cung Dã tránh , lộ đứa bé bọc trong chăn nhỏ bên giường, đang ngủ ngon.

"Tỉnh thì cho con b.ú ." Bà nội ở phía bên , "Làm gì đứa trẻ nào sinh uống sữa công thức?"

Nguyễn Hiện Hiện thể tin nổi, trợn to mắt, nghi ngờ con đẻ, bà nội cháu là quên con!

Thấy cô trợn đôi mắt to ngốc nghếch , Nghiêm Phượng Hoa liếc Cung Dã.

"Cháu ngủ bao lâu, Tiểu Dã canh hai con chừng đó lâu, bà thấy nó mấy tự véo đùi để tỉnh táo, vẫn cho con b.ú ?"

Nguyễn Hiện Hiện bà nội đang giúp Cung Dã lập công mặt cô!

Phong Quảng thiên vị cô, Nghiêm Phượng Hoa thiên vị Cung Dã, gia đình mới ngày càng hòa hợp.

Nguyễn Hiện Hiện bất động tại chỗ như xác c.h.ế.t, cô vợ nhỏ bên cạnh nhắc nhở.

"Mọi kéo rèm che cho cô đừng nữa, đầu , quen sẽ thôi, lúc đầu cũng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-469-ngoai-truyen-nguoi-me-moi-bi-che-bai.html.]

"Lắm chuyện!" Bà nội giả vờ phàn nàn, vỗ vai Cung Dã, "Chúng treo rèm lên, dọn chỗ cho bà cô nương!"

Tấm màn vải vây thành một gian kín, Nguyễn Hiện Hiện cẩn thận bế đứa trẻ lên.

Ôi, đỏ quá, nhỏ quá, thích quá!

Lần đầu gặp mặt chính thức với con, trong lòng Nguyễn Hiện Hiện như luồng điện chạy qua, tê tê rần rần, xúc động, vui, chua chua căng căng.

Như thể giữa cô và con một sợi dây trói buộc tên là huyết mạch, mãi mãi thể chia cắt.

Vụng về vén áo lên, đứa bé vốn đang ngủ bản năng , áp sát và bắt đầu b.ú một cách mù quáng.

Nguyễn Hiện Hiện rùng , nhưng kìm .

Ngẩng đầu, thấy một con mắt đang nhòm qua khe hở của tấm màn.

Cô suýt nữa giật b.ắ.n , ôm chặt con lòng, suýt nữa thì cầm hộp cơm bàn ném ngoài.

Bị phát hiện, bà nội đành vén màn bước , định chê trách cô, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài.

"Con trẻ là nâng niu tay, bế, thì sẽ thoải mái."

"Tay trái đỡ lưng, kẹp nách.

Không đúng! Tay ? Tay , đỡ đầu chứ, để chặt mất tay ?"

Nguyễn Hiện Hiện bất lực, "Bà ơi~"

Nghiêm Phượng Hoa: "Cả đời bà thấy đứa nào vụng về như cháu, bế con cũng !"

"Ai sinh bế con?" Nguyễn Hiện Hiện lẩm bẩm, đối diện với ánh mắt chòng chọc của bà, vội sửa miệng, "Nó bé quá, cháu sợ hỏng mất."

Lúc , Cung Dã vén màn bước , "Để !"

Anh thuần thục bế đứa trẻ áp sát "kho lương thực", Nguyễn Hiện Hiện vẫn ngại, mắt đảo lia lịa, tầm mắt va ánh mắt của Nghiêm Phượng Hoa đang lơ lửng giữa trung.

Khóe miệng bà cháu cùng lúc khẽ nhếch lên một cách khó nhận thấy!

Bà nội dạy cô, con sinh nhất định để Cung Dã giúp chăm sóc, là đẩy hết trách nhiệm cho , mà là bồi dưỡng tình cảm cha con.

Người mà ôm đồm thứ, chỉ mệt mỏi, mà nhiều còn dễ khiến đàn ông sinh tâm lý cho là đương nhiên.

Em bé, cần cả vợ lẫn chồng cùng nuôi dưỡng.

Không sinh cho ai, càng gánh nặng của ai, mà là một trách nhiệm.

Trước khi sinh, bà nội phân tích cho cô những điều .

Bú no, vỗ ợ , tất cả đều do ông bố mới đảm nhiệm.

Cho con b.ú xong, dỗ con ngủ, sang cho vợ ăn.

Trong miệng quên giải thích, "Cháo nấu với nước canh gà, ăn nhiều một chút, cho con b.ú vì nó quan trọng hơn em, mà là em tỉnh dậy thói quen ăn.

Cần tỉnh táo một chút ."

Cảm xúc của sản phụ quan trọng, bố dặn dặn .

Lúc bố sinh trai cả, Phong Quảng vẫn là tay đầu sỏ quân phiệt, mỗi ngày đều những phụ nữ như ong vỡ tổ tiếp cận.

Mẹ lời xúi giục sinh hiểu lầm, khi sinh buồn bã u uất, nếu bố phát hiện kịp thời, suýt nữa để bệnh hậu sản.

Mỗi một phần cảm xúc đều chăm sóc, miệng dùng để chuyện, thể chỉ ăn.

"Em , A Dã nhà em là chồng, bố tận tụy nhất đời." Nguyễn Hiện Hiện , đồng thời nếm trong cháo mùi vị của Linh Tuyền.

Ba ngày đó, cô và con trải qua một loạt kiểm tra, báo cáo cho thấy con đều bình thường, cơ thể đặc biệt khỏe mạnh, trái tim treo lơ lửng của Cung Dã cuối cùng cũng hạ xuống.

ba ngày, việc gì thì xuất viện.

Tháng ở cữ vô cùng an tâm, bên cạnh chồng hiếu thảo hai mươi bốn giờ chăm sóc diện, ngay cả cữ sữa đêm của con cũng cần cô tỉnh dậy, bố bế lên là cho b.ú ngon lành!

Chỉ một điều khó xử là...

Nguyễn Hiện Hiện đang vội vàng quần áo, nước mắt, "Đừng cho Linh Tuyền cơm nữa, con b.ú hết, căng tức khó chịu lắm."

Động tác nhặt quần áo bẩn của Cung Dã khựng , ánh mắt dần tối sầm , chân dài áp sát eo cô, cúi , hầu cầu lăn.

"Ừ! Anh giúp em."

 

Loading...