Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 76: Cùng một kiểu gia đình, cùng một ông bố
Cập nhật lúc: 2025-12-01 07:26:22
Lượt xem: 96
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vốn dĩ là lo, chuyện dài dòng lắm, đó là một buổi trưa nắng trời xanh mây trắng…”
Vị phụ trách định kể một trường thiên, Nguyễn Hiện Hiện ngắt lời: “Vậy thì ngắn gọn .”
“Năm nay huyện lũ lớn, ít thôn xóm ở vùng trũng ruộng đồng nước lũ tàn phá, mềm lòng, đồng ý với mấy hợp tác xã là thể thu mua cá khai giang.”
Hiện tại cho phép mua bán tư nhân, nhưng giao dịch hình thức quốc doanh tập thể đều cho phép.
Con thời nay, chất phác nhiệt tình cũng là dấu ấn thời đại.
Nguyễn Hiện Hiện hiểu , đối phương là khi há mồm đồng ý mới phát hiện cung vượt cầu, mỗi ngày đều lỗ vốn, những giữ chén cơm sắt của nhà nước cũng sẽ cấp chất vấn.
Cô nghĩ một chút thấy vấn đề lớn lắm, nhưng miệng : “Cái mồi nhử của đủ hấp dẫn !”
Mặt vị phụ trách đắng chát, quyền quyết định mỗi ngày thu mua bao nhiêu rau, thu mua loại rau nào, nhưng giá cả đều là cố định, rẻ chút gì đó thể chủ .
Vân Vũ
“Vậy .” Nguyễn Hiện Hiện thấy thời cơ gần như chín muồi, liền , “Mỗi ngày chợ rau của các ưu tiên cung cấp trứng cho đoàn chúng . Giao dịch duy trì đến khi hết lũ, đoàn về doanh trại, vấn đề gì về sẽ báo cáo ngay với lãnh đạo.”
Đừng thấy Nguyễn Hiện Hiện hôm nay mới nhậm chức, cô nắm rõ trong doanh trại thiếu cái gì và đang cần gấp cái gì , thịt thì trại chăn nuôi mà Phong Bạch thương lượng đó cung ứng.
Trứng thì thật sự chỗ kiếm, trong thành nuôi gà tiện, nông thôn nuôi gà hạn chế lượng, đừng là một quả trứng khó kiếm, ngay trong thành nhà nhà cũng thiếu trứng.
Trứng ở chợ đen bày , tay nhanh thì tay chậm thì , cũng như lương thực , là cháy hàng.
Thấy vị phụ trách khó xử, cô bổ sung một câu: “Yên tâm, quân đội sào huyệt thổ phỉ, chỉ là ưu tiên cung cấp thôi, sẽ ôm trọn mỗi ngày khiến khó xử .”
Nghe , vị phụ trách thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ chân thành: “Cô em, từ nay về em chính là em gái ruột của , mấy hợp tác xã đang chờ bán cá để vượt khó cũng sẽ cảm ơn em.”
“Cảm ơn thì thôi .” Nguyễn Hiện Hiện , “Sau em chỗ cần dùng đến , lão ca đừng cũng từ chối là .”
Kết giao với trong lòng cô chút ý đồ, tạm thời còn gấp!
Trao đổi xong, hẹn ngày mai trả lời, phía bên vật tư thu mua cũng bốc dỡ xong xuôi, Nguyễn Hiện Hiện xách theo năm cân cá khai giang mà “lão ca” cho cô “nếm thử” lên xe.
Bác tài xế liếc cô vài cái, “Mua về tự nấu nướng ăn riêng hả?”
Nguyễn Hiện Hiện nheo mắt: ‘Truyền thụ kiến thức giải đáp nghi hoặc xem là thầy, sư phụ Lý giấu nghề dạy con lái xe, thì cháu chẳng nấu một bữa ngon, cảm ơn khao lao sư phụ .”
Câu khiến lão Lý trong lòng ấm áp, ông tiếc lòng truyền thụ kỹ thuật lái xe, xe trong quân đội thể tùy tiện động , thực hành thì ông cách, lý thuyết thì hễ ai hỏi ông đều .
những xem như đương nhiên, thậm chí là chuyện phiếm tán gẫu, chỉ cô nhóc ở ghế phụ là thật sự để trong lòng.
Ông nhe răng để lộ hàm răng trắng, “Vậy khách khí nữa .”
Xe tải chạy về bãi sông, Nguyễn Hiện Hiện xuống xe trở về doanh trại, Trần Chiêu Đệ kéo cô rối rít kể chuyện chiều nay một đứa vô liêm sỉ, Mộ Hạ trêu cho thuộc lòng nửa cuốn sách Hồng Bảo Thư.
Nói xong nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ của Nguyễn Hiện Hiện, “Cậu cho những công thức chứ?”
Nguyễn Hiện Hiện để dấu vết trao đổi ánh mắt với Mộ Hạ, cả hai đều phát hiện Trần Chiêu Đệ dạo gần đây so với hồi mới về nông thôn hoạt bát hơn nhiều, là chuyện .
Đưa mắt chỗ khác, mắt Trần Chiêu Đệ đáp: “Không, công thức của sẽ cho ai hết, yên tâm ? Bà quản gia nhỏ.”
Đùa thôi, công thức thịt hầm thập cẩm là thứ đè đáy hòm của lão Nguyễn, trân trọng khóa kỹ trong tổ mộ, cô đoán chắc là công thức từ trong cung lưu lạc năm xưa.
Đòi công thức? Thà đòi mạng cô còn hơn.
“Tối nay còn mì thịt hầm nữa ?” Cô gái thích chuyện thấy bên họ náo nhiệt, liều chạy bắt chuyện, giọng nhỏ nhẹ:
“ tên là Lưu Phán Đệ, các tên gì?”
Trần Chiêu Đệ: ???
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bat-chi-xuong-nong-thon-chi-do-ca-lo-nha-cung/chuong-76-cung-mot-kieu-gia-dinh-cung-mot-ong-bo.html.]
Trần Chiêu Đệ: …
Trần Chiêu Đệ: !!!
“Bụp! Xác nhận , cùng một kiểu gia đình, cùng một ông bố.” Nguyễn Hiện Hiện nổi nổi.
Thấy họ đều , Lưu Phán Đệ mắt ngây hoang mang, Mộ Hạ kéo cô sang một bên chuẩn đồ, “Đừng để ý bọn họ, hai đứa điên, quen là .”
Nguyễn Hiện Hiện tuyên bố: “ từ trại chăn nuôi xoay xở về ít đồ , tối nay đội chúng món thịt lợn tất niên!”
Gan lợn, lòng lợn, thêm cả dồi tiết dưa muối, ngày đến tỉnh Hắc cô thèm món lắm , nhờ phúc của các bộ đội hôm nay cuối cùng cũng toại nguyện.
Lưu Phán Đệ tình nguyện, “Dồi tiết để hấp nhé, hồi bà còn sống tay nghề dồi tiết hấp tuyệt cú mèo.”
Đã quyết định, Nguyễn Hiện Hiện tìm Phó đoàn Tiền báo cáo, trùng hợp là ông từ phía đê về, thấy món thịt lợn tất niên kiềm nuốt nước bọt ực một cái.
“Cô cái là nhớ hồi nhỏ tết đến, cứ đến tiết lập đông là các nhà bắt đầu xôn xao, náo nhiệt lắm.”
Ôi trời, một cao hứng là chất giọng đại táo vỡ !
Nguyễn Hiện Hiện thích , hai mắt híp thành hình trăng khuyết, Tiền Vĩ liếc cô một cái, quyết định vẫn giúp một câu:
“Kha kha! Lần ở đây, cô việc thì tìm Đoàn trưởng Phong, đừng thấy mặt lạnh, hoạt động tâm lý đặc biệt nhiều còn dễ chuyện.”
“Thôi !” Nguyễn Hiện Hiện bĩu môi, g.i.ế.c một tên tiểu nhân ý đồ hại cô mà còn nghi là đặc vụ địch.
Nếu ngày nào đó cô tích đủ tiền, gặp lúc lên cơn, mua cho hệ thống một vũ khí sát thương tiên tiến cỡ lớn, một phát bình địa đảo quốc, chẳng nghi cô là ngoài hành tinh ?
Người Phong Bạch tuy tư tâm và d.ụ.c vọng riêng, nhưng tín ngưỡng của là tổ quốc.
Tốt tuy , nhưng thích hợp với cô, kẻ thích ngao du ở vùng xám. Sống ba kiếp , cô chiều theo ai nữa, cũng sẽ vì ai đó mà cống hiến nữa, cô chỉ sự thiên vị tột cùng.
Gặp thì thể trao tim, gặp thì đợi cô ba mươi tuổi về hưu, b.a.o n.u.ô.i ba năm trẻ tuổi hơn chẳng ngon ?!
Nghe Tiền Vĩ ý mối, cô nghiêng đầu trêu chọc.
“Đoàn trưởng Phong thì thôi, ai mặt như , trong lòng gia quốc thiên hạ, chỉ tình yêu đôi lứa ? Não tình yêu ?”
“Có thì giới thiệu cho , gia thế quan trọng, đặc vụ địch kiếm tiền nuôi đó!”
Tiền Vĩ dừng bước, miệng há.
Tiêu chuẩn chọn bạn đời của đồng chí Nguyễn quá dị loại ?
Không ! Vẫn tìm cơ hội chuyện với Tiểu Bạch thôi, thảo nguyên lớn , con ngựa hoang nhỏ của chế ngự nổi !
Tiền Vĩ lắc lắc đầu định việc, Nguyễn Hiện Hiện nhớ điều gì đó gọi ông .
“À đúng Phó đoàn Tiền, nguyên liệu thực phẩm của đoàn thiếu thịt trứng . Chiều nay lúc ngoài, chuyện với vị phụ trách chợ rau quốc doanh.”
“Anh ngưỡng mộ quân nhân, khó khăn, liền đồng ý ưu tiên cung cấp cá khai giang sắp bán và trứng cho các chiến sĩ.”
Tiền Vĩ mắt sáng lên, thịt trứng sữa lúc nào cũng thiếu, nhưng quân khu sào huyệt thổ phỉ, bổ sung quân nhu đồng thời cũng xem xét nhu cầu của bách tính.
Không thấy mặt mũi của Tiểu Bạch cũng chỉ xoay xở nội tạng lợn thôi ? Không xoay xở thứ hơn, mà là quân thể tranh lợi với dân, đó là luật sắt.
Nếu vật tư mà xâm phạm lợi ích của dân chúng, quân khu sẽ từ chối.
Ông nghĩ một chút : “ phụ trách mặt , cụ thể cô tìm Tiểu… tìm Chính ủy chuyện, thấy , ở bờ sông đeo kính tít mắt, khoanh tay dạo khắp nơi kìa.”